Chương 22

Đêm đó em qua phòng mẹ ngủ để anh ở bên phòng em 1 mình, khỏi nói Cường kiện dữ lắm, anh nói em không thương anh, để anh nằm một mình cô đơn các thứ … lý sự trẻ con vô cùng. Nhưng em vẫn quyết không ngủ chung, nếu muốn em có thể nằm đến gần sáng cùng anh rồi qua phòng bố mẹ. Nghĩ đến câu nói của bố lúc sáng, ” yêu đương phải biết giới hạn ” nên em cứng rắn, quyết không bị anh dụ dỗ. Nếu như là lén lút dắt trai về nhà thì còn được, đằng này anh ấy đường hoàng đến nhà chơi, lại ĂN KEM TRƯỚC CỔNG rồi nữa nên thành ra kín đáo 1 chút vẫn tốt hơn cho cả hai, tránh mọi điều phiền toái, nghi ngờ từ bố mẹ.

Rút kinh nghiệm từ lần mang thai trước do vui chơi quá đà, hôm sau em đi mua 2 viên tránh thai KC , uống 1 viên ngay lúc đó và uống tiếp viên còn lại sau 6 giờ đồng hồ để kịp thời ngăn chặn hậu quả 😅. Thứ 2 em phải đến trường nên bữa trưa chủ nhật ăn cơm xong em chuẩn bị lên đường luôn. Cường cũng thế, anh còn bận công việc, ăn bữa trưa cùng gia đình em xong anh cũng bắt xe về nhà.

Tuy nhiên lúc ra khỏi nhà tỏ vẻ như mỗi đứa đi mỗi phía. Đến lúc đi được 1 đoạn, Cường bảo em xuống xe anh đang chờ ở phía trước. Cường gọi 1 chiếc taxi rồi đưa em đi Hà Nội, không đi xe khách nữa.

Sao anh không đi thẳng tuyến luôn đi, còn gọi xe khác thế này tốn kém lắm, đường xa mà, có phải 10 hay 20 km đâu ?

Anh muốn đi cùng em, muốn đưa em đến trường rồi anh về nhà cũng được. Đằng nào cũng tiện đường !

Anh về còn công việc nữa, đưa em đi anh lại tốn thời gian đấy.

Anh không sợ, nếu em muốn anh ở lại thì anh ở 1 tuần cũng được. Vừa mới gặp nhau chưa ôm ấm người đã phải về, anh không muốn về …

Nốt hôm nay thôi , ngày mai anh phải về đấy nhé !

Ok.

Em nghỉ chút đi, gần đến nơi anh gọi dậy.



Gần 5h đến nơi, Cường theo em đi vào khu nhà trọ. Chuyện sinh viên có bạn trai dắt về phòng bây giờ như cơm bữa nên khi thấy Cường đến mọi người cũng không quá ngạc nhiên, chào hỏi qua loa gọi là phép lịch sự.

Câu đầu tiên khi bước vào phòng em, anh ấy nói :

Chật chội thế này à ?

Như này em có chịu được không , hay là mình tìm chỗ khác đi. Đi 2 bước đã hết diện tích căn phòng rồi.

Thôi , em ở quen rồi. Cái gì ở đây cũng đắt đỏ, bé thế thôi mà cũng khá là chật vật đối với sinh viên bọn em rồi. Em ở 1 mình đã là sang, nhiều phòng còn ở ghép 3 đứa lận…

Thì em cứ tìm phòng khác rộng rãi hơn đi, anh trả tiền cho. Nhìn chật quá anh thấy không thoải mái, em chẳng bày biện đc gì cả.

Thôi em có làm gì đâu mà cần phải rộng quá, cứ như vậy cũng tốt mà. Anh tắm đi rồi mình đi ăn cơm.

Em tắm trước đi.

Thôi, anh cứ tắm đi, em qua phòng bên tắm nhờ cho nhanh.

Ok. Vậy anh vào.

Hai đứa dắt nhau đi ăn tối rồi cùng dạo phố, hai chân mỏi nhừ mới chịu về phòng nghỉ ngơi. Trước khi về Cường còn ghé hiệu thuốc mua 1 hộp Condom nữa, anh bảo sợ làm em có bầu nên phải chủ động phòng bị, gần em là anh không giữ được mình. :)))

Anh định đi sáng hay đi chiều ?

Anh không đi.

Không được. Anh phải về chứ, rong chơi mãi sao được ?

Anh ở đây em nuôi anh được không ?

Em chịu. Em làm gì có tiền mà nuôi anh.

Vậy anh bán em đi nhé. Chắc cũng đc chút tiền đấy nhỉ ?

Đáng ghét ! Bán anh thì có.

Hừmm.. anh đùa thôi, sáng mai mấy giờ em đến lớp ?

Em 8h vào học tiết 2.

Ok vậy lúc ấy anh về.

Muộn rồi mình nghỉ sớm đi, đi bộ nhiều em mệt quá.

Ok anh tắt điện nhé.

Mình chơi trò chơi không ? Hễ em thắng thì anh gối đầu tay cho em ngủ !

Vậy nếu em thua ?

Thì em biết rồi, nếu thua thì em nằm dưới, chịu không ?

Ứ chơi.

Thì cứ thử xem.

Nhưng mà trò gì mới đc chứ ?

Cường ghé tai em thì thầm :

Hai đứa mình không mặc quần áo nằm ôm nhau. Chỉ ôm thôi, không được làm gì. Nếu 1 trong 2 người mà chủ động hôn đối phương thì người đó thua.

Èo. Trò gì mà kinh vậy.

Còn nữa. Nếu mà của anh sưng lên thì anh thua. Ok.

Ok

Nếu em hôn 1 chút vào người anh em cũng thua.

Anh khôn thế.

Đi. Chơi nhé.

Mặc quần áo ôm nhau cơ. Cởi trần ôm nhau thì anh thua là chắc.

Anh thắng.

Anh thua !

Anh thắng

.

Được rồi. Chơi.

Kết quả là Cường thua, cái đó của anh ấy cứng lên 1 cách khủng khϊếp. Huhu. Người gì đâu mà khôn thế không biết nữa, nghĩ ra cái trò chơi kỳ quặc, luật là ko cho phạm quy mà cuối cùng em lại muốn bị phạm quy, muốn được nằm dưới quá.

Nguyên nhân cũng tại anh ấy, cởi trần ôm nhau thì thôi đi. Ok ôm không thì ko ảnh hưởng gì. Thỉnh thoảng anh ấy cứ thở nhẹ vào gáy vào cổ em, nhột nhột mà kí©h thí©ɧ không chịu được, làm em giẫy lên thì thành ra lại động chạm vào người anh ấy. Cái đó mỗi lúc một cọ xát vào người em.

Anh thua rồi !

Đâu ? Anh thua khi nào ?

Của anh nó cứ .. cứ …

Cứ làm sao ?

Anh còn hỏi em nữa … anh thua, mặc quần áo đi ngủ.

Em nói mà ko có bằng chứng. Em sờ thử xem, nếu mà nó ko cứng thì em nằm dưới nhé.

Thua rồi còn cứng họng nữa, anh thua là chắc !

Cường rướn người cao lên, cầm tay em đặt vào chỗ đó :

Đây, em xem đi, trăm thấy không bằng 1 thử !

Trời ạ. Cái gì thế này, ôi em không chịu đâu. Anh thua rồi, to gì mà to khủng khϊếp huhu. Anh thua.

Ừ anh thua nhưng em vẫn phải nằm dưới.

Anh nuốt lời à ? Anh nói nếu anh thua thì mình đi ngủ, điều kiện là anh phải gối đầu tay cho em ngủ mà ?

Ok cũng đc. Nhưng trước khi ngủ thì em cho anh nằm trên 1 lát đi. Anh muốn … lắm !

Em đồng ý không ?

Em giẫy nẩy lên :

Không chịu anh đâu, em không chơi.

Em nói vậy chứ nãy giờ cũng muốn nằm dưới lắm rồi … 😅😅

Em không chịu thì cũng phải chịu.

Nói đoạn Cường ghì chặt em lại, hai tay em anh đan chặt vào tay anh ấy đặt lên trên đầu, toàn thân bị anh khống chế. Cường nhẹ nhàng nằm lên người em, dụi đầu vào bụng vào ngực hít hà, xuýt xoa:

Thế này mà bắt anh về ngay à ?

Anh xấu tính !

Giờ em biết thì muộn rồi !

Cường lại khóa môi em, dường như cuộc ái ân đêm qua với anh ấy vẫn chưa thấy đủ. Em cũng vậy, xa nhau cũng lâu rồi, gặp lại mới gần 1 tý nên em cũng cảm thấy chưa đủ, ngăn cản anh ấy chẳng qua là làm cao thôi.

Mai anh về rồi phải nhắn tin cho anh thường xuyên đấy biết không ?

Ưmm.. ưmm…

Vừa hôn anh ngừng lại nói chuyện xong lại tấn công tiếp làm em không còn nghĩ đến chuyện gì được nữa.

Em gầy hơn thì phải. Lần ở trên nhà anh em mũm mĩm hơn bây giờ…

Ưmm…. em nhột lắm ..

Anh ấy hôn lên gáy em, thỉnh thoảng thở nhẹ nhẹ hơi nóng phả vào gáy vừa nhột.

Lần sau anh xuống mà em còn gầy thế này thì biết tay anh !

Em cứ gầy thì anh làm gì đc ?

Thì lại bị nằm dưới !

😫😫

Anh nhớ phải đeo ấy vào đấy .. em không muốn có thai đâu, mới bị như vậy xong em sợ lắm.

Ok anh nhớ rồi …

Ôm anh đi ..

Cứ như này anh không muốn về đâu …

Ahh… ưmm… ahh

Anh ấy ngậm lấy 1 bên ngực em và bú không ngừng, lưỡi cứ khuấy đảo rồi mân mê đầu ti làm em điên người, thân dưới thì nước nôi tràn trề vì ham muốn. Hai bàn tay anh vòng qua ôm mông, ôm đùi em, cái đó thì cứ dụi vào chỗ ấy, ẩm ướt và trơn trượt, nhưng biết giới hạn anh chỉ đùa vui bên ngoài, không dám đưa trực tiếp vào bên trong. Màn dạo đầu đầy hưng phấn, có lẽ anh cũng không nhịn thêm được nên đành đeo ba con sâu vào và bắt đầu cuộc thăm dò “Mạch nước ngầm” trong người em.

Anh đưa vào đến đâu nước bôi trơn lại không ngừng tiết ra đến đó, bcs đã sẵn có dịch bôi trơn rồi, cộng thêm nước từ trong người em nữa … thành ra trơn vô cùng luôn. Mỗi lần anh nhịp là chỗ ấy nó phát ra âm thanh của da thịt cọ xát. Cái đó thì cứ không ngừng dụi vào thật mạnh và nhiều lần, môi anh tìm môi em, nút lưỡi và mυ"ŧ môi, tiếng rêи ɾỉ chỉ bật ra đến cửa họng là lại bị ngăn lại , không thoát ra được nữa. Cuộc làʍ t̠ìиɦ ướŧ áŧ và mê đắm…

Hôm sau dù bịn rịn nhưng anh vẫn phải về, hôm qua nói thế cho em vui thôi chứ em thấy điện thoại anh có người báo cáo công việc suốt. Anh hẹn khi nào rảnh là anh sẽ xuống thăm em ngay chứ không kể thời gian nào. Nhớ em là anh đi, kể cả sáng đi tối về anh cũng được, nhưng mà anh gọi phải nghe và liên lạc cho anh, không được trốn tránh anh như lúc trước. Để kịp giờ học nên em không tiễn anh ra bến xe, hơn nữa em rất sợ cảnh chia ly, sợ anh đi rồi em buồn nên đành để anh tự bắt xe đi 1 mình.