Chương 10

Tài liệu trên mặt bàn bỗng nhiên thiếu đi từng chút một, như thể chúng đột nhiên biến mất khỏi không khí vậy.

Động tác lấy tư liệu của Diêm Hạc dừng lại, anh ngồi trên ghế ngẩng đầu lên và thấy được nhóc quỷ ở trước bàn đang nhô cái đầu ra, chỉ lộ một đôi mắt đen nhánh giảo hoạt.

Diêm Hạc trầm mặc.

Diêm Hạc đặt văn kiện vào máy in, nhàn nhã in lại một vài tài liệu.

Quả nhiên, nhóc quỷ lúc trước còn giảo hoạt như hồ ly nhìn máy in cuồn cuộn không ngừng phun ra tư liệu mới, sửng sốt hoàn toàn.

Cậu bay lên, ghé đầu lại gần máy in, không thể hiểu vì sao cái máy lớn này lại có thể cuồn cuộn liên tục phun ra tư liệu mới như thế.

Sau một lúc lâu, những tài liệu mới nằm lặng lẽ trên bàn và được người đàn ông dùng ghim bấm ghim lại ngay ngắn.

Trên bàn sách yên tĩnh một đoạn thời gian, nhưng cũng không lâu lắm, một cây bút mực màu đen lặng lẽ lăn tròn dưới sự thúc đẩy của hai ngón tay ai đó len lén điều khiển.

Kết cấu của bút gel màu đen hơi nặng, dưới lực đẩy của hai ngón tay nó lăn lạch cạch cho đến khi biến mất.

Nhóc quỷ dưới gầm bàn cúi đầu nhét bút vào trong túi, cảm thấy hài lòng vô cùng.

Không ngờ một màn này lại bị người đàn ông đang làm việc nhìn thấy.

Nhóc quỷ ngồi ở mép bàn lắc lư hai chân, trong túi nhét một cây bút gel màu đen lén lén lút lút nhìn anh một cách ranh mãnh.

Cậu thấy người đàn ông nhìn chằm chằm bàn làm việc một lúc lâu, hơi hơi nhướng mày, khớp ngón tay cong nửa nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.

Đi ngủ sao?

Mộ Bạch nghiêng đầu, liếʍ liếʍ môi.

Ai ngờ người đàn ông chỉ ngẩng đầu lên, sắc mặt bình tĩnh kéo ngăn kéo ra.

Mộ Bạch tò mò thò đầu vào nhìn, phát hiện trong ngăn kéo chất đầy tất cả đều là bút mực màu đen xếp chồng lên nhau ngay ngắn chỉnh tề.

Mộ Bạch: "......"

Cậu trơ mắt nhìn Diêm Hạc cầm một cây bút nước màu đen mới tinh, tiếp tục cúi đầu viết viết vẽ vẽ lên văn kiện. Hơn nữa giống như vô tình, anh cứ cầm bút như vậy không có đặt xuống nữa.

Cuối cùng thậm chí anh còn chậm rãi lấy ra một cái máy dập sách, đem văn kiện rải rác trên mặt bàn đều đóng lại.

Mộ Bạch: "......"

Cậu nghẹn một hơi, đi vòng quanh người đàn ông hai vòng, phát hiện trên bàn làm việc không có thứ gì có thể trộm được nữa.

Mộ Bạch nhảy khỏi bàn làm việc, đi thẳng vào phòng khách, lôi con thú cưỡi mà cậu đã thuần hóa ra, chính là người máy quét rác mà cậu mới gặp hai ngày trước.

Hai ngày nay, mỗi tối người máy quét rác đều phải quét sạch sẽ toàn bộ đậu xanh trong phòng. Nhóc quỷ Mộ Bạch đã thuần phục nó, hơn nữa còn dẫn dắt nó làm tròn trách nhiệm đi kiểm tra từng ngóc ngách cả căn nhà.

Người máy quét rác lớn lên đầu tròn não tròn, cậu ngồi ở trên người thú cưỡi của mình, vỗ mấy cái nút điều khiển trên đầu nó vài lần một cách oai nghiêm.

Người máy quét rác phát ra tiếng ong ong rất khẽ, đèn bật sáng lên, mang theo bóng ma nhỏ, dũng mãnh tiến về phía thư phòng.

Hai phút sau.

Diêm Hạc đang cúi đầu xem tư liệu, lông mày khẽ giật giật.

Anh nghiêng đầu, nhìn về phía người máy quét rác ong ong đυ.ng loạn khắp nơi trong thư phòng, giờ phút này đang dùng đầu đυ.ng vào dép lê của anh.

Nó dường như đang bày tỏ sự không hài lòng nào đó.

Nhóc quỷ khoanh chân ngồi trên người máy quét rác, khuôn mặt nghiêm túc nhìn hắn.

Diêm Hạc trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng cũng đứng dậy.

Ánh mắt Mộ Bạch sáng lên, sau đó nhìn thấy người đàn ông khom lưng xách người máy quét rác ra khỏi thư phòng, nhấn nút tắt nguồn rồi mới trở về thư phòng.