Chương 12: Vai ác lão đại và cô vợ đào hôn (12)

Trên mu bàn tay của Lạc Tiểu Tiểu có một mảnh ửng đỏ.

"Ai cho phép em lộn xộn." Hoắc Trường Uyên nắm tay cô sang một bên.

Lạc Tiểu Tiểu cuối cùng rõ tại sao tay Hoắc Trường Uyên lại nóng như vậy.

Nhìn sắc mặt âm trầm của nam nhân đang bôi thuốc cho cô khi cô bị bỏng, Lạc Tiểu Tiểu không tự giác nói: "Đau, anh nhẹ thôi."

"Đau mới có thể khiến em nhớ kỹ."

Hoắc Trường Uyên hung ác nói, nhưng lực tay đang bôi thuốc vốn đã nhẹ lại càng thêm nhẹ.

Xử lý tốt vết thương, hắn nhìn thoáng qua giường, phân phó: "Ngồi."

Lạc Tiểu Tiểu ngồi trên đùi hắn không rõ nguyên nhân tại sao, đột nhiên cảm giác mình di chuyển, đến lúc ra tới cửa, mới hậu tri hậu giác phản ứng lại, đây là xe lăn động.

Hoắc Trường Uyên đẩy cửa phòng cuối hành lang.

Phòng bố trí cực kỳ đơn giản, chỉ có một số đồ vật cần thiết.

Hai màu đen xám là màu sắc chủ đạo, gây cảm giác buồn tẻ khó chịu.

Giống như chủ nhân của nó vậy.

Hoắc Trường Uyên ngừng ở bên cạnh giường lớn màu đen, vỗ vỗ mông Lạc Tiểu Tiểu : "Lên."

Lỗ tai Lạc Tiểu Tiểu tức khắc đỏ lên: "Anh!"

"Hả?" Hoắc Trường Uyên tăng thêm lực đạo vô thêm hai cái: "Nhanh lên."

Lạc Tiểu Tiểu nhẫn nhục bò lên trên giường, Hoắc Trường Uyên giúp cô đắp chăn, bàn tay tiếp tục xoa bụng nhỏ của cô.

Mẹ nó, coi như nể tình hắn mát xa miễn phí, cô nhịn.

Nằm trên giường lớn thoải mái dễ chịu, không bao lâu, Lạc Tiểu Tiểu đã rơi vào giấc mộng đẹp.

Khi tỉnh lại, là do đói tỉnh.

Lạc Tiểu Tiểu cảm khái nói: "Con gái, cuối cùng ta cũng hiểu vì sao có nhiều người thích ngủ, đích thị là rất thoải mái."

666 hiếu kỳ nói: 【Ba ba, trước đây cô ngủ không thoải mái sao?】

Lạc Tiểu Tiểu tùy ý nói: "Mỗi ngày ngủ hai ba tiếng đồng hồ là không thể ngủ được nữa. Nó không chỉ khó chịu mà quả thực còn ác mộng."

【A?】666 xem thử một chút khi con người mất ngủ, tặc lưỡi: 【Thật đúng là rất khổ.】

"Nhưng nó giúp ta đổ hết mọi thời gian tập trung vào công tác."

Đại khái là có một đêm mở đẹp, Lạc Tiểu Tiểu có hứng thú tâm sự.

"Từ nhỏ ta đã cảm thấy ta đang tìm cái một ai đó, cho nên sau khi lớn lên, nắm lấy cơ hội vào giới giải trí."

"Ta không ngừng đóng phim, đọat giải thưởng, đứng ở trung tâm của mọi sự chú ý, là muốn người kia nhìn thấy ta, đi đến bên người ta, nói cho ta biết hắn tồn tại, khiến ta biết, nhiều năm như vậy, ta không có một mình."

666 cẩn thận: 【Vậy cô tìm được rồi sao?】

Lạc Tiểu Tiểu cười ha ha: "Ta thuận miệng nói bừa, mi tin thật à? Bảo bối, mi thật quá đáng yêu!"

Đau lòng và lo lắng đều bị vứt cho chó ăn.

666 thẹn quá thành giận, ném tới một cái biểu tình. phẫn nộ, không thèm để ý tới cô nữa.

Lạc Tiểu Tiểu một bên cười cười một bên đi rửa mặt.

Kỳ thật, cô cũng không lừa 666.

Mấy năm nay, thật sự cô vẫn luôn ở tìm một người không tồn tại.

Lạc Tiểu Tiểu nhổ bọt trong miệng, nhìn chính mình trong gương, bụng nhỏ ấm áp, phảng phất như hơi ấm từ bàn tay tối qua còn chút lưu lại.

Cô nghĩ, đại khái cô đã tìm được người kia rồi.

Đổi quần áo xong, Lạc Tiểu Tiểu đi nhanh xuống lầu một, nghe được tiếng của Mạc Phi đang nói chuyện về công ty với Hoắc Trường Uyên.

Cô lễ phép không có đi ra ngoài quấy rầy bọn họ.

Rất nhanh, Hoắc Trường Uyên ký tên lên văn kiện.

Mạc Phi nhận lấy, muốn nói lại thôi : "Hoắc gia, thật sự không cần gọi bác sĩ sao?"

Hoắc Trường Uyên nhíu mày.

Mạc Phi đột nhiên lo lắng: "Nửa đêm hôm qua ngài phân phó tôi tìm bác sĩ, sáng nay, hầu gái quét dọn phòng, phát hiện khăn trải giường của phòng phu nhân có dính nhiều máu, người cũng không thấy tung tích......"

Hắn đột nhiên nghĩ ra những tình huống xấu: "Hoắc gia, ngài sẽ không ......"