Chương 30

Mộ Bạch rất là cao hứng, lại sờ túi hương, đột nhiên phát hiện cũng không có vì tiền hương khói mà đau lòng như hồi nãy nữa.

Ngoài cửa truyền đến động tĩnh sột soạt, một bàn tay ma quái từ dưới ghế sô pha chậm rãi bò ra tiến sát tới phòng ngủ.

Cho dù chỉ còn lại có một cánh tay bị chặt đứt, nó cũng không dám tiến vào phòng ngủ của người đàn ông kia, chỉ dám đi lang thang quanh quẩn bên ngoài phòng ngủ.

Kết quả bàn tay ma quái tràn ngập oán niệm dạo qua lại bên ngoài phòng ngủ chưa tới một phút, nó lập tức phát hiện trong phòng ngủ có một nhóc quỷ đang lăn lộn sung sướиɠ trên giường lớn.

Bàn tay ma quái tràn ngập oán niệm ngơ ngác đứng yên tại chỗ.

Nó vốn là oán niệm do ác quỷ bị treo cổ lưu lại, kế thừa một ít ký ức gốc của ác quỷ, biết rõ phòng ngủ của Diêm Hạc là nơi ác quỷ trong phạm vi mười dặm không một kẻ nào dám đặt chân vào.

Vậy mà giờ phút này lại có một con quỷ nhỏ đang vui vẻ ở trong phòng ngủ của Diêm Hạc, thậm chí còn có thể lăn tới lăn lui trên giường lớn của anh, thoải mái tung hoành trong địa bàn của anh.

Trong khoảnh khắc ấy, oán niệm khi bàn tay ma quái bị bóp cổ thống khổ giống như thủy triều điên cuồng dâng lên, khiến nó sột soạt bò về phía phòng tắm.

Sương mù quanh quẩn bay lượn trong phòng tắm. Sau khi tắm xong, Diêm Hạc đang lau khô tóc bỗng ngửi thấy một mùi hôi thối nhàn nhạt.

Vẻ mặt anh nhanh chóng trở nên lạnh lùng, biết là do lúc trước ác quỷ ngưng kết thành oán niệm chưa được thanh trừ sạch sẽ.

Diêm Hạc đẩy cửa kính phòng tắm ra, quả nhiên như dự đoán, trong sương mù quanh quẩn mờ mịt nhìn thấy những vết máu đầm đìa trên mặt kính.

Sương mù tiêu tán không bao lâu, vết máu dày đặc trên gương cũng hiện ra rõ ràng, chữ viết ngã trái ngã phải mang theo oán niệm thê lương, máu tươi đầm đìa chảy xuống.

Lần này nó không phải là một dấu tay đẫm máu gớm ghiếc, mà là những nét chữ xoắn xuýt dày đặc.

Tại sao cậu ta có thể lên giường? Tại sao cậu ta có thể lên giường? Tại sao cậu ta có thể lên giường? Tại sao cậu ta có thể lên giường?

Diêm Hạc: "......"

Lúc anh vừa nhìn thấy chữ viết máu chảy đầm đìa còn có chút không rõ câu chuyện là sao.

Nhưng nhìn thấy hai chữ "lên giường" này, Diêm Hạc rất nhanh liền phản ứng lại những lời này là có ý gì.

Bàn tay ma quỷ kia vốn là oán niệm do ác quỷ để lại, rất dễ sinh ra cảm xúc âm u và bị cảm xúc tiêu cực khống chế.

Bàn tay ma quái không có đầu óc mang theo thống khổ trước khi bị bóp cổ chết, sự phẫn uất thê lương gần như muốn phá tan tòa nhà, âm u bò sát về phía phòng ngủ trong bóng tối.

Nhưng còn chưa bò được hai bước đã bị người đàn ông mạnh mẽ giẫm đạp dưới lòng bàn chân, lưu loát dùng Phật châu siết cổ xử lý sạch sẽ, hóa thành một luồng khói trắng biến mất ở giữa không trung.

Nét chữ đẫm máu trong phòng tắm cũng theo đó chậm rãi biến mất, mặt gương khôi phục lại bộ dáng ban đầu.

Diêm Hạc mở cửa sổ để thông gió, sau khi nhìn thấy vết nước ẩm ướt âm u do bàn tay ma quái để lại khi bò sát trên mặt đất, lông mày không thể khống chế nhíu lại.

Một quỷ chỉ biết bò lung tung trên mặt đất.

Một quỷ lên giường biết phải cởi giày.

Có lạ không khi anh ta ngủ với đáp án thứ hai?

Diêm Hạc trở lại phòng ngủ, quả nhiên nhìn thấy nhóc quỷ kia ngoan ngoãn nằm sấp trên giường, một tay chống má, hai chân đung đưa chờ anh.

Nhóc quỷ cái gì cũng không đυ.ng vào, chỉ cúi đầu nghịch túi thơm của mình, trông ngoan vô cùng.