Chương 8: Vai ác lão đại và cô vợ đào hôn (8)

[ EDIT ] Mau xuyên: Vai ác lão đại lại chết rồi - Đào Lý Đăng - Chương 8: Vai ác lão đại và cô vợ đào hôn (8)

Edit+beta by Sở Vân Kiều

-------

Lạc Tiểu Tiểu vừa lau khô tóc vừa mở tủ quần áo, tùy tay cầm một bộ quần áo, đang định thay, đột nhiên phía cửa truyền tới tiếng mở.

Ngay cả khi cô phản ứng rất nhanh và nhanh chóng mặc một nửa bộ quần áo vào, Hoắc Trường Uyên cũng đã nhìn thấy bả vai phải của cô và vết bớt nhỏ giống như quả đào được bao quanh bởi một nốt ruồi nhỏ màu đỏ, giống như bông hoa vừa chớm nở.

Lạc Tiểu Tiểu kinh hồn : "666! Cậu không thể nhắc nhở tôi một tiếng sao?"

666 ủy khuất nói: 【Thời điểm cô tắm rửa, tôi sẽ tự động che chắn ngũ cảm, làm sao có thể phát hiện đại Boss tới được.】

"Cậu!"

Lạc Tiểu Tiểu nhắm mắt.

Không tức giận, không tức giận.

Ai bảo đây là đứa con ngu ngốc của cô, ngoại trừ tha thứ cho nó thì còn có thể làm gì?

Lúc cô xoay người lại, đã là một bộ dáng bất ngờ kinh hỉ: "Hoắc gia, sao anh lại tới đây?"

Hoắc Trường Uyên giơ tay, Mạc Phi như được phát đại xá, vội vàng đóng cửa chạy ra ngoài.

Cô mới vừa tắm xong, sắc mặt ửng hồng, như quả đào mọng nước trên cành khiến người ta cảm thấy muốn nếm thử.

Hoắc Trường Uyên rũ mắt, áp xuống cảm xúc dưới đáy mắt, không đáp mà chỉ hỏi lại: "Cô học tập thế nào rồi?"

"Em......" Lạc Tiểu Tiểu ngượng ngùng nhìn thoáng qua mấy cái đĩa: "Nó...... Nó......"

Hoắc Trường Uyên cố ý hỏi: "Không xem?"

Lạc Tiểu Tiểu muốn nói lại thôi: "Xem một ít, nhưng......"

"Không hiểu?" Hoắc Trường Uyên nhàn nhạt nói: "Tôi cùng cô xem."

Lạc Tiểu Tiểu khϊếp sợ ngẩng đầu!

Thanh âm Hoắc Trường Uyên lãnh đạm, lại không chấp nhận cự tuyệt.

"Lại đây."

Lạc Tiểu Tiểu do dự một chút, đi qua, mở đĩa phim lên, sau đó ngồi ở bên cạnh Hoắc Trường Uyên trên sô pha, đồng thời trong đầu gọi 666: "Con yêu, làm việc."

666 không xác định nói: 【 Ơ...... Ba ba, thật sự muốn làm như vậy sao?】

"Bằng không thì sao? Vào buổi tối, trai đơn gái chiếc, ở chung một phòng, còn là vị hôn phu thê, cùng nhau xem loại phim này, sẽ phát sinh chuyện gì, cậu đoán không được sao? Vạn nhất đến lúc đó tôi không giữ được......"

666 vội vàng nói: 【Tôi sẽ làm được!】

"Hoắc gia." ánh mắt Lạc Tiểu Tiểu e lệ, không dám nhìn màn hình: "Em bắt đầu nha?"

"Ừ." mười ngón tay Hoắc Trường Uyên đan vào nhau đặt ở trên đầu gối.

Bây giờ biết xấu hổ, lúc chiều còn dám xem một mình ...

"Cừu dễ thương, cừu xinh đẹp, cừu lười biếng, cừu sôi sùng sục ..."

Tiếng hát vui vẻ đánh gãy suy nghĩ của Hoắc Trường Uyên.

Không biết bao nhiêu chú cừu con đã lớn cùng xuất hiện trên màn ảnh.

Trong cuộc đời Hoắc Trường Uyên, đây là lần đầu tiên hắn trầm mặc đến không có lời nào để nói.

Bên tai còn vang vọng tiếng hát: "Đừng nhìn tôi, tôi chỉ là một con cừu~"

Nhìn thấy Hoắc Trường Uyên nhíu mày, Lạc Tiểu Tiểu vội vàng nhịn xuống ý cười trong lòng, tắt TV.

"Mặc dù đĩa phim mà anh đưa tới khác hẳn với những gì em tưởng tượng, nhưng nó cũng khá đẹp."

Biểu tình của cô cô cùng vô tội, nhìn kỹ, chỗ sâu trong đôi mắt còn có mấy ngôi sao giảo hoạt.

Mê người đến cực điểm.

Đồng thời, bả vai trắng tinh như ngọc, cùng với vết bớt như hoa đào ban nãy chợt xâm nhập vào trong trí óc.

Ánh mắt Hoắc Trường Uyên trầm xuống, không còn đè nén bản thân nữa.

Hắn đột nhiên duỗi tay kéo cô, Lạc Tiểu Tiểu không kịp phòng ngừa, nửa người trên ngã xuống trên đùi hắn.

Ngón tay với những khớp xương rõ ràng, hết sức đẹp, sự ấm áp từ bàn tay trái ngược hẳn với biểu cảm cực lạnh trên khuôn mặt.

Tựa như thanh âm của hắn.

Mỗi chữ phun ra lại chứa lửa nóng đến cùng cực: "Đã vậy, tôi dành phải tự mình chỉ giáo em rồi."

Lạc Tiểu Tiểu: "!!!"

Việc này không giống như trong kịch bản!

"Hoắc gia, em......" Lạc Tiểu Tiểu ngẩng đầu, muốn tìm cớ thoát ra, tay lại đυ.ng phải một bờ ngực ấm áp.

Vòng eo bị người ôm chặt.

Trong đầu Lạc Tiểu Tiểu trống rỗng, bị Hoắc Trường Uyên ôm, cảm giác mới lạ mà 25 năm cô chưa từng trải nghiệm qua.