Chương 1: Kiều thϊếp mới mua

Đêm đã khuya, Bích Lạc viện trong trạch đệ Trầm gia lại đặc biệt ngoại lệ, một mảnh đèn đuốc sáng trưng, nhưng trong phòng ngủ của đại thiếu gia của Trầm gia lại tĩnh lặng một mảnh.

Dưới ánh nến đỏ lay động, một mỹ nhân dáng người có chút nhỏ nhắn lại xinh đẹp linh lung đang căng thẳng ngồi trên chiếc giường được trải đệm mới tinh.

Mỹ nhân kia nhìn rất non nớt, nhưng một đôi mắt hạnh lại tựa như ngôi sao câu dẫn lòng người, cái miệng nhỏ nhắn được thoa một lớp son mỏng nhẹ nhàng mím lại, tựa như nũng nịu lại tựa như hàm chứa oán hận, thật sự là câu lòng người, khiến cho dù là ai nhìn thấy cũng muốn đi tới yêu thương nàng một phen.

"Tiết cô nương, nếu ngài mệt mỏi thì nghỉ ngơi trước đi..."

Nha hoàn Liễu Chi cũng ở gian ngoài chờ đã hồi lâu, vì thế tiến vào nói như vậy.

Bích Lạc viện ở chính là trạch viện của đại thiếu gia Trầm gia, Trầm Quân Càn, vị gia này tính tình cổ quái, chưa bao giờ thích bên cạnh có nữ tử hầu hạ, cho nên lúc này trong viện chỉ có hai cô nương trẻ tuổi là nàng và Tiết cô nương, còn lại chính là mấy gã sai vặt cùng mấy vị bà tử.

Hôm nay là ngày nạp thϊếp, vốn dĩ đại thiếu gia nên về sớm, bất quá hắn vẫn không xuất hiện, kỳ thật đây đã là lần thứ hai chủ mẫu Trầm gia vì đại thiếu gia bày ra chuyện nạp thϊếp, nhưng hai lần trước đều chưa tới nửa đêm người đã bị đại thiếu gia đuổi ra ngoài, tối nay đại thiếu gia mãi vẫn chưa thấy đến, cũng không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu, Liễu Chi đành phải để Tiết cô nương ngủ trước, chính mình thì tiếp tục đi ra hành lang chờ đợi.

"Ồ... ừm..."

Giờ này khắc này, mỹ nhân cũng không biết là cao hứng nhiều hơn một chút, hay là mất mát nhiều hơn một chút, chỉ gật gật đầu, muốn đứng dậy đem trâm hoàn dỡ xuống rồi lại nằm xuống trên giường, không ngờ Liễu Chi lại giúp nàng tản tóc xong liền đỡ nàng lên giường dài ở gian trong.

"Ngài..ngài trước nghỉ ở nơi này một chút..."

Nói xong, Liễu Chi lại len lén nhìn ra bên ngoài sau đó mới ghé đến bên tai Tiết Mị nói:

"Đại thiếu gia nhà chúng ta có tính tình rất kỳ quái, ta sợ ngài ấy thấy ngài ngủ trên giường của ngài ấy mất hứng..."

Nghe vậy, Tiết Mị càng chắc chắn đại thiếu gia Trầm gia kia là một vị chủ nhân không dễ chọc, không khỏi có chút sợ hãi, không ngờ lúc này cửa phòng lại bị mở ra, một nam tử anh tuấn thân hình cao lớn, khí chất thanh lãnh trực tiếp đi vào.

Liễu Chi ở Trầm gia lâu ngày tự nhiên biết người tới chính là đại thiếu gia, vội vàng lôi kéo Tiết Mị cùng nhau hạ người hành lễ.

Kỳ thật nửa tháng trước Tiết Mị cũng từng gặp qua đại thiếu gia ở chỗ đại phu nhân Trầm gia, chỉ là nàng từ nhỏ theo mẫu thân lớn lên, lại không có phụ thân bên cạnh, về sau lại được nuôi dưỡng ở trong nhà cô mẫu.

Bây giờ lại bị bán đến Trầm gia làm thϊếp thất cho người ta, cho tới bây giờ nàng vẫn luôn là một thiếu nữ nhát gan, cũng không dám phá hỏng quy củ, cho nên bất luận lúc ấy hay hiện tại nàng đều là khϊếp sợ cúi đầu không dám nhìn người.

Mà Liễu Chi nhìn nàng như vậy, tâm tư cũng đã lạnh đi hơn phân nửa —— ước chừng lần này lại bị đuổi ra ngoài.

Không ngờ nam nhân chỉ thản nhiên hướng về phía Liễu Chi khoát tay ý bảo nàng đi xuống, sau đó đi tới trước mặt Tiết Mị.

Liễu Chi thấy thế có thể coi như thở phào nhẹ nhõm, chỉ vụиɠ ŧяộʍ liếc mắt nhìn Tiết Mị một cái liền đi ra ngoài, có lẽ là đi phân phó các bà tử chuẩn bị nước ấm!