Chương 14

Sau một khắc, con mắt của y cũng bị bưng kín!

Đó là cái gì? Là hỏa!

Hỏa từ đâu tới? Là phép thuật của tiên nhân!

Kỷ Hành đang làm gì? Hắn đang bảo vệ y! Kẻ ngu này dùng thân thể che cho y!

Những ý niệm này chợt lóe lên trong đầu y giống như điện quang, đôi mắt bị che của Phong Thả Ngâm trừng muốn nứt ra. Thân thể của y bị Kỷ Hành che đến chắc chẽ, vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng rực gần trong gang tấc, trong nháy mắt đó, trong đầu y lóe lên vô số hình ảnh, không có chỗ nào mà không bị hỏa thiêu chết thảm của Kỷ Hành, hỏa diễm như một con rắn đỏ tươi liếʍ láp nuốt lấy thân thể Kỷ Hành, sau đó...sau đó...

Phong Ngũ Phong Lục bây giờ không rõ tung tích, y cũng không còn cách nào có thể chịu đựng người ở bên cạnh vì y hy sinh!

" A!"

Tiếng gào thét phát ra từ trong miệng Phong Thả Ngâm như thú bị nhốt, như bỗng nhiên mở ra được một cái công tắc thần bí nào đó, thân thể trầm trọng mềm nhũn của y đột nhiên bị sức mạnh rót đầy, nội lực dồi dào trong kinh mạch vận chuyển không thôi, tựa hồ chấn thương trên thân thể trong nháy mắt tiêu thất, nội lực trong thời kỳ đỉnh cao tràn trở về cơ thể của y.

Y tránh thoát khỏi áp chế của Kỷ Hành, hai tay đặt trên bả vai của hắn đột ngột ấn một phen đem cả người đang bén lửa của Kỷ Hành vào trong nước bùn.

Tay chân luống cuống trên người Kỷ Hành vỗ, y khàn giọng, nói năng lộn xộn mà lập lại:

"Ngươi thế nào? Có đau hay không? Có đâu hay không...?"

Đôi mắt đen kịt của Kỷ Hành nhìn y, chậm rãi lắc đầu. Kỳ thực hắn đang hấp thu năng lượng hỏa diễm, mà bây giờ đều bị Phong Thả Ngâm vuốt ve...

Phong Thả Ngâm thật vất vả mới đem lửa trên người hắn đều dập tắt, lại phát hiện đầu bên trái của hắn bị thiêu trọc, mà nguyên bản tuấn mỹ trắng nõn mặt, từ thái dương đến mắt trái kéo dài tới hàm dưới, đều bị che kín bởi vết tích khó coi do bị thiêu đốt.

Phong Thả Ngâm nắm chặt tay nhô ra cả gân xanh đáng sợ, hai mắt đỏ lên, cơn giận ở trong lòng khó lòng mà diễn tả được như muốn xuyên thấu thiêu hủy hết tất cả!

Liền tại lúc này, phía sau truyền tới một tiếng xé gió, Phong Thả Ngăm tay vừa nhắc, một tay vừa kéo ra đồ vật ở phía sau.

Kia là một cái băng tiễn khéo léo, nhìn qua như vừa mới được ngưng kết, bị Phong Thả Ngâm cầm trong tay cũng chầm chậm hòa tan.

Phong Thả Ngâm quay người, lạnh lùng nhìn một thân vân đạo đế trắng lam hoa "Tiên Nhân".

"Ngươi ngược lại so với tưởng tượng của ta ngoan cường hơn một chút. Bất quá, ngày hôm nay ngươi không thể thoát chết !"

Tu sĩ chậm rãi từ không trung hạ xuống, một tay ngắt bám phát quyết, nhiều băng tiễn đếm không hết bên người hắn hiện lên, như mưa sa hướng về phía Phong Thả Ngâm bắn nhanh đi!

Phong Thả Ngâm bảo hộ trước người Kỷ Hành, song quyền y nắm chặt, đột nhiên tiến về phía trước một bước, mạnh mẽ dùng nội lực ngưng tụ ra trước người một lá chắn khí trong suốt, đỡ băng tiễn của đối phương phóng tới.

Khi pháp thuật ngưng tụ băng tiễn đánh vào lá chắn khí, phát ra leng keng leng keng giòn giã, đồng thời còn có tiêng kinh ngạc của tu sĩ thốt lên:

"Ngươi đã dẫn linh vào cơ thể? Làm sao có khả năng!"

Phong Thả Ngâm không hiểu "Dẫn linh vào cơ thể" trong miệng hắn là gì, cũng không cần rõ ràng! Y chỉ biết tu sĩ trước mặt so với Quân Trạch yếu hơn rất nhiều, mà trạng thái hiện giờ của mình không duy trì được bao lâu, cho nên, nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết cái "Tiên nhân " kia, bằng không Kỷ Hành tuyệt đối chạy trời không khỏi nắng!

Tựa như có một tia chớp xẹt qua trước mắt, mang theo khí thế như sấm vang chớp giật hướng nhào về phía tu sĩ!

Tu sĩ nới vừa móc ra từ túi càn khôn lá bùa phụ trợ ngạc nhiên nhìn cái tên nguyên lại là phàm nhân không lọt vào mắt lại đột nhiên Dẫn linh vào cơ thể biến thành một tu sĩ, sau đó dùng tốc độ giống với lúc hắn ngự kiếm lao vọt tới! Tất cả mọi thứ phát sinh quá nhanh, tu sĩ kia mới bấm một nửa pháp quyết, hắn liền bị người thiếu niên trước mặt rạch vào cổ.

Trên cổ bóng loáng hiện lên một đường máu tinh tế, sau đó máu tươi dâng trào ra ngoài. Tu sĩ trợn mắt lên, cơ hồ trong tròng mắt bên bên trong tràn ngập hối hận ảo não cùng không thể tin tưởng, hối hận tại sao mình lai không lập tức giải quyết người phàm này, không thể tin chính mình có muôn vàn thủ đoạn nhưng lại không kịp triển khai, liền bị người cắt yết hầu...

Trong con ngươi hắn lưu xuống hình ảnh cuối cùng, là người thiếu niên tuấn mỹ lại làm người ta thấy sợ hãi.

Ầm Ầm!

Giữa bầu trời một tiếng phẫn nộ nổ tung! Mưa lớn bùm bùm rơi xuống.

Sắc trời càng tối sầm, mất đi nguyệt quang trong đêm mưa, bốn phía hết thảy chỉ còn lại những đường viền mơ hồ.

Phong Thả Ngâm xụi lơ trên đất, tiếng thở dốc từng ngụm từng ngụm bị tiếng mưa nuốt mất, trong thân thể y đột nhiên nhiều hơn một cái lỗ thủng, sức mạnh vừa mới tiến tới đột nhiên lập tức tiêu thất sạch sành sanh, dường như mới vừa rồi cảnh y nổi lên gϊếŧ chết tiên nhân chỉ là do y ảo tưởng, thế nhưng cái thi thể dần trở nên mơ hồ trong đêm mưa nói cho y biết, mới phát sinh vừa rồi đều là thật!

Y một mình một ngựa gϊếŧ chết một tiên nhân, cứu chính y cùng Kỷ Hành!

Phong Thả Ngâm có chút khó khăn đem dao găm lại vào ủng, chậm rãi bò lại bên người Kỷ Hành, nhìn qua bộ thi thể kia phẫn hận mà nhổ bãi nước bọt.

Lần trước gϊếŧ Lý Phi Tài lo nóng lòng dùng độc nên không nhìn nhiều.. Nhưng hôm nay xem ra, những tiên nhân ngoại trừ biết bay cùng mạnh hơn, cùng người phàm, cũng không khác nhau gì cả, chết rồi cũng chỉ còn một bộ thi thể, cũng không biến thành hồ điệp hoặc ánh huỳnh quang bay lên, y nghĩ như vậy. Trong lòng đối với những tiên nhân một tia mơ hồ sợ hãi cuối cùng cũng tan thành mây khói.

====

Tại thời điểm năng lượng còn lại mười bốn phần trăm, Kỷ hành phát hiện uy hϊếp từ phía sau.

Cái kia cao cấp nhân loại khống chế bốn lá bùa gấp hình tam giác, chia làm bốn hướng hướng về phía hắn và Phong Thả Ngâm, 0.5 giây sau, lá bùa đồng thời nổ tung, trong đó đột nhiên vọt lên một ngọn lửa màu đỏ xinh đẹp, nhiệt độ gấp đôi ngọn lửa thông thường.

Năng lượng không đủ, hình thức trung cấp phòng ngự khởi động thất bại!

Không kịp né tránh, Kỷ hành vai cùng tay đồng thời làm lực, đem người chuyển từ lưng đến trước người, sau đó hướng phía dưới bổ một cái, dùng thân thể đem đổi phương bảo vệ.

Trước sau trái phải không có đường ra, dưới mặt đất đều là bùn nhão, có thân thể hắn ở phía trên chống đỡ, hỏa diễm sẽ không tràn tới đến.

Tại thời điểm sau một giây hắn đem thân thể Phong Thả Ngâm hoàn toàn che khuất, ngọn lửa đỏ tươi liền đánh tới.

2 giây sau, quần áo bao trùm thân máy bị cháy rụi, 2,5 giây sau, ngọn lửa hoàn toàn tiếp xúc cùng thân máy, vật liệu đặc thù liền chế thành lới ngụy trang da dẻ lập tức phản ứng, ngụy trang thành vết tích bị lửa thiêu đốt.

3 giây sau, tóc hắn bị thiêu một phần ba.

4 giây sau, lửa lan tới bên mặt trái

4,5 giây, nhân loại bị ắn áp phía dưới đột nhiên bạo phát tiềm năng, đem hắn đẩy mạnh vào trong nước bùn, sau đó dùng 5,5 giây đánh chết cao cấp nhân loại kia.

Kỷ Hành đo lường bên trong, Phong Thả Ngâm bộc phát ra năng lượng chỉ có bằng một phần hai cái cao cấp nhân loại kia, kết quả, cao cấp nhân loại chết rồi, Phong Thả Ngâm sống sót. ( hêt hồn chưa nóc nhà hơi bị xịn )

Nguyên nhân thất bại của cao cấp nhân loại là trong một khắc hắn ngây người bị Phong Thả Ngâm tiếp cận. Từ phán định này, căn cứ theo phản ứng xác thực của nhân loại. Nếu như là một cái người máy gặp tình huống như thế, tuyệt đối lại lúc đối phương tiếp cận trước một giây gϊếŧ chết, nếu như có sản sinh khác biệt, đó nhất định là một linh kiện nào đó xảy ra trục trặc.