Chương 2: Email nặc danh

Về đến nhà, Nhã Tình thay áo ngủ rồi nằm xuống giường một lần nữa, ngày hôm qua uống quá nhiều rượu, một lát uống bia một lát lại uống rượu trắng, còn cả rượu tây, đầu óc vẫn chếch choáng.

Nói đây là nhà, nhưng chính một căn gác xếp nhỏ do công ty thuê cho trong một khu chung cư gần công ty.

Vốn dĩ cô đã đồng ý với ba mẹ hôm nay sẽ về nhà ba mẹ, nhưng nghĩ đến chuyện đêm qua, cô uể oải, căn bản là không có tâm trạng động đậy, cô gọi điện thoại cho mẹ, nói đơn vị có việc phải tăng ca, nói chuyện một lát rồi cúp điện thoại, cũng may là anh trai chị dâu ở gần ba mẹ, cũng đã đưa cháu trai về rồi.

Ba phẫu thuật tim mới ra viện, bởi vì ba mẹ lấy tiền mua nhà mới cho anh trai chị dâu nên vẫn đang nợ tiền, cô chuẩn bị đưa cho ba mẹ hai vạn dùng làm của hồi môn để kết hôn với Mục Tử Khải, nghĩ tới chuyện này, cô cũng cảm thấy đau đầu, may mà ba Tử Khải làm kinh doanh, chưa bao giờ để ý tới của hồi môn của cô bao nhiêu tiền, nhưng mà, dù thế nào cũng phải giữ chút mặt mũi.

Nghĩ tới những chuyện hỗn độn này, chỉ một lát sau cô lại ngủ thϊếp đi, khi tỉnh lại đã buổi chiều, đặt cơm hộp, ăn một chút, ngồi ngẩn người ở trên giường, nghĩ thế nào cũng không nhớ nổi dáng vẻ của người đàn ông đêm qua.

Chỉ nhớ rõ mình động tình thở dốc ở dưới thân người đàn ông đó, mà gương mặt người đàn ông đó lại mơ mơ hồ hồ.

Căng thẳng hai ngày, ngay cả mình cũng không có manh mối, trong điện thoại Mục Tử Khải cũng cảm nhận được Nhã Tình khác thường, hỏi vài câu, bị Nhã Tình gạt qua.

Thứ hai Nhã Tình tới công ty sớm, vẫn giống như ngày thường, bình thản dọn dẹp văn phòng một chút, nói mấy câu đơn giản với đồng nghiệp.

Chuyện buổi họp mặt thường niên hôm đó, không có ai nhắc lại, Nhã Tình cũng sợ thật sự có ai biết điều gì, cô cũng không dám nhắc tới.

Suốt một ngày, trạng thái làm việc của Nhã Tình cũng không tốt lắm, nhưng cô vẫn mạnh mẽ ép mình bình tĩnh lại.

Trà dư tửu hậu, cô cũng mượn cơ hội hỏi thăm một chút tình hình sau buổi họp mặt thường niên, nghe nói tổng giám đốc Dương Phàm điểm danh khen ngợi mình, tâm trạng Nhã Tình mới hơi hòa hoãn hơn một chút.

Từ trong miệng đồng nghiệp, cô biết được ngày đó mình uống say khướt, sau đó một đồng nghiệp nữ đã đỡ mình, nhưng bởi vì con của đồng nghiệp đó đang chờ ở nhà, lại không đỡ được Nhã Tình đang say rượu nên đã cùng một đồng nghiệp nam khác thuê phòng cho Nhã Tình, sau khi đóng cửa cả hai người đều cùng rời đi.

Trong lòng Nhã Tình càng thêm không hiểu, nếu mình ở trong phòng một mình, vậy chỉ có thể là sau đó có người gọi mình mở cửa, nhưng cô thật sự không có một chút manh mối nào với chuyện xảy ra sau đó, còn việc mình say rượu, Nhã Tình hiểu.

Lần đầu tiên say rượu chính là cùng chồng sắp cưới của mình Mục Tử Khải, lúc ấy say rượu Nhã Tình đã trực tiếp tỏ tình với Mục Tử Khải, hai người đã xảy ra quan hệ ở khách sạn, may mà Mục Tử Khải là người đoan chính, hơn nữa cũng thích Nhã Tình, các điều kiện cũng phù hợp với tiêu chuẩn tìm bạn trai của Nhã Tình, cho nên hai người cứ như vậy xác định quan hệ yêu đương.

Nhưng từ đó về sau, Nhã Tình uống rất ít rượu, gần như là chưa từng uống say, nhưng vẫn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Lần này là lần thứ hai Nhã Tình uống say, hơn nữa còn uống tới mất trí nhớ, Nhã Đình thật sự không tìm ra manh mối, cũng cũng chỉ có thể đặt công việc lên hàng đầu.

Mấy ngày trôi qua, cuộc sống của Nhã Tình dần dần đi vào quỹ đạo, cuối tuần cô quyết định về nhà mẹ thăm một chút, dù sao đã hơn một tuần rồi chưa về, nhưng tới gần giờ tan làm, Nhã Tình nhận được một email nặc danh.