Chương 2.2: Thủ da^ʍ

Cô luôn cảm thấy bản thân không thấy rõ bản chất, mặc dù người kia đã không gặp nhiều năm nhưng vẫn luôn khiến cô nghĩ tới ông chủ, lúc ấy ở trường học cũng được nữ sinh trong trường khen ngợi, có thể sau khi anh ta quen cô thì không qua lại với những người khác nữa.

Vu Tiểu Băng không biết phải làm gì với cái điện thoại, nhiệt độ điều hòa trong phòng khá cao, không đắp chăn cũng cảm thấy ấm áp, ngón tay cô từ từ buông lỏng, cơn buồn ngủ dần dần ập tới.

Cô nửa mê nửa tỉnh, giống như rơi vào giấc mơ.

Có rất nhiều chuyện mà đến chính bản thân cô đã quên, có thể là chìm sâu nhưng vẫn có thể thấy nó trong một góc nào đó.

Có vẻ như vì buổi chiều tan học, các nữ sinh cùng nhau dọn dẹp vệ sinh khu vực công cộng đã lâu phía sau dãy nhà dạy học.

Vu Tiểu Băng xách chổi, muốn đi xem cô ta đã quét xong chưa, có cần giúp đỡ không, nhưng cô lại nghe thấy tiếng xì xào bàn tán của đám nữ sinh.

Cô đứng ở trước góc, cả người đều có chút ngẩn ra.

Ngay tại chỗ cách đó không xa, hai người đứng ở bức tường sau góc, cả người nữ sinh xinh đẹp dán lên người anh ta, ngón tay đang vuốt ve trên ngực anh ta, còn nam sinh đứng dựa vào vách tường sau lưng, đồng phục học sinh sạch sẽ khoác hờ trên eo anh.

Vu Tiểu Băng chỉ cách bọn họ một khúc, viên gạch trước mặt đã cũ, nếu dùng ngón tay chạm vào sẽ rơi ra ít gạch nhỏ, âm thanh sột soạt dường như không chút để ý đến.

Mặt nam sinh trông có vẻ bình tĩnh, nhưng cô gái càng ngày càng ép sát anh ta hơn.

Cô ta dùng eo cạ cạ bụng dưới của anh ta, một tay thủ da^ʍ, tay còn lại móc vào đáy quần đồng phục của anh ta định kéo xuống lại bị anh ta lên tiếng hỏi.

"Làm gì?"

Trên gương mặt anh không có một cảm xúc nào, không biết anh đang nghĩ gì về cô ta.

Khuôn mặt cô ta bị anh nhìn chằm chằm đến nóng bừng, làn da sau tai ửng đỏ rất nhiều, cô ta nhẹ giọng hỏi anh ta: "Có muốn em oral sεメ cho không?"

Nam sinh hơi nghiêng đầu, trong mắt lộ ra vẻ lười biếng, dường như không có điều gì đáng mong đợi: "Cô muốn vậy sao?"

"Vâng." Bình thường trước mặt người khác nữ sinh sẽ không lẳиɠ ɭơ như vậy, có thể là đối mặt với loại đàn ông không đoán được tâm tư như trước mắt này, cô ta mới hạ mình để anh ta muốn làm gì thì làm.

Anh ta giơ tay lên giữ lại đồng phục trên người, nhiệt độ cơ thể anh ta xuyên qua lớp vải mềm mại truyền đến ngực cô gái.

Hai ngón tay sạch sẽ hướng lên trên chạm vào cổ cô, móng tay nhấn nhẹ xuống hai cái, hô hấp nữ sinh dần trở nên gấp gáp.

Cô ta mím môi nuốt nước bọt, đỏ mặt thở hổn hển, ngón tay xoa âʍ ѵậŧ trong qυầи ɭóŧ di chuyển nhanh hơn.

Bàn tay còn lại của cô ta định đặt lên chỗ hình dạng mơ hồ nơi đáy quần anh, nhưng cổ tay đã bị ngón tay anh bắt lấy.

Nữ sinh có hơi khó hiểu ngẩng đầu, ánh mắt mơ hồ nhìn vào mắt anh, cô ta thấy ánh mắt anh không chút dao động.

Thậm chí, anh còn không có ý muốn gần gũi với cô ta chút nào.