Chương 29

Mạch Tây Hi theo bản năng nhìn về phía cửa, liền thấy một người đàn ông khuôn mặt tuấn tú mặc bộ vest màu xám bạc bước vào.

"Chu thái thái"

Bà Chu vẻ mặt thờ ơ, đầu tiên liếc nhìn Chu Diên Sâm, sau đó nói: "Tĩnh Thành đến rồi"

“Hôm nay sinh nhật Diên Sâm, con không dám không đến.” Giọng điệu của Bạch Tĩnh Thành nửa đùa nửa thật.

Chu Diên Sâm hừ lạnh một tiếng, giọng điệu háo hức khó tả:"Cậu tới trễ"

Bạch Tĩnh Thành mỉm cười không nói gì.

"Được rồi, chúng ta ăn tối thôi." Bà Chu nói.

Trong phòng ăn.

Bà Chu ngồi vị trí đầu tiên, Mạch Tây Hi đương nhiên ngồi cạnh Chu Diên Sâm.

Chiếc bàn dài đầy món ăn, ngồi đầy người

Mạch Tây Hi khẩn trương tới mức tay để đâu

cũng không biết.

Chu Diên Sâm cởϊ áσ khoác, tùy ý đặt hai tay lên lưng ghế phía sau Mạch Tây Hi.

Dì Quế bưng canh bò Hồ Tây tới, cười nói với Chu Diên Sâm: “Chúc mừng sinh nhật cậu chủ"

Chu Diên Sâm gật đầu, khóe miệng hơi nhếch lên: "Cảm ơn dì Quế"

"Được rồi, mọi người đυ.ng đũa đi". Bà Chu thu hồi ánh mắt từ phía Chu Diên Sâm và Mạch Tây Hi, nói với mọi người.

Đôi bàn tay vươn về phía canh bò, Chu Diên Sâm múc một chén đặt trước mặt Mạch Tây Hi.

"Em thử xem, canh bò dì Quế làm ngon lắm"

Mạch Tây Hi lắm tức đỏ mặt.

Cô không phải giả vờ, càng không phải thích thú, chẳng qua cảm thấy ngượng ngùng, dù sao ở đây cũng bao nhiêu con mắt nhìn cô.

Trong trường hợp này, cô có nên làm gì không?

Nghĩ đến đây, Mạch Tây Hi cầm chiếc thìa sứ trắng lên, múc một ngụm canh thịt bò, thổi cho nguội rồi đưa lên miệng Chu Diên Sâm.



"Diên Sâm, anh thử trước đi"

Cả đám người:"....."

Chu Diên Sâm mày kiếm chau lại, khóe miệng nhẹ nhàng run run.

Kề sát vào cô, anh mỉm cười khẽ thì thầm:"Em đi quá xa rồi"

Ý nói cô làm quá sao?

Mạch Tây Hi chớp chớp mắt:"Anh không ăn, thì em ăn". Cô đem thìa về, hớp một ngụm súp bò.

Cả đám người:"...."

Wow, thật sự rất ngon a!

Nheo mắt hưởng thụ, Mạch Tây Hi hoàn toàn không để ý, lúc này từng người một đều đang chăm chú nhìn cô, mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình.

Cô gái khi ăn trông lại dễ thương như một chú chuột hamster nhỏ.

Chu Diên Sâm xoa xoa tóc cô:"Ngon đến vậy?"

Nhiệt tình gật đầu một cái, cô nghiêm túc trả lời:"Ngon, cực kì ngon luôn!"

"Ha Ha"

Tiếng cười vui vẻ vang lên, cả đám người nghe thấy nhìn lại, thì thấy bà Chu vẻ mặt đầy ân cần.

"Đứa nhỏ này, ngon thì ăn nhiều một chút"

Lời của bà Chu, giống như tiếng sấm trầm lặng nhưng lại có uy lực mạnh mẽ.

Cho dù là Tư Đồ Tĩnh từng trải qua bao nhiêu sóng to gió lớn, lúc này mặt cũng hơi đổi sắc.

Viên Tâm Di thì cắn môi ủy khuất, nhìn Mạch Tây Hi trong mắt đầy ghen tị.

Bữa tối kết thúc, trong sự hỗn loạn thầm lặng.

Sau bữa cơm, Viên Tâm Di lập tức muốn rời đi, thái độ của bà Chu lạnh lùng hơn chút, ra lệnh tài xế đưa cô ta về.

Trước khi rời đi, liếc qua Tư Đồ Tĩnh vững vàng trên sofa, khoan thai uống trà, cô ta lúc này mới giật mình hối hận.



Nhưng lời đã nói không thể rút lại, liếc nhìn Mạch Tây Hi một cái, nghiến răng nghiến lợi xoay người rời đi.

Hai nhóm người, nữ đang ở phòng khách uống trà trò chuyện, nam thì theo Chu Diên Sâm đến quầy bar tiếp tục uống rượu.

Trên ghế chân cao, Chu Diên Sâm thân người hơi cong lại, ngón tay thon dài nắm vuốt miệng ly hình tròn, bên trong chất lỏng màu hổ phách.

Bạch Tĩnh Thành ngồi bên cạnh, nâng ly cụng một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm Chu Diên Sâm, khoé miệng nghiêm nghị:"Anh không có gì giải thích với tôi sao?"

Chu Diên Sâm liếc một cái, giễu cợt: "Giải thích cái gì?"

"Bắt người của tôi đến đây diễn kịch, cũng nên báo tôi một tiếng?"

Nói đến đây, khuôn mặt tuấn tú của Chu Diên Sâm trầm xuống, tỏ ra không vui.

Bạch Tĩnh Thành đột nhiên nhướng mày:"A Sâm, anh không phải nghiêm túc chứ?"

"Tôi bị điên sao?"

Chu Diên Sâm trừng mắt nhìn Bạch Tĩnh Thành, lạnh giọng:"Đầu óc cậu bị lừa đá, ăn nói nhảm nhí!"

Bạch Tĩnh Thành màu mắt thâm trầm, lạnh lùng không nói gì.

Đan Diễn cùng Thịnh Hành Văn lúc này đi tới.

Đan Diễn vỗ vai Bạch Tĩnh Thành:"Hai cậu rù rì cái gì vậy?"

Bạch Tĩnh Thành cười nói:"Đoán thử đi"

Đơn Diễn bá vai Chu Diên Sâm:"Quá nhàm chán, chúng ta tìm chút niềm vui a.”

Chu Diên Sâm lạnh lùng nhìn anh ta:"Lại muốn giở trò gì nữa?"

"Không bằng chơi trò chơi nhỏ". Thịnh Hành Văn đề nghị:"Hôm nay ở đây người đẹp không thiếu, không đùa một chút thật đáng tiếc a.”

"Tôi ok". Bạch Tĩnh Thành nhún vai không ý kiến.

Thịnh Hành Văn hỏi Sở Châu Nhiên cùng Chu Trường Long, hai người cũng đều đồng ý.

Nhưng hôm nay còn có Mạch Tây Hi, chỉ sợ không dám chơi tới.

Sau khi sôi nổi trở lại phòng khách, bà Chu nghe nói bọn họ chuẩn bị chơi trò chơi, lập tức có hứng thú lôi kéo Chu Diên Tích ở lại "xem" trò vui.

Chu Diên Tích quá hiểu rõ mẹ mình, bất quá là muốn ở lại quan sát biểu hiện của Mạch Tây Hi mà thôi.