Chương 23: Giờ học diễn xuất của Cự Tinh

Hứa Diệp không đáp lại.

Đi Bệnh viện Tâm thần cái rắm.

Nếu như không phải là vì điểm tích lũy, tôi có đến mức đó không?

Vẫn là ăn mì đi.

Mì nấu khá thơm, đặc biệt là ăn mì lúc đói, sẽ khiến cho mùi của mì gói càng thơm hơn.

Bát mì này làm cho Hứa Diệp nhớ lại những năm anh tham gia làm việc lúc mới vừa tốt nghiệp Đại học.

Tiền lương một tháng lúc đó của có mấy ngàn tệ.

Tuổi trẻ nhiều nhân khí, cũng tính là tự mình kiếm tiền, kiên quyết không dựa vào người nhà.

Một tháng ngoại trừ tiền cơm và tiền thuê phòng, số tiền còn lại thì để dành, cuối cùng cũng mua được một chiếc điện thoại mới trong cuộc sống sống động.

Đến bây giờ Hứa Diệp vẫn còn nhớ hôm đó anh cẩn thận tỉ mỉ mà mở hộp điện thoại ra, xé màng bọc bảo vệ, động tác của anh rất nhẹ, rất sợ sẽ làm hư lớp màng.

Chiếc điện thoại kia Hứa Diệp đã dùng rất lâu, cho dù là sau đó anh đã có tiền, có đổi điện thoại mới thì cũng không vất đi.

Đã trôi qua mấy chục năm, là người của hai thế giới.

Đời này, anh trở thành một nghệ sĩ của làng giải trí.

Thực ra thì vẫn rất khó khăn đối với việc anh không có kinh nghiệm ở mảng này.

Thế nhưng sân khấu của ngày hôm nay đã khiến cho anh cảm nhận được các loại sức hấp dẫn.

Nếu đã sống lại một đời, vậy thì hãy trải nghiệp một cuộc đời kiểu khác đi.

Có các tác phẩm ở trên địa cầu làm hậu thuẫn, Hứa Diệp cảm thấy anh vẫn có thực lực này.

Làng giải trí nhỏ nho này, hãy chấn động vì anh.

Hứa Diệp vừa ăn, vừa nói chuyện một lúc với Đổng Ngọc Khôn.

Cuối cùng anh đã hiểu rõ tình hình của người này.

Năm nay Đổng Ngọc Khôn mới 18 tuổi, thời gian luyện tập cũng đã được hai năm rưỡi.

Nói cách khác, khi cậu ta 15 tuổi thì đã tiến vào làng giải trí rồi.

Vào năm 16 tuổi, cậu ta ra mắt trong một trận gameshow, tạo thành một nhóm nam cùng với mấy thí sinh khác.

Mà nhóm nam này đã được công ty giải trí Văn hóa Đông Hải mua lại.

Chỉ là trong hai năm nay, Văn hóa Đông Hải không hề đặt nhóm nam này ở trong lòng, mà là lựa chọn kiểu nuôi thả.

Thậm chí có rất nhiều hoạt động đều là do đám người Đổng Ngọc Khôn tự móc tiền túi ra để tổ chức.

Đầu năm nay, Đổng Ngọc Khôn khởi tố Văn hóa Đông Hải, yêu cầu hủy hợp đồng.

Hứa Diệp có thể nhìn ra, Đổng Ngọc Khôn là một thí sinh rất nghiêm túc, cũng rất cố gắng.

Trong một tuần huấn luyện này, Đổng Ngọc Khôn dậy sớm ngủ muộn, sự cố gắng bỏ ra còn nhiều hơn so với những người khác.

Kiểu người trẻ tuổi có ước mơ như thế này đương nhiên là không muốn lãng phí thời gian ở Văn hóa Đông Hải.

Màn kiện cáo này cứ như thế mà bắt đầu.

Mặc dù đời trước Hứa Diệp không lăn lộn ở trong Làng giải trí, thế nhưng vẫn hiểu rõ thủ đoạn của tư bản.

Bất kể là ngành nghề nào, thao tác hạch tâm của tư bản đều tiến hành vây quanh lợi ích.

Chiêu trò của Văn hóa Đông Hải cũng rất đơn giản, muốn hủy hợp đồng cũng được, phí hủy hợp đồng là 200 triệu.

Vì vậy, cuộc kiện này vẫn luôn đánh cho đến bây giờ.

Hứa Diệp nói: “Pháp Viện cũng sẽ không ủng hộ phí bồi thường vi phạm hợp đồng là 200 triệu.”

Phí bồi thường vi phạm hợp đồng này từ phương diện pháp luật mà nói là không hợp lẽ thường.

Cho dù Văn hóa Đông Hải đã tốn tiền cho Đổng Ngọc Khôn, nhưng cũng không thể tiêu đến mức 200 triệu.

Phí bồi thường vi phạm hợp đồng là bao nhiêu, đương nhiên là phải đối ứng với số tiền đã bỏ ra.

Đổng Ngọc Khôn gật đầu: “Bây giờ bọn họ đang cố ý kéo dài.”

Hứa Diệp cũng có chút thương tiếc với cậu em trai này.

Đúng là không dễ dàng gì.

Mấy ngày qua anh cũng đã có hiểu biết về những thí sinh tham gia chương trình Cự Tinh Ngày Mai này.

Những thí sinh ở trước mặt này, phía sau có ít nhất mười mấy công ty.

Trong số này cũng không thiếu những công ty lớn.

Giải trí Thanh Quang của Hứa Diệp ở trước mặt những công ty lớn này cũng chỉ là đồ trong suốt.

Một chương trình thực tế, đương nhiên là đã kéo đến đông đảo các tư bản.

Nói không chừng ngay cả các cảnh quay cũng đều là kết quả đánh cờ của các tư bản.

Chuyện này thì phải nói đến đạo diễn Trương Quang Vinh rồi.

Đừng thấy Trương Quang Vinh luôn có dáng vẻ vui tươi hớn hở, không có vẻ kiêu ngạo gì cả.

Nhưng anh ta đã hơn 40 tuổi, vẫn có địa vị nhất định ở trong vòng.

Người này không thích chuyện tư bản quơ tay múa chân với chương trình.

Thế nhưng do hạn chế về thân phận, anh ta lại không thể không giao lưu với các tư bản.

Trương Quang Vinh dứt khoát biến chương trình thành hình thức livestream.

Nếu như có quá nhiều tư bản không thể cân nhắc được, vậy thì tôi dứt khoát làm livestream.

Phải biết rằng, nếu làm livestream thì sẽ vô cùng khảo nghiệm thực lực của thí sinh.

Không giống như ghi hình rồi phát lại, hậu kỳ có thể biên tập chỉnh âm.

Nhưng còn livestream thì dáng vẻ thế nào thì sẽ là thế đó.

Các tư bản cũng chỉ có thể nắm mũi mà nhận.

Người không có bối cảnh như Đổng Ngọc Khôn, tuy nói là thịt nguội hâm lại, nhưng cứ đơn thương độc mã lên chương trình, có thể nói là có gan.

Chuyện này khiến cho Hứa Diệp vô cùng đồng tình.

Cậu em này cũng có chút giống với anh.

Nếu như không phải là anh có hệ thống, không phải là sẽ giống như cậu ta, thậm chí còn không bằng Đổng Ngọc Khôn nữa.

“Cậu có thực lực, cố gắng lên.” Hứa Diệp khích lệ một câu.

Sắc mặt Đổng Ngọc Khôn có hơi ảm đạm, nói: “Anh Diệp, tôi sẽ cố gắng, cũng chúc anh đoạt được cúp.”

Lúc này, Hứa Diệp đã dùng chiếc thìa để ăn hết bát mì.

Anh bê bát lên húp sạch mước mì, đang muốn cầm bát đến phòng bếp.

Đổng Ngọc Khôn lại nói: “Để tôi thu dọn là được.”

“Cảm ơn, mì rất ngon.”

Hứa Diệp cũng không khách sáo, xoay người quay về phòng ngủ.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Các thí sinh đã tập hợp trong phòng học ở lầu dưới.

Lần này là do Trương Quang Vinh tự mình ra sân.

Ông chủ Trương nhìn qua mọi người, lúc nhìn đến Hứa Diệp, cũng lộ ra nụ cười.

Hứa Diệp mang đến cho anh ta quá nhiều vui mừng.

Tuy nói rằng sân khấu của Hứa Diệp luôn vô cùng kỳ lạ, nhưng sân khấu của cậu ta lại có thể leo lên hotsreach.

Tác phẩm cũng có độ truyền bá cực cao, tăng thêm rất nhiều hiệu quả cho chương trình này.

Sau đó, anh ta cũng nhớ đến chuyện gặp phải Hứa Diệp ở trong nhà vệ sinh.

Một người giỏi giang như thế, sao lại có suy nghĩ không bình thường vậy chứ?

Truong Quang Vinh thu hồi ánh mắt lại, chậm rãi nói: “Bây giờ tôi sẽ nói một vài sắp xếp tiếp theo, quy tắc của màn biểu diễn công khai lần thứ hai là khách mời hỗ trợ hát, mỗi một thí sinh có thể mời một người cùng tiến hành biểu diễn trên sân khấu với mình, màn biểu diễn công khai lần này sẽ tiến hành sau hai tuần nữa.”

Trương Quang Vinh vừa dứt lời, các thí sinh đều xôn xao lên.

Còn có thí sinh lộ ra vẻ mơ màng.

Tìm khách mời hỗ trợ hát?

Đi đâu để tìm chứ?

Những thí sinh này đều là người không có bối cảnh gì, nói không chừng ở trong công ty cũng chỉ có một mình anh ta là nghệ sĩ.

Hơn nữa, là tìm khách mời hỗ trợ hát.

Không gian của câu nói này quá lớn, nếu như có thí sinh mời Thiên hậu ca hát đến giúp, vậy thì phải chơi như thế nào?

Trong lòng Trương Quang Vinh cũng rất bất lực.

Không còn cách nào, quá nhiều tư bản chính là có chỗ xấu này.

Đây là quy tắc sau khi anh ta đã đàm phán rất nhiều lần mới quyết định được.

Anh ta muốn tận dụng livestream để cân nhắc các phe, tư bản cũng sẽ gặp chiêu phá chiêu.

Khách mời hỗ trợ hát, vốn là thủ đoạn ăn gian.

Lần khảo nghiệm này không phải là thực lực, mà là mạng lưới quan hệ.

Những thí sinh có công ty lớn ở phía sau lúc này vô cùng ổn định, bọn họ đã biết nội tình từ lâu, thậm chí cũng đã chuẩn bị xong khách mời hỗ trợ hát.

Trương Quang Vinh tiếp tục nói: “Về mặt thời gian thì các cậu hãy tự sắp xếp, chương trình tuần này của chúng ta là giờ học diễn xuất của Cự Tinh, chúng tôi sẽ mời các diễn viên chuyện nghiệp đến để huấn luyện kỹ năng diễn xuất cho mọi người, mấy cậu năm người một nhóm, yêu cầu tiến hành diễn dịch một vài đoạn phim kinh điển của các bộ phim.”

“Tiếp theo tôi sẽ công bố, danh sách của các nhóm nhỏ.”

Tất cả mọi người đều dựng lỗ tai lên.

Trương Quang Vinh không cho các thí sinh tự do tạo nhóm, anh ta làm chương trình thực tế, sao có thể làm chuyện không có ý nghĩa như thế chứ.

Có mâu thuẫn thì mới muốn xem.

Sau khi bắt đầu công bố danh sách, biểu cảm của các thí sinh đều không giống nhau,

Cuối cùng, đến nhóm của Hứa Diệp.

Trương Quang Vinh nói: “Nhóm 5, Lý Tinh Thần, Ngô Vân Phong, Giang Thịnh, Hứa Diệp, Đổng Ngọc Khôn.”