Chương 18:

Lão quý tộc tuy rằng có chút không hài lòng với vị của nước ép cà chua, nhưng cũng biết không thể quá bắt ép lương thực dự trữ của mình, có lẽ cũng cần cho anh có thời gian bảo dưỡng thích hợp, mới có thể lợi dụng tốt nhất cái vòng tuần hoàn này mà vẫn có thể giữ được độ tươi ngon. Nước cà chua là màu đỏ, thôi miên bản thân rằng đó là máu, nhấm nháp từng chút thì vẫn có thể chịu đựng được.

Chỉ là uống liền mấy bình nước ép cà chua, cho dù dơi con không phải Phật hệ cũng không chịu nổi, vậy nên bình nước ép cà chua cuối cùng cứ như vậy bị nhét vào trong tủ lạnh lãng quên đi.

Không nghĩ đến lần này hóa thành người, lại bị cậu lôi từ trong tủ lạnh ra.

Bùi Trạm Quân phỏng đoán, hoặc là cậu muốn tạo bầu không khí như vậy, hoặc là do mình chưa trở về nên thèm, miễn cưỡng đem ra làm đồ giải khát. Cho dù nói như nào, nghĩ đến hình ảnh Huyết tộc với phong thái ung dung cao quý, nhíu mày lật lên lật xuống tủ lạnh, anh lại không nhịn được muốn cười.

— Dơi con nhà hắn sao mà lại đáng yêu như vậy cơ chứ?

Mà trong lúc Bùi Trạm Ngôn đang nhìn thanh niên Huyết tộc sắc mặt mất tự nhiên mà trong lòng mềm nhũn kia, Hệ thống 001 lại đang báo lại tình huống bên nữ chính cho Lăng Mộ Ngôn.

[Ngôn Ngôn, nữ chính đã quay về rồi, cô ta hình như đang chuẩn bị đến tìm cậu báo cáo công tác lại thông qua quản gia biết được cậu mất tích, vì vậy hiện tại đang điều động nhóm Huyết tộc tìm cậu khắp nơi đó.]

Trước đó có nói qua, bởi vì Lăng Mộ Ngôn là vị lãnh tụ tinh thần đáng kính nhận được sự yêu mến của Huyết tộc, vậy nên chỉ cần là tin tức liên quan đến cậu đều sẽ được truyền đi với tốc độ cực nhanh, vậy nên việc Thân vương đại nhân trong một lần ra ngoài vào ban ngày bị mất tích, chưa qua mấy ngày đã lan truyền hết khắp cái Huyết tộc.

Quản gia ở trong lâu đài cổ, một mặt phải ngồi vững ổn định thế cục, một mặt lại phải phái Huyết tộc tìm kiếm Lăng Mộ Ngôn, bận đến sứt đầu mẻ trán.

Chính là ngay lúc này Thu Ti Dục phong trần mệt mỏi trở về.

Lần này cô tận tâm tận lực điều tra, hơn nữa còn phát hiện bí mật của Người sói và Thợ săn huyết tộc, vậy nên ôm chờ mong trở về sẽ được Thân vương đại nhân dịu dàng khen ngợi, lại không nghĩ rằng, trước khi cô bước chân vào lâu đài cổ của Thân vương, lại nghe được tin Lăng Mộ Ngôn đã mất tích được một đoạn thời gian.

Ban ngày ra ngoài, đột nhiên mất tích, không còn quay trở về…

Mấy chữ nối liền với nhau, khiến trong lòng Thu Ti Dục không thể kiềm chế dâng lên cảm giác khủng hoảng. Bởi vì theo này được biết, trong liên minh của Thợ săn huyết tộc có mấy tên Thợ săn cấp cao thực lực rất mạnh, thường hay ra ngoài hoạt động vào ban ngày. Hơn nữa trùng hợp là cô vừa mới phát hiện Người sói vậy mà lại có quan hệ với Thợ săn huyết tộc, ngay lúc hoài nghi có gián điệp trà trộn vào bên trong Huyết tộc, Thân vương đại nhân lại mất tích.

Thu Ti Dục không khỏi nghĩ nhiều.

Nếu như Thân Vương đại nhân đột nhiên thay đổi thời gian nghỉ và làm, gián điệp đang ẩn mình trong Huyết tộc kia lại cố ý dẫn đường…Cô càng nghĩ càng sợ hãi, rõ ràng tim của Huyết tộc không còn đập nữa, vậy mà thời khắc này cô lại cảm nhận được cái gì đó vừa đau vừa sợ.

Cho dù Thân vương đại nhân có mạnh đến mấy, thì năng lực vào ban ngày chung quy là không có mạnh bằng ban đêm, nếu như Thợ săn huyết tộc thật sự cấu kết với Người sói, vây công Thân vương đại nhân một mình lẻ loi…

Nhìn vị nữ lãnh chủ trong lời đồn luôn biểu hiện có chút không đàng hoàng trước mắt, đôi mắt đỏ diễm lệ nguy hiểm nheo lại, vậy mà lại tỏa ra tia sáng băng lãnh sắc bén. Cả người cô lúc này đều toát lên khí thế lãnh lệ bá đạo của người đứng đầu, làm cho quản gia không khỏi ngẩn người ra, nhìn cô một cách khách quan hơn.

Cũng vì vậy, khi cô phát ra mệnh lệnh vượt quá giới hạn, quản gia lại không hề cảm thấy tức giận, ngược lại còn hơi khom lưng về phía cô, chân thành mà phó thác lại cho để cô có thể tìm được Thân Vương đại nhân đang mất tích, đồng thời đưa Thân Vương của bọn họ an toàn trở về.

“Tôi nhất định sẽ tìm được Thân Vương đại nhân, xin ngài hãy yên tâm.”

Nữ lãnh chủ dung nhan diễm lệ bá đạo nghiêm túc trịnh trọng đáp, lúc xoay người rời đi, đôi mắt đỏ huyết xinh đẹp của cô trong nháy mắt tối lại, giống như một dã thú lạnh lùng tàn nhẫn.

Nếu như thật sự là trò quỷ của mấy tên Thợ săn kia, tốt nhất bọn họ nên cầu nguyện Thân Vương đại nhân không xảy ra chuyện gì, nếu không…

Lần này, chắc chắn định sẵn nguyên nhân bị hủy diệt của bọn họ.

— Không chết không ngừng.