Chương 13: Vai ác lão đại và cô vợ đào hôn (13)

"Khụ khụ!"

Lạc Tiểu Tiểu khẽ họ nhẹ đi xuống, cười ngâm ngâm chào hỏi: "Buổi sáng tốt lành."

Nhìn Lạc Tiểu Tiểu vẫn còn đầy đủ chân tay, Mạc Phi nhất thời không phản ứng lại kịp: "Phu...... Phu nhân, buổi sáng tốt lành."

Hoắc Trường Uyên mở miệng: "Lại đây."

Lạc Tiểu Tiểu đi qua, ngồi trên đùi hắn.

Hoắc Trường Uyên rất tự nhiên ôm eo Lạc Tiểu Tiểu: "Còn đau không?"

"Ban đầu còn rất đau, nhưng sau đó em ngủ rất thoải mái."

Lạc Tiểu Tiểu xin: "Đêm nay có thể tiếp tục không?"

"Ừ."

Nghe hai người nói chuyện, Mạc Phi hoài nghi bản thân đang mơ.

Từ từ......

Khăn trải giường dính máu, ban đầu rất đau, sau đó thoải mái, đêm nay tiếp tục......

Mấy từ ngữ mấu chốt nối tiếp với nhau, cả người Mạc Phi run lên, phát hiện chân tướng!

Chẳng trách chỉ sau một đêm, hai người bọn họ lại thân thiết như cặp vợ chồng già.

Thì ra, bọn họ đã cùng nhau...

Hắn xoay người đi nhanh vào phòng bếp.

Hoắc Trường Uyên xoa eo Lạc Tiểu Tiểu một lát, đến khi bụng cô phát ra một tiếng kêu đói.

Lạc Tiểu Tiểu thoải mái hỏi: "Có cơm chưa? Em đói bụng."

Vừa đúng lúc Mạc Phi đi ra: "Hoắc gia, phu nhân, có thể ăn cơm."

Hắn muốn đi tới đẩy Hoắc Trường Uyên, Lạc Tiểu Tiểu đã nhảy xuống, đẩy người đi.

Bóng dáng hai người thoạt nhìn như cực kỳ hài hòa.

Lạc Tiểu Tiểu vốn tưởng rằng bữa sáng của đại Boss hết sức xa hoa, ít nhất cũng có mười mấy món ăn!

Cái gọi là hy vọng có bao nhiêu lớn, thì hất vọng cũng có bấy nhiêu lớn.

Nhìn bát cháo trên bàn, mì sợi cùng với bốn năm món ăn nhẹ trên bàn.

Khóe miệng Lạc Tiểu Tiểu hơi trừu trừu.

Chúng đều là một phần nhỏ, thoạt nhìn chỉ đủ cho hai người ăn.

Bình thường đại Boss rất tiết kiệm đi?

Cô ngồi ở trên một cái ghế phủ lông dê thật dày, khuấy chén cháo một chút.

Bên trong có hạt nhãn, hạt sen, táo đỏ.

Không tồi, còn rất có dinh dưỡng.

Lạc Tiểu Tiểu nếm một ngụm, rất ngọt ngào.

Từ tối hôm qua đến bây giờ cô chưa ăn cái gì, đói vô cùng, uống hết chén cháo, lại ăn một bát mì.

Bên trong không phải trứng luộc, mà là lòng đỏ trứng vịt.

Lạ lùng nhưng ăn rất ngon.

Hương vị quả thực không tồi.

Cô ăn xong, Hoắc Trường Uyên vẫn không nhanh không chậm ăn cháo, mọi cử động của hắn đều mang theo một loại ưu nhã quý tộc, cảnh đẹp ý vui.

Thấy ánh mắt Lạc Tiểu Tiểu si mê nhìn Hoắc Trường Uyên, trong lòng Mạc Phi rất cao hứng.

Xem ra mùa xuân của Hoắc gia tới rồi.

Chờ Hoắc Trường Uyên buông bát xuống, hắn vội vàng hỏi: "Hoắc gia, ngài muốn tổ chức gia yến sao?"

Gia tộc họ Hoắc tồn tại nhiều năm, một ít phương diện vẫn tương đối truyền thống.

Tỷ như khi gia chủ kết hôn, sẽ giới thiệu chủ mẫu cho mọi người trong gia đình biết.

Chuyện này cũng đại biểu cho việc tôn trọng vợ mình.

Hoắc Trường Uyên trầm giọng nói: "Một tuần sau."

Mạc Phi vui mừng ra mặt: "Vâng, tôi sẽ thu xếp ngay."

Lạc Tiểu Tiểu trong một tuần tới sống quả thật rất nhẹ nhàng.

Đại Boss nói là làm, mỗi đêm đều sẽ xoa bụng cho cô, khiến cho Lạc Tiểu Tiểu ngủ cực thoải mái.

Không thể không nói, lúc tiếp xúc, Lạc Tiểu Tiểu phát hiện, Hoắc Trường Uyên so với bạn trai trong tưởng tượng của cô không giống nhau.

Cực kì không giống nhau.

Trầm mặc ít nói, nhưng những lúc cô cần tới, đều có thể xuất hiện đúng lúc.

Hơn nữa cũng không phải trùng hợp, có Hoắc Trường Uyên, cô có thể dễ dàng ngủ say, so với việc uống thuốc ngủ còn tốt hơn gấp trăm lần.

Lạc Tiểu Tiểu lười nhác vươn vai: "Con gái, ta cảm giác ta muốn yêu đương rồi."