Chương 2: Xem như là tôi không tồn tại đi

Hứa Diệp gãi đầu một cái, đi ra từ trong thang máy.

Phản ứng vừa rồi của hai chàng trai kia đã kinh động đến rất nhiều người ở sảnh lầu một, rất nhiều người đều nhìn qua phía của anh.

Những người này cũng không biết rõ là đã xảy ra chuyện gì, chỉ là quét mắt qua qua rồi dời ngay đi.

“Nói thật thì đúng là có hơi ngượng ngùng, nhưng hình như là cũng thú vị, hình như là mình đã bắt đầu cảm thấy hứng thú với việc nhắng nhít rồi.”

Về phần có tạo thành bóng ma tâm lý cho hai thí sinh kia hay không?

Hứa Diệp không quan tâm.

Nếu như chút tư chất tâm lý này cũng không có thì còn vào làng giải trí làm gì nữa chứ.

Lúc này, bên tai Hứa Diệp vang lên âm thanh của hệ thống.

【Kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ dẫn dắt người mới, nhận được 10 điểm tích lũy】

“Hình như là điểm tích lũy này rất dễ kiếm, cứ như vậy đi, dù sao thì cũng làm rồi, đi ăn cơm thôi.”

Hứa Diệp đi thẳng về phía cửa lớn

【Mở nhiệm vụ dẫn dắt người mới thứ 2: Mời kí chủ đi đến quán ăn cơm, ngồi chung với người lạ, phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ là 15 điểm tích lũy】

Hứa Diệp lập tức cười lên.

“Nhiệm vụ này cũng không khó, ngồi chung bàn với người lạ thôi mà, chuyện này không phải là rất bình thường sao? Kém xa so với nhiệm vụ vừa rồi.”

Chuyện này cũng có thể gọi là nhắng nhít sao?

Năng lực của hệ thống cũng chỉ đến đây thôi.

Hứa Diệp đi ra cửa, tùy tiện tìm một tiệm thức ăn nhanh, tiệm này là bán sandwich thịt lạnh.

Theo đạo lý, một nghệ sĩ thì không nên buông thả chính mình như thế, thế nhưng Hứa Diệp không quan tâm.

Muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, đợi mập rồi hẵng nói.

Vừa bước vào cửa, Hứa Diệp đã ngẩn cả người.

Trong tiệm ăn chỉ có một đôi tình nhân, chẳng qua cũng chỉ chiếm một bàn mà thôi.

Trong tiệm ăn nói ít thì cũng có mười mấy chiếc bàn, những bàn còn lại đều là trống không.

Lúc này Hứa Diệp đã choáng váng rồi.

Bàn trống không ngồi, lại đi ngồi chung với người lạ? Đây không phải là có bệnh hay sao?

Hệ thống, thì ra là mày đợi tao ở đây.

Hứa Diệp nhất thời lúng túng đến mức ngón chân cũng sắp chạm vào sàn nhà rồi.

“Được rồi, mình đổi một tiệm khác.”

Hứa Diệp đang muốn rời đi.

【Yêu cầu của nhiệm vụ: Chính là tiệm này】

“Mày lợi hại! Tao like cho mày.”

Hứa Diệp thu lại bước đang muốn bước ra ngoài, đi đến trước quầy order món, bắt đầu gọi món.

Không lâu sau, nhân viên phục vụ đặt đồ ăn của anh lên trên đĩa.

Hứa Diệp bưng đĩa thức ăn liên, đi về một góc ở trong tiệm ăn.

Trên bàn nhỏ ở trong góc kia có một đôi tình nhân, lúc này đôi tình nhân đang anh anh em em, hưởng thụ thế giới nhỏ của hai người.

“Bảo bối, anh đút cho em ăn.”

“Không muốn, chỗ này còn có người đó.”

“Không sao, chúng ta đang ở trong góc, người khác sẽ không chú ý đến.”

Chàng trai dùng muỗng múc một muỗng cháo, đưa về phía miệng của cô gái.

Đúng lúc này, hai người cảm thấy trước mắt tối sầm lại.

Ngay sau đó, một đĩa thức ăn đặt lên trên bàn của bọn họ.

Sắc mặt Hứa Diệp không chút thay đổi mà ngồi ngay đối diện bọn họ.

Động tác của chàng trai nhất thời cứng lại.

Hứa Diệp cũng không lên tiếng, sau khi buông đĩa thức ăn xuống thì liền bắt đầu ăn, dáng vẻ như không xem ai ra gì.

Đôi tình nhân này nhìn những chiếc bàn ở xung quanh, cả người đều ngây ngốc.

Lúc này, ngón chân của Hứa Diệp đang bấu vào đế giày, liên tục cắm đầu ăn cơm.

Đôi tình nhân này nhìn chằm chằm vào Hứa Diệp một lúc, chàng trai buông chiếc muỗng ở trong tay xuống.

Hứa Diệp ngẩng đầu lên nói: “Không cần phải để ý đến tôi, hai người tiếp tục đi.”

“Có phải là anh có bệnh hay không?” Chàng trai không nhịn được mà tức giận nói ra.

“Sao anh lại mắng người ta chứ?” Hứa Diệp hỏi ngược lại.

Cô gái ở bên cạnh kéo lấy cánh tay của chàng trai, sắc mặt ghét bỏ mà nói: “Bỏ đi, đừng nói chuyện với anh ta, người này chắc chắn là có bệnh.”

Lúc này chàng trai mới đè tâm trạng bực tức xuống, nói: “Đổi bàn.”

Hai người lập tức bưng đĩa thức anh lên, đứng dậy đi đến một bàn khác.

Nhìn thấy Hứa Diệp không đi theo, đôi tình nhân thở phào nhẹ nhõm.

Chàng trai lại dùng muỗng múc một muỗng cháo, cười nói: “Bảo bối, chúng ta tiếp tục.”

Cô gái cũng cười nói: “Đáng ghét!”

Mặc dù là nói như thế, nhưng cô gái cũng há miệng ra, chuẩn bị để cho chàng trai đút vào miệng.

Lúc muỗng cháo sắp đút vào trong miệng của cô gái, trước mặt hai người lại tối sầm.

Hứa Diệp lại bưng đĩa thức ăn ngồi ở trước mặt hai người.

Hứa Diệp cũng không lên tiếng, buông đĩa thức ăn xuống, sau đó liền cắm đầu vào ăn.

Động tác của chàng trai lại cứng ngắt.

Sắp đút cháo vào rồi, anh có ý gì?

Hứa Diệp lúc này khóc không ra nước mắt, anh cũng không muốn mà.

Nhưng ngay khi đôi tình nhân kia vừa rời đi, nhắc nhở của hệ thống lại nhô ra.

【Kiểm tra được nhiệm vụ sắp thất bại, xin kí chủ chú ý, phải ăn chung một bàn với người lạ】

Nói thật, Hứa Diệp cũng sợ bị người khác đánh.

Thế nhưng chuyện này cũng không còn cách nào.

Nhiệm vụ thất bại thì hệ thống sẽ cởi trói.

Đương nhiên, Hứa Diệp sẽ không thừa nhận rằng anh cảm thấy chuyện này vô cùng kí©h thí©ɧ.

Hứa Diệp dứt khoát bưng đĩa thức ăn đi theo.

Trên trán của chàng trai kia nổi gân xanh lên, hiển nhiên là đã đến ranh giới phẫn nộ.

Cô gái vội vàng kéo lấy cánh tay chàng trai mà khuyên nhủ: “Đừng chấp nhặt với tên tâm thần.”

Chàng trai tức giận mà buông muỗng ở trong tay xuống.

“Đổi bàn.”

Cô gái gật đầu một cái.

Hai người bưng đĩa thức ăn lên, đi về phía một chiếc bàn khác.

Mới vừa đi ra một bước, chàng trai kia lập tức nhìn về phía Hứa Diệp.

Hứa Diệp vẫn đang ngồi ở trên bàn.

Lúc này chàng trai kia mới yên tâm, tiếp tục đi lên hai bước, sau đó nhanh chóng quay đầu lại.

Nhìn thấy Hứa Diệp vẫn còn ngồi ở bàn, lúc này mới an tâm đi tiếp.

Sau khi anh ta cùng với bạn gái đi đến một bàn khác, lại quay đầu nhìn lại.

Nhìn thấy Hứa Diệp không đi theo, anh ta nói: “Ăn ở chỗ này đi.”

Hai người thở phào nhẹ nhõm, đặt đĩa thức ăn lên trên bàn, ngồi xuống, chuẩn bị tiếp tục ăn.

Oành!

Một tiếng vang nhỏ, bên phía đối diện bàn lại buông xuống một đĩa thức ăn, Hứa Diệp lại ngồi ở đối diện bọn họ.

Hứa Diệp cười nói: “Tôi là người thích náo nhiệt, hai người cứ xem như là tôi không tồn tại, tiếp tục đi.”

Nói xong, Hứa Diệp cắm đầu vào ăn.

Lúc này, nắm đấm của chàng trai cũng đã siết chặt lại.

Bạn gái vội vàng khuyên nhủ: “Được rồi được rồi, chúng ta cứ ăn như thế đi, đừng có so đo với tên bệnh tâm thần, bệnh tâm thần đánh người không phạm pháp.”

Lời này vừa nói ra, nắm đấm của chàng trai nhất thời thả lỏng ra.

“Bảo bối nói đúng, chúng ta không chấp nhặt với anh ta, đợi lát nữa chúng ta đi khách sạn rồi anh sẽ đút cho em.”

“Ghét ghê!”

Đôi tình nhân này nhìn chằm chằm vào Hứa Diệp thêm vài lần nữa, ánh mắt kia giống như là đang nhìn một kẻ ngu.

Còn Hứa Diệp thì vẫn đang chuyên tâm ăn uống.

“Đáng tiếc, người ở đối diện lại không đổi bàn nữa, bớt chút thú vui rồi.”

Trong lòng Hứa Diệp than thở một tiếng.

Không lâu sau, anh đã giải quyết sạch sẽ toàn bộ thức ăn ở trước mặt.

Đôi tình nhân ở đối diện vẫn còn chưa ăn xong, anh đứng dậy rời đi.

Nhìn thấy Hứa Diệp rời đi, cuối cùng thì đôi tình nhân này cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Rốt cuộc thì người này là ai thế?” Chàng trai lẩm bẩm.

“Chắc là bệnh nhân tâm thần.” Cô gái nói.

Giọng nói của hai người cũng lớn hơn.

Lúc này Hứa Diệp cuối cùng cũng đã đi ra khỏi tiệm ăn, thở dài một tiếng.

“Thoải mái.”

Bên tai anh vang lên âm thanh của hệ thống.

【Kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ dẫn dắt thứ hai, nhận được 15 điểm tích lũy】

“Không tệ, còn thiếu 25 điểm tích lũy nữa là có thể rút số rồi.”

Hứa Diệp cảm thấy trạng thái lúc này của anh vô cùng tốt.

“Nhắng nhít, hình như là tôi có hơi hiểu rồi, chính là làm một vài chuyện ngược đời.”

Trong lòng Hứa Diệp cũng phân tích xem cái gì gọi là nhắng nhít.

Lúc này, hệ thống ban bố nhiệm vụ.

【Nhiệm vụ dẫn dắt người mới thứ ba: Mời kí chủ đến nhà vệ sinh nam đi tiểu, xếp hàng đôi với người lạ, phần thưởng nhiệm vụ là 25 điểm tích lũy】