Chương 21

Cường bỏ xuống nhà trước, em xuống sau, mẹ em loay hoay thay đồ chán rồi cũng chạy xe máy đi đâu đấy. Còn mỗi cô bếp đang nấu nướng, hôm nay nhà bày nhiều món quá. Hai đứa ngồi phòng khách chơi rồi nói chuyện linh tinh, em vẫn còn đang thắc mắc tại sao anh ấy có thể tìm được nhà em mà đến. Cường cười thầm rồi mở điện thoại lên nhắn tin vào số em :

Muốn biết vì sao anh giỏi vậy không ?

Có !

Hối lộ 🤪🤪 ??

Hối lộ gì được ? Tiền à ?

Anh không cần tiền của em.

Vậy chứ cái gì thì anh mới nói ?

Hôn anh 1 cái thì anh nói .. 😚😚

Thôi đi. Phòng khách có camera đấy ạ ! Mà cô bếp đang ở kia, cô ra bắt gặp thì ngại chết.. anh không nói thì thôi vậy 🙄🙄.

Hừ.. anh nói nhưng mà tối vẫn phải hối lộ đấy …

🤗🤗 Cái đấy em còn phải xem xét :).

Anh nói xem nào, sao anh tìm được đến đây ?

Em thật ngốc ! Lần em ở trên nhà anh, anh có xem túi xách thấy CMND, THẺ SV, cả điện thoại của em nữa. Quê quán em vẫn thống nhất tại địa điểm này không thay đổi, cả hộ khẩu thường trú. Hơn nữa, anh sao chép danh bạ điện thoại của em sang máy anh rồi. 😁😁

Đương nhiên cả số phụ huynh anh cũng biết luôn 🤪🤪..

Anh không tôn trọng quyền riêng tư của em 😭.

Anh không làm vậy thì ngày hôm nay còn được gặp em chắc ? Gọi em ko nghe, nhắn tin em ko rep. Ngay cả việc bỏ trốn để về em còn lên kế hoạch kỹ thế cơ mà ??

Nghe Cường nói em lại suy nghĩ về những chuyện đã qua, 1 hồi không rep lại tin nhắn của anh ấy. Mặc dù hai đứa ngồi đối diện nhau nhưng giao tiếp qua màn hình điện thoại ..

Sao em không nói gì ? Anh sai rồi à ?

Thế nhưng tại sao bố mẹ lại tiếp đón anh ?

Thì anh gọi điện cho mẹ em, nói anh là bạn em, có việc đi qua đây chơi, bạn thân nhé, muốn ghé chơi thăm nhà cho biết. Mẹ em tốt bụng cũng mời anh đến, còn cho địa chỉ nhà nữa thế nên anh mới được ở đây.

Tối qua anh ăn cơm với cả hai bác rồi, hai bác cũng có vẻ quý anh, còn bảo ăn xong thì lên phòng em mà nghỉ.

Bạn bè không phải ngại, cái My nó không có ở nhà …

Bạn gì ? Sao anh không sang phòng anh trai em ý ? Em là gái chưa chồng mà bố mẹ em cũng đồng ý để anh vào phòng em à ?

Thì anh cũng từ chối nhưng mẹ bảo phòng anh trai em có gì đó không tiện, mà phòng em thì sao ?

Anh là bạn anh chỉ ngủ nhờ thôi mà, em đi học làm gì có nhiều tiền mà sợ ăn trộm. =)))

Nhưng mà có nhiều điều bí mật chứ ?

Chả có gì bí mật cả. Bí mật ở trên người em anh khám phá hết rồi, còn mấy thứ linh tinh anh không quan tâm..

Đáng ghéttttt !!!

Ơ. Hihi mà ngày trước em thích viết nhật ký à ? Đêm qua anh đọc hết 2 cuốn nhật ký đấy, có đoạn buồn cười còn chụp lại mấy tấm ảnh đây này, em có muốn đọc lại không ?

Aaaaaaaa… anh không tôn trọng quyền riêng tư của em. Sao anh đọc ko hỏi ý kiến em ?

Anh mà hỏi thì dễ em đồng ý cho anh đọc đấy ???

Nói chung là anh lắm chiêu trò quá đấy, nhìn anh lưu manh vậy mà bố mẹ em cũng tin … hừm .. 😫😫.

Em nói thế nào ? Nhìn anh sáng sủa, thanh lịch thế này. Hôm qua cô bếp còn khen anh đẹp trai, còn hỏi có phải NY của cái My không đấy !

Anh thôi tự hào đi, vậy anh bảo cô ấy sao ?

Anh bảo vâng, chúng cháu đang tìm hiểu !!!

Thôi, thôi, em không nói chuyện với anh nữa 😤😤😤.

Em đứng dậy bỏ vào trong bếp xem cô bếp đang nấu cơm. Cô ấy đang làm Cá Tầm nấu chua, thơm ngon hết sảy.

Cô ơi, hôm qua bạn cháu đến lúc mấy giờ vậy cô ?

Gần 5h, lúc ấy mẹ cháu chưa đi làm về nhưng gọi điện bảo cô mở cửa đón khách. Cậu ấy đi taxi tới mang theo nhiều quà lắm, một cái tấm gì bọc kỹ to đùng, biếu bố cháu mấy bình rượu ngon. Tối qua bố cháu mang ra thử luôn, khen tấm tắc, thấy hai người nói chuyện ăn ý lắm.

Em nghĩ thầm, anh chàng này thật khéo lấy lòng người khác !

Mà bạn trai cháu đấy à ? Chắc con nhà gia giáo lắm hả My ? Nói chuyện lễ phép mà ngoan lắm, công nhận đẹp trai thật đấy, lúc xuống xe ô tô cô tưởng là trai Hàn cơ, .. trời ơi, da trắng mà đội cái mũ lưỡi trai… cô tưởng nhầm nhà …

Nghe cô ấy khen Cường em lại thấy vui, 1 chút hãnh diện nữa. Anh ấy cất công lặn lội xa xôi xuống đây chắc không phải chỉ để gặp em, có thể còn có chuyện làm gì đó ? Lát em phải hỏi mới được.

Thôi cháu ra ngoài xem mẹ cháu đi đâu cái đã .

Ừ đi đi.

Em ra phòng khách thấy anh ấy đang ngồi ngủ gật, em không làm phiền nữa chạy sang nhà bác hàng xóm chơi. Bố em đang ở đó, thấy con gái về, ông đứng dậy không đánh cờ nữa, nói chuyện qua loa 1 chút rồi về nhà. Trên đường về bố hỏi :

Bạn con đã dậy chưa ?

Con về lúc 8h thấy anh ấy dậy rồi bố ạ ! Bây giờ cũng hơn 9h rồi, ngủ gì mà khϊếp thế ạ ?

Ừm. Bố thấy nó cũng được, hai đứa đang yêu nhau à ?

Em chẳng biết nói thế nào, yêu cũng chưa hẳn, mà không yêu cũng không phải. Chỉ là mọi chuyện diễn ra quá chóng vánh, em không biết nên nói ra sao.

Bọn con chỉ là bạn thôi mà bố !

Thì con gái lớn rồi có bạn trai cũng là đương nhiên. Nhưng mà học hành cho cẩn thận. Đừng để bố mẹ phải buồn. Yêu thì yêu nhưng phải biết giới hạn !

Vâng, con biết rồi bố ạ. ( Nhưng mà con gái bố đã ngủ với người ta rồi huhu 😭😭).

Bữa trưa cả nhà ăn uống trò chuyện vui vẻ, Cường cũng tự nhiên như người nhà nên em cũng thấy đỡ ngại. Bây giờ mọi người đều nghĩ là em và anh ấy yêu nhau nên càng hay trêu và nói ý tứ hơn nữa. Mẹ em thì ưng anh ấy lắm, ngồi ăn cơm cứ gắp thức ăn cho anh ấy, bảo không phải ngại. Còn nhắc khéo em là phải tiếp cho anh ăn nhiều nữa, là khách nên sẽ ngại ko dám ăn. Nhưng em chả gắp cho miếng nào… hihi gắp cho lại nghĩ em yêu anh ấy lắm, được đà lại tấn công linh tinh lại khổ em ra.

Dường như anh ấy đoán được suy nghĩ của em nên thỉnh thoảng nhìn em cười cười, chủ động gắp đồ ăn cho em nữa. Trời ơi, cái cách anh ấy quan tâm em ngọt ngào dễ sợ :

Em ăn cái này này, cẩn thận kẻo hóc xương !

Sinh viên chắc là ăn uống vớ vẩn lắm, em tranh thủ ăn nhiều vào cho đủ chất !!

Mẹ em hùa vào :

Đúng đấy! Cháu bảo nó giúp bác, cho tiền mà nó toàn nhịn ăn, mua sắm linh tinh, mỗi lần về ăn cứ như chết đói vậy !!

Em nhìn mẹ ái ngại :

Mẹ này, mẹ đang nói xấu con à ? Con nhịn ăn khi nào chứ ? Chỉ là con thèm cơm nhà nên ăn nhiều vậy thôi 😫😫.

Đúng đấy bác ạ. Sinh viên thì thích diện , ngày trước cháu cũng thế, toàn sinh nhật bạn rồi liên hoan các thứ tốn kém lắm. Chưa hết tháng đã hết tiền.

Anh giỏi nhỉ. Lại còn tranh thủ bóc phốt em nữa ?

Chứ gì. Em ăn nhiều vào, bữa nay gầy đi nhiều rồi ấy, nhìn hơi xanh xao nữa …

Bố em cắt ngang :

Bố mẹ cháu giờ đang công tác ở đâu ?

Mẹ cháu dạy học ở gần biên giới Việt – Lào, bố cháu kinh doanh ở trong ấy luôn nên ít khi về ngoài Mộc Châu lắm bác ạ !

Bố em trầm ngâm

Ừ vậy cũng xa nhỉ. Bố mẹ con cái ít có thời gian dành cho nhau.

Bố mẹ ít về nhưng cháu vào chỗ họ suốt ấy bác ạ. Bây giờ phương tiện hiện đại nên đi về trong ngày cũng được. Chỉ có điều đèo dốc nhiều thì hơi mệt …

Ăn đi cháu… Như thế là cũng ổn rồi .

Vâng. Cháu mời hai bác !

Bố mẹ em ko hỏi gì thêm nữa ,cả nhà chỉ tập trung bàn luận về món ăn các thứ. Không khí gia đình cũng khá vui vẻ.

Buổi chiều bố mẹ em ăn cơm sớm rồi đi trực ca, em dẫn Cường đi chơi quanh thành phố cho biết, buổi tối em ghé về nhà tắm gội thay đồ rồi lại đi tiếp chứ không ăn cơm ở nhà. Bố mẹ biết có bạn nên kệ không nói gì, chỉ hẹn về sớm, cả đi đứng cẩn thận, ngày lễ đông đúc người qua lại.

Cường có đề nghị đưa em đi nhà hàng ăn tối nhưng em từ chối, ăn uống ko đc bao nhiêu lãng phí tiền bạc. Em bắt anh ghé vào cửa hàng cơm phở ven đường, gọi 2 suất cơm rang dưa bò ,ăn nó rồi lại đi chơi. Lòng vòng cả buổi cũng mệt ra trò. Về đến nhà mới 8h tối, đi cả buổi chiều nên em mỏi lưng, sáng nay lại dậy sớm nữa. Cường bỏ đi tắm gội, em nằm ở phòng ngắm bức tranh của chính mình do anh ấy tặng. Càng nhìn càng thấy thích !

Tắm xong anh ấy ra ngoài , hai đứa ngồi nói chuyện linh tinh. Rõ là bên nhau có ít ngày mà cảm giác cứ quen thuộc và thân mật kiểu gì ấy. Chẳng hiểu cái cảm nhận của em nó thế nào nữa.

Em thích treo bức tranh ở đâu anh treo giúp em ?

Anh treo lên chỗ gần cửa sổ cho em!

Ok.

Cường hì hục treo bức ảnh lên rồi thở phào vì bức tranh to nên khá nặng.

Em cảm ơn anh bằng cái gì ?

Em cảm ơn !

Chỉ vậy thôi sao ..

Thế anh muốn cảm ơn gì ?

Cả cảm ơn, tính chuyện hối lộ lúc sáng, kể cả chuyện em trốn anh về… giờ anh gộp lại làm 1. Đòi cho bõ nhỉ ?

Hừ..

Em hôn anh 1 cái, sáng nay em viện lý do có camera, cô giúp việc rồi các thứ … giờ em ngại thì tắt đèn đi. Anh không ngại nếu nhận hối lộ của em đâu.

Em nhìn anh ấy bẽn lẽn …

Em có làm đc không ,hay để anh giúp em nhé !

Ok 1 cái thôi đấy. Xong thì anh ngủ lại đây, em qua phòng bố mẹ ngủ.

Bố mẹ có nhà đâu, em không ở đây với anh được à ?

Sáng sớm mai mẹ em về sớm, lúc ấy mà thấy hai đứa chung 1 phòng thì hỏng hết chuyện. Tốt hơn cả là em qua bên ấy, anh cứ ngủ bên này đi.

Ơ kìa, bao lâu mới được gặp lại đấy, anh chờ em suốt đêm qua, cả ngày nay nữa ,chưa ôm 1 cái nào luôn. Em định để anh thế này à ?

Vậy bây giờ anh nói nên làm sao ? Đang ở nhà em, mà mình còn chưa cưới nhau nữa, cứ thế mà ở với nhau à ?

Lúc trước đã thế rồi mà ??

Bây giờ khác.

Anh không chịu đâu, vậy em “cảm ơn” anh trước đi. Nếu anh thấy vừa ý thì em qua bên kia ngủ, được không ?

Anh nhắm mắt lại đi.

Em đề nghị.

Cường ngoan ngoãn ngồi im trên giường, hai mắt nhắm nghiền lại theo lời em nói.

Em tiến đến gần, cúi xuống hôn nhẹ lên môi anh ấy. Bất ngờ anh mở mắt ra nhìn em, hai tay còn nhanh hơn thế, được đà ôm em ngã nhào vào lòng anh. Tư thế vô cùng mờ ám.

Ưm … ứ ứ ưm…

Môi em bị anh hôn thật sâu, không cho em cơ hội nói gì, lưỡi anh tìm kiếm khắp trong miệng em. Nụ hôn cháy bỏng đầy khao khát …

Em đang cảm ơn anh mà ! Ngồi yên chút đi, một chút thế này em cũng không làm được.

Cường ngưng lại và nói.

Nhưng mà chỉ hôn 1 chút thôi, anh còn ôm chặt thế làm gì ?

Anh nói hôn, có nói là hôn nhanh hay chậm đâu, hôn tùy ý anh chứ ? Hôn mà ko ôm thì có cảm xúc gì ?

Vậy vừa xong rồi nhé.

Chưa xong, anh chưa thấy vừa ý.

Lại như nào nữa ?

Cường không đáp, anh cúi xuống tìm bầu ngực em rồi dụi đầu vào, tóc anh cọ cọ vào xương quai xanh làm em nhột nhột …

Em nhột lắm, anh dừng lại đi.

Bao lâu mới có cơ hội đc ôm người con gái thơm tho thế này vào lòng, em nói xem anh nỡ buông tay sao ?

Anh không giữ lời hứa !

Anh chẳng hứa hẹn với em điều gì cả … chỉ là ngay lúc này anh muốn được gần gũi em thôi …

Ưmm..anh đừng làm thế nữa .

Anh làm sao ?

Anh nói chỉ hôn thôi mà, giờ lại ôm rồi còn trò gì nữa đây ?

Chiếc váy em mặc đã bị anh tốc cao lên, cả thân dưới chỉ còn duy nhất chiếc qυầи ɭóŧ bé xíu che vừa đủ cô bé mũm mĩm của em. Em cố giẫy để ngăn bàn tay nghịch ngợm của anh đang thăm dò khu vực đó.

Anh khao khát người phụ nữ của anh thì có gì sai .. đây đâu phải mới lần đầu tiên… anh đang muốn lắm.

Không được. Em nói không được mà .

Nhưng anh bảo được.

Nói xong Cường đưa hai tay lên ôm hai bầu ngực đang thở dốc của em rồi nhào nặn. Thực lòng mà nói thì em cũng muốn được tiến sâu hơn lắm, nhưng trải qua chuyện có thai không mong muốn như trước khiến em e dè. Dễ dàng ngủ với nhau sợ không kìm được rồi lại có thai thì sao ? Cả là bác sỹ cũng đã dặn, mới sảy thai cơ thể cần có thời gian để phục hồi, không nên mang thai lại trong thời gian ngắn nhất. Nhưng mà .. Cường .. anh ấy mạnh mẽ như vậy, chẳng may lại có thai tiếp thì sao ? Em lo lắm !

Em buột miệng nói trong vô thức :

Bác sỹ bảo không được như thế, chẳng may em có thai thì sao ?

Em nói cái gì ?

Thì không nên có thai vào lúc này, không tốt !

Anh đâu có nói em phải có thai, mình có thể phòng tránh mà …

Nhưng .. nhưng ..

Em có điều gì giấu anh đúng không ?

Đâu có !

Tại sao tự nhiên em nói bác sỹ gì gì ấy với anh ?

Không có gì.. em chỉ là thấy anh đang khao khát quá nên nhắc nhở thôi. Dù gì em cũng còn đi học mà .

Không đúng ! Em lạ lắm. Hôm nay em lạ. Lần trước anh gần gũi em em rất hưởng ứng, hơn 1 tháng ko gặp em cứ khác khác thế nào ấy. Rõ ràng cơ thể em cũng đang đón nhận anh mà ?

Em xin lỗi ..

Em có gì mà phải xin lỗi ?

Em ngập ngừng nửa muốn nói đến chuyện cũ, nửa không ..

Em có gì thì nói cho anh nghe, cứ thế này anh bí bách, khó chịu lắm.

Anh không trách mắng thì em mới nói.

Ừ. Em nói đi, anh nghe đây.

Lần trước… em đã mang thai ..

Em nói sao ? Em mang thai …

Nhưng mà .. em … em .. không giữ được con… em xin lỗi ..

Em nói gì ? Ý em là con của anh ? Tại sao em không nói với anh ?

Cường nhìn em nghiêm nghị.

Chính vì em không giữ dc con nên em thấy có lỗi với anh, với con, em không dám đối diện với chuyện này.. em xin lỗi.

Chuyện bao lâu rồi ?

Thai được 3 tuần 4 ngày !

Là em vô tình hay cố ý !

Em không cố ý, em không cố ý thật mà. Anh tin hay không thì tùy ..

Nói đến đây nước mắt em rơi lã chã ..

Thấy em khóc anh ấy lại nhún nhường :

Nếu như là vô tình …. Anh không trách em. Chuyện đã qua rồi, lần sau em phải nói với anh, đừng im lặng như vậy .. dù sao cũng là con anh, anh cũng phải có trách nhiệm.

Em chỉ biết im lặng, thực ra nếu ko vô tình bị đành thì thật lòng em cũng muốn bỏ đi đứa bé này … Lời nói và suu nghĩ của em không thống nhất, bất giác em chỉ biết khóc cho lỗi lầm của mình.

Cường lau nước mắt cho em, anh ấy an ủi :

Anh không trách em mà. Mình còn trẻ còn có thể đẻ được nữa. Nếu bác sỹ nói kiêng thì kiêng..

Nhưng hôm nay ko kiêng được. Tội em giấu anh, hôm nay anh không thể tha cho em.

Nói xong anh lại đè em xuống giường, cả cơ thể anh đè lên người em. Nụ hôn man dại đầy khao khát và thèm muốn, từng lớp quần áo được trút bỏ. Em và anh quấn lấy nhau sau bao nhớ nhung, xa cách, giận có, hờn có, cả yêu cũng rất nhiều nữa. Giây phút ấy mọi thứ được gạt sang 1 bên, thay vào đó là ngôn ngữ cơ thể, những đam mê xá© ŧᏂịŧ, đắm đuối và mê say.

Anh làm em hưng phấn hơn bao giờ hết, đây là cảm xúc thật, yêu thật, là em đã cố gắng kìm chế mình lại. Hy vọng sẽ là 1 tình yêu thực sự, là vì yêu mà trao nhau thể xác, không phải là những lần yêu đương bản năng như trước nữa. Cảm xúc rất khác biệt.

Những lần hai thứ tiếp xúc và cọ xát vào nhau lại đem theo bao hương vị ngọt ngào và ướŧ áŧ, dư âm còn vang mãi cho đến khi anh trút hết vào trong người em. Thỏa mãn và tuyệt vời !!