GÓC NHÌN CỦA TÔ THUỴ MINH (PHẦN 3)

GÓC NHÌN CỦA TÔ THUỴ MINH (PHẦN 3)

Sáng sớm tỉnh dậy, Tô Thuỵ Minh cảm thấy hơi đau đầu.

Mặc dù so sánh với cái chuyện mất giá là thị uy với Từ Kiếm Đông – sinh viên trên lớp của mình – trong mơ, tuyên bố chủ quyền đối với Trương Khải trước mặt Đường Yến vẫn còn khá là dễ chấp nhận.

Dù sao thì người này từng liếʍ vết thương của cậu, còn gọi điện thoại cắt ngang bữa trưa của họ, có hai lớp thân phận là tác giả tiểu thuyết và người sáng lập trang web, chọn làm đối thủ cũng không coi là lớn bắt nạt bé, ức hϊếp trẻ con.

Thế nhưng... nghĩ tới việc mình đã ba mươi rồi, trong tiềm thức có phải xúc động ấu trĩ thế không hả?!

Gì mà "bây giờ đang bận dùng cái miệng bên dưới ăn gậy thịt của thầy", "ăn no tϊиɧ ɖϊ©h͙ của thầy", mặc dù nghe Trương Khải thốt ra đúng là khiến người ta vui sướиɠ, thế nhưng việc này rõ ràng là không phù hợp với quy tắc trò chơi của thế giới người lớn okay?!

Thế giới người lớn là cái gì?

Thế giới người lớn chính là dù cho trong lòng hận nghiến răng, ngoài mặt vẫn phải cười cười nói nói, hoà thuận vui vẻ; dù cho sau lưng đã ngầm thọc dao chảy máu, gặp mặt vẫn phải thân thiết như thể anh em thất lạc nhiều năm.

Là người đã vùng vẫy trong giới tài chính gần mười năm trời, Tô Thuỵ Minh từ trước đến nay luôn ra tay nhanh – độc – chuẩn. Trước khi ra tay không hề báo trước, sau khi ra tay không để lại tai hoạ ngầm.

Vậy nên, trong khái niệm của y, bất kể là thị uy trực tiếp hay qua điện thoại đều không được gọi là có bản lĩnh, mà gọi là hành động theo cảm tính, rút dây động rừng.

Thế nhưng, đêm qua lúc Trương Khải vừa nghe máy vừa bị y cᏂị©Ꮒ đến cao trào, cảm giác thành tựu trong lòng y sắp vọt nóc nhà luôn là thế nào?!

Trước đây khi còn ở phố Wall, thắng cược đám lão già của quỹ phòng hộ, y cũng chưa bao giờ thoả mãn như thế. Bây giờ chỉ mới chèn ép tên tình địch tiềm năng trong mơ thôi mà đã sung sướиɠ cỡ này...

Tô Thuỵ Minh bực dọc day thái dương, nhớ đến Thuyết nhu cầu của Maslow, lẽ nào yêu cầu cao nhất cuộc đời y – nhu cầu phát huy bản ngã – chính là diệt sạch tình địch, độc chiếm hoa cúc của Trương Khải ư?!

Có phải phát huy bản ngã thế này thiếu giá trị xã hội quá thể đáng không?!

Y bỗng dưng càng cảm thấy đau đầu hơn.

Có điều bất kể nói thế nào, vẫn nên tiêu diệt mọi khả năng uy hϊếp từ trong trứng nước cho an toàn... Người chú trọng tỉ suất hoàn vốn vừa đau đầu có thừa vừa ngẫm nghĩ như vậy.

Thế là, Tô Thuỵ Minh, nhân tài của giới tài chính trong nước, hễ ra tay là gió tanh mưa máu trong truyền thuyết, hôm nay vừa bối rối vì mục tiêu cao nhất đời mình, vừa bắt đầu lên kế hoạch để thực hiện mục tiêu cao nhất mờ ảo ấy.