Chương 2: Kiểm tra linh căn

Ngày hôm sau, sau khi Trương Phàm Nguyên chuẩn bị xong đồ đạc, lập tức lấy ra hơn hai trăm lượng bạc trắng cùng một phong thư, rồi đặt cả hai món quà ở trong phòng của trưởng thôn. Hắn hoàn thành xong mọi việc, lập tức rời khỏi nhà của trưởng thôn, nhanh chóng xuất hiện ở bên ngoài nhà của trưởng thôn; sau đó hắn lên đường đi tới núi Phong Linh.

Trải qua hơn hai ngày di chuyển, Trương Phàm Nguyên xuất hiện ở một cái trấn gần núi Phong Linh. Hắn nhanh chóng đi vào bên trong trấn Thanh Hương, sau đó tìm một toà khách sạn để nghỉ ngơi; khoảng một khắc sau, hắn xuất hiện ở bên ngoài một toà khách sạn, toà khách sạn này tên là khách sạn Duyên Lai.

Hắn thuê một căn phòng ở khách sạn Duyên Lai, dùng hơn năm mươi lượng bạc mua vài bộ quần áo cùng đồ ăn thức uống cho ba ngày. Hắn nghỉ ngơi một đêm ở khách sạn Duyên Lai, một đêm rất nhanh trôi qua; sáng sớm, khi mặt trời còn chưa thức dậy, hắn đã thức dậy rồi. Sau khi hắn ngủ dậy lập tức đi vệ sinh cá nhân, ăn sáng, rồi trả phòng; hỏi đường đi đến núi Phong Linh, sau khi hắn biết được đường đi thì hắn lập tức lên đường đi tới núi Phong Linh.

Phong Linh là một dãy núi thuộc vòng ngoài của sơn mạch Vân Nguyên. Mà sơn mạch Vân Nguyên chính là địa bàn của một tu tiên môn phái khá nổi tiếng ở Thiên Đông vực của Thiên Linh đại lục, môn phái đó có lịch sử thành lập hơn hai nghìn năm trăm năm, là một trong năm đại môn phái lớn nhất Thiên Đông vực của Thiên Linh đại lục; môn phái đó chính là môn phái Vân Nguyên Tông.

Lúc Trương Phàm Nguyên xuất hiện ở Phong Linh sơn, mặt trời sắp lặn rồi. Hắn lập tức tìm một sơn động ở gần Phong Linh sơn để nghỉ ngơi, sau hơn một khắc tìm kiếm thì hắn đã tìm được một sơn động; hắn nhanh chóng đi vào bên trong sơn động, ăn một cái lương khô, uống một ngụm nước, cuối cùng nghỉ ngơi ở trên một tảng đá.



Hôm sau, trời tờ mờ sáng. Mặt trời còn chưa thức dậy, trong trấn gần Phong Linh sơn đã tập trung rất nhiều người, phần lớn người ở trong trấn vào lúc này đều có mục đích; mục đích của họ là đi đến nơi tuyển nhận đệ tử của chi mạch Trúc Nguyên Phong ở Phong Linh sơn. Hôm nay chính là năm năm một lần Trúc Nguyên Phong tuyển nhận đệ tử, toàn bộ trẻ em trong độ tuổi từ chín đến mười sáu tuổi đủ điều kiện tham gia cuộc tuyển chọn đệ tử của Vân Nguyên Tông, nhưng để trở thành đệ tử của Vân Nguyên Tông thì tư chất của họ mới là quan trọng nhất.

Trương Phàm Nguyên đứng ở một góc, chờ đợi tu sĩ của Vân Nguyên Tông đến tuyển nhận đệ tử. Hắn đã biết tư chất mà trong miệng những vị tu sĩ đó là gì, tư chất thực chất chỉ linh căn của tu sĩ.

Linh căn là điều kiện bắt buộc để một người phàm trở thành tu sĩ, linh căn càng cao thì tốc độ tu luyện càng lớn, đột phá cảnh giới càng dễ dàng; linh căn cũng có phân chia thuộc tính và cấp bậc, cấp bậc của linh căn thì căn cứ thuộc tính linh căn ở trong cơ thể của mỗi người. Cụ thể như sau: đơn linh căn, song linh căn, tam linh căn, tứ linh căn, tạp linh căn, biến dị linh căn, huyễn linh căn.

Mọi người sau một lúc lâu chờ đợi, thì cuối cùng họ nhìn thấy hai vị tiên sư đang ngự kiếm bay đến thạch đài. Trong một khoảng thời gian ngắn, thì hai vị tiên sư đó đã xuất hiện ở trên thạch đài, đó là một đôi nam nữ, trên người của đôi nam nữ này đều mặc y phục sang trọng.

Đôi nam nữ này, nam tử mặc bộ đạo bào màu lam còn nữ tử mặc một bộ đạo bào màu đỏ. Lam y nam tử tên là Phương Đức Thanh, còn đỏ y nữ tử tên là Thân Hồng Nguyệt, cả hai đều có tu vi ở Chân Cơ kỳ.



Thân Hồng Nguyệt nhìn một vòng, sau đó đi đến bên cạnh lam y nam tử, nhẹ nhàng nói: “Hôm nay có rất nhiều hài tử tham giai cuộc tuyển chọn đệ tử của Trúc Nguyên Phong. Mong rằng ngày hôm nay chi mạch chúng ta tuyển được đệ tử có tư chất tốt.”

Phương Đức Thanh không có lên tiếng nhưng gật đầu một cái, hắn sau đó lấy ra một cái trận bàn từ bên trong túi trữ vật của mình, rót linh lực vào bên trong trận bàn; trận bàn sau khi được linh lực của Phương Đức Thanh duy trì, lập tức biến lớn, hoá thành năm cái pháp cờ bắn ra năm phía của thạch đài. Phương Đức Thanh sau đó liếc ánh mắt sang sư muội Thân Hồng Nguyệt, ý bảo Thân Hồng Nguyệt tiếp tục hoàn thiện trận pháp này.

Thân Hồng Nguyệt lấy ra một cái thạch bia, sau đó rót linh lực vào bên trong thạch bia. Thạch bia từ từ biến lớn, hoá thành một cái thạch bia gần một trượng, lơ lửng phía trên thạch đài. Năm cái màu sắc khác nhau bắn ra năm tia sáng khác vào về phía thạch bia ở trung ương, thạch bia hấp thu năm tia sáng năm màu đó, thiên địa linh khí không lâu sau hội tụ ở trong thạch đài.

Họ Phương tu sĩ lớn giọng nói: “Cuộc tuyển chọn đệ tử của Vân Nguyên Tông Trúc Nguyên Phong chính thức bắt đầu. Mỗi người các ngươi xếp hàng, từng người bước vào bên trong kiểm tra linh căn; các ngươi chỉ cần cho tay chạm vào bia đá năm giây là được.”

Phương tu sĩ vừa dứt lời, hơn một trăm hài đồng xếp hàng ngăn ngắn, từng hàng một.

Người đầu tiên lên kiểm tra là một hài đồng hơn mười tuổi, ngoại hình hơn béo, tiến vào bên trong trận pháp kiểm tra linh căn. Năm giây nhanh chóng qua đi, trận pháp không có phản ứng, họ Phương tu sĩ lớn giọng nói: “Không có linh căn, ngươi lui ra đi.”

Vị hài đồng này thở dài một tiếng, sau đó lui ra ngoài. Người đàn ông làm nghề thợ săn thấy con mình không thông qua, khẽ thở dài một tiếng, sau đó đón con mình.

Những hài đồng khác tiếp tục cuộc kiểm tra linh căn. Hàng đầu tiên kiểm tra linh căn, chỉ có hai người thông qua cuộc kiểm tra linh căn, đó là một đôi nam nữ. Những hài đồng nào thành công thông qua cuộc kiểm tra linh căn, đều đứng ở bên cạnh vị nữ tử mặc y phục màu đỏ kia.

Hơn nửa canh giờ đã trôi qua, hai người Phương Đức Thanh và Thân Hồng Nguyệt tuyển được bẩy người có linh căn. Trong bẩy người có linh căn, ba người có tư chất linh căn kém, đều ở tứ linh căn và tạp linh căn; hai người tam linh căn, một song linh căn và một đơn linh căn.

Thân Hồng Nguyệt tiếp tục kiểm tra linh căn của hài đồng, còn Phương Đức Thanh thì đứng ở một bên duy trì trật tự. Thời gian không ngừng trôi đi, số hài đồng chưa kiểm tra ngày càng giảm dần; số hài đồng thành công thông qua cuộc kiểm tra linh căn không nhiều, nhưng số hài đồng không thông qua cuộc kiểm tra linh căn thì nhiều gấp đôi.

Một hàng người nhanh chóng kiểm tra xong. Rốt cuộc đến hàng cuối cùng, hàng cuối cùng này có nam chính Trương Phàm Nguyên.

Một đôi song sinh đi đầu điên. Đôi song sinh này đồng thời đi lên kiểm tra linh căn, nhưng người em thì vào kiểm tra trước, nhanh chóng đi ra vì không có linh căn; đến lượt người anh đi vào kiểm tra linh căn, không lâu sau trận pháp xuất hiện một đạo ánh sáng màu đỏ, dẫn đến Phương Đức Thanh và Thân Hồng Nguyệt kích động.

Thân Hồng Nguyệt không nhịn được liền truyền âm cho sư huynh Phương Đức Thanh của mình: “Sư huynh, chi mạch Trúc Nguyên Phong chúng ta có cơ hội trở mình rồi.”

Phương Đức Thanh nghe được truyền âm của sư muội, nhanh chóng ổn định tinh thần của bản thân mình. Hắn nhanh chóng cất tiếng nói: “Ngươi thành công thông qua cuộc kiểm tra linh căn.”

Người anh trong cặp đôi song sinh vui mừng vì mình thông qua cuộc kiểm tra linh căn, vội vàng đi ra khỏi trận pháp, đi đến đằng sau Phương Đức Thanh đứng. Còn người em thì đi xuống thạch đài, trở về bên cạnh mẫu thân, ánh mắt chúc mừng nhìn người anh sinh đôi của mình.

Trương Phàm Nguyên là người kiểm tra linh căn cuối cùng, cho nên hắn nhanh chóng đi lên thạch đài; sau khi đi lên thạch đài thì hắn thi lễ với Phương Đức Thanh và Thân Hồng Nguyệt một cái, rồi mới tiến vào bên trong trận pháp.

Hắn cho tay phải của mình lên mặt trước của thạch bia, không lâu sau thạch bia loé sáng. Phương Đức Thanh cất tiếng nói: “Tạp linh căn tư chất, ngươi đứng sang bên kia.”

Trương Phàm Nguyên thất lạc đi đến biên giới thạch đài đứng, chờ đợi kết quả sau cùng.

Không lâu sau, kiểm tra linh căn kết thúc.Một trận quyết định vận mệnh của rất nhiều người đã hạ màn.