Chương 3: Thấy ai cũng đáng nghi

Nhã Tình đầy ngờ vực mở email ra, sau khi mở ra thấy mấy tấm ảnh chụp phần thân dưới của một người, nhìn ra được đây là phụ nữ, còn những thứ khác thì không rõ ràng.

Nhã Tình thầm mắng một câu thần kinh rồi đóng email, không bao lâu sau, QQ của cô lại nhận được một lời mời kết bạn từ người lạ, Nhã Tình cũng không để ý, chẳng qua người này liên tục gửi lời mời kết bạn mấy lần, vào lúc Nhã Tình buồn bực muốn đáp lại mấy câu nghiêm khắc, một tin nhắn mới cuối cùng gửi tới, trên đó viết ‘hình ảnh trong email khó coi sao? Tôi lại gửi cho cô thêm mấy bức nữa, nhất định cô sẽ thích!”

Nhã Tình theo bản năng lại muốn từ chối, chính là mí mắt bỗng nhiên giật giật, do dự một lát, cô vẫn mở email ra, bức ảnh lần này rất to, một tấm góc nhìn của người đàn ông, có thể nhìn thấy trong ảnh chụp là một nam một nữ đang làm chuyện xấu hổ, có lẽ là được chụp từ phía sau lưng người đàn ông, người phụ nữ trong ảnh chụp nhếch cao mông, phần thân trên không lộ ra quá nhiều, nhưng có thể nhìn thấy rõ một đoạn dươиɠ ѵậŧ tím đen của người đàn ông, cùng với từng vòng tròn dịch trắng xung quanh môi âʍ ɦộ của người phụ nữ

Nhã Tình cảnh giác nhìn xung quanh một chút, phát hiện phần lớn các đồng nghiệp đang chuẩn bị tan làm, cũng không có ai chú ý tới chỗ của cô, nhưng cô vẫn cảnh giác dùng di động đăng nhập vào email, lặng lẽ click mở bức ảnh thứ hai.

Bức ảnh thứ hai là người phụ nữ dựa trên giường, phần thân trên hơi nhếch lên, trong miệng đang ngậm qυყ đầυ tím đen của người đàn ông, đầu lưỡi hồng nhạt lộ ra, ẩm ướt đều là nước miếng.

Trái tim Nhã Tình lập tức nhói lại một cái, tuy rằng gương mặt người phụ nữ đã bị tóc che lại, nhưng cô vẫn nhận ra, người phụ nữ này đúng là mình, thậm chí cô còn chưa xem bức ảnh thứ ba đã chấp nhận lời mời kết bạn của người lạ đó.

“Anh là ai?” Nhã Tình nhanh chóng hỏi.

“Cô nói đi?” Tên nick ‘Không quên được tự an ủi’ đáp lại một câu đơn giản.

“Anh muốn gì? Rốt cuộc anh là ai? Anh là đe doạ là phạm tội.” Nhã Tình liên tục gửi đi những lời khiển trách.

Chẳng qua người bên đó đã offline, điều này khiến trái tim Nhã Tình như chìm xuống đáy vực, cô lại gửi thêm mấy tin nhắn nữa, nhưng đối phương lại không trả lời, cuối cùng Nhã Tình chỉ có thể bất đắc dĩ đi về, nhưng cô lại không còn tâm trạng về nhà mẹ nữa, cả đêm cô nhờ một người bạn thông thạo máy tính và internet điều tra tên email và số ID QQ này, muốn tìm ra đối phương nhưng mãi đến chủ nhật, người bạn này mới trả lời, không tra được.

Trái tim Nhã Tình hoàn toàn lạnh ngắt, kinh hoàng và sợ hãi lan ra khắp người, cô cố gắng ổn định lại bản thân, nghĩ con đường sắp tới của mình sẽ không dễ dàng, cô liên tục nói với mình, kiên cường! Nhất định phải kiên cường!

Thứ hai, vừa tới cửa công ty, hai chân Nhã Tình lại càng thêm nặng nề, cô lo lắng tới mức ngay cả hít thở cũng có chút dồn dập, bởi vì cô biết, người này nhất định là người trong công ty cô! Nhưng là ai chứ?

Vừa vào cửa công ty anh Triệu đã hỏi han cô: “Nhã Tình tới thật sớm.”

Nhã Tình nhanh chóng cười nói: “Chào anh Triệu.”

Ngày thường anh Triệu này luôn thích nói giỡn với các đồng nghiệp nữ trẻ tuổi, nhưng cũng có đôi khi, anh ta luôn nhân lúc nói chuyện với đồng nghiệp nữ, cố ý dùng mu bàn tay cọ vào mu bàn tay đồng nghiệp nữ đồng sự mu bàn tay, còn có khi lúc chỉ có hai người, anh ta lén sờ mông đồng nghiệp nữ, tóm lại là thích lén động tay động chân với đồng nghiệp nữ, nhưng anh Triệu quản ký việc chấm công của công ty, các đồng nghiệp nữ đó cũng không muốn đắc tội với anh ta, đều nhẫn nhịn sự quấy rối này.

Là anh ta sao? Cảm giác dường như anh Triệu cũng không có lá gan đó, nhưng ngày đó mình uống say như chết, ai biết người sắc tâm có thể là anh ta hay không chứ?