Chương 41

Bạch Xu Hòa không ăn phần cơm chiên đó, đang là mùa hè nóng nực, cơm chiên lại quá dầu mỡ, rất không tốt cho bộ xương già của bà.

Bà đứng dậy rót một chén nước uống rồi thay một bộ quần áo mới, cầm chìa khóa cùng ví tiền chuẩn bị ra ngoài.

Hạ Tiến Tài nhìn thấy thì vội vàng hỏi: “Mẹ, mẹ khỏe rồi à? Mẹ muốn mua thức ăn cho buổi tối hả? Mẹ không cần mua nhiều đâu, con định dẫn Ý Ý đi công viên trò chơi chơi, không về sớm như vậy, đến lúc đó không có ai giúp mẹ khiêng đồ, chúng con có lẽ cũng về kịp thời gian ăn tối.”

“Mẹ không phải đi mua thức ăn.” Bạch Xu Hòa xoay người: “Vừa rồi nằm nghỉ một lát nhưng cơ thể vẫn là không thoải mái, giờ đi bệnh viện kiểm tra.”

Bạch Xu Hòa vừa rồi mới chỉ điều hoà hơi thở đơn giản, còn chưa chính thức tu luyện. Bà muốn đi kiểm tra sức khoẻ trước, tới lúc đó cầm giấy kiểm tra sức khoẻ về tuyên bố với mọi người: Tuổi này của bà không thể làm lụng quá vất vả, phải chú ý nghỉ ngơi, dưỡng sinh.

Như vậy bà không cần nấu cơm sáng, cơm trưa, cả ngày bận trong bận ngoài, hầu hạ đám tiểu nhân không lương tâm trong nhà. Nơi đây vẫn là một thế giới có quy tắc pháp lý như cũ, người có quan hệ với nguyên chủ tương đối nhiều, cho nên vẫn nên tìm lý do chính đáng đỡ phải phiền toái, đến lúc đó lại ảnh hưởng bà tu luyện.

Dự tính của bà là sau khi lấy được báo cáo kiểm tra sức khoẻ, bắt đầu dưỡng sinh người già (tu luyện), có thể mặc áo đạo bào, cầm kiếm mộc tới công viên rèn luyện (tu luyện) thân thể. Lý do cực kỳ chính đáng, nghe theo lời dặn dò của bác sĩ là không hề sai.

Tốt xấu gì bà cũng là người có tiền lương hưu, đã một đống tuổi rồi còn khổ vì con cái cả đời, hưởng thụ hai ngày nhẹ nhàng hạnh phúc hoàn toàn không có vấn đề gì.

Nếu đám con cái này ghét bỏ bà, chính là bọn họ không hiếu thuận.

Khi bà tới còn tính là kịp, trong trí nhớ nguyên chủ để lại cho bà thì không bao lâu sau mấy đứa con sẽ dỗ dành bà ấy, để bà ấy bán nhà cũ đi. Bởi vì con trai của con trai cả, cũng là cháu cả của bà ấy có bạn gái chuẩn bị kết hôn nên phải mua nhà cho nó.

Dựa theo mức độ giá nhà đang tăng lên hiện giờ, chỉ dựa vào tích lũy của hai vợ chồng con trai cả thì còn thiếu không ít tiền. Bọn họ bèn tìm cách moi của bà Bạch, nhà cũ khá lớn, có bốn phòng, trước mắt đã cho thuê ba phòng. Còn một phòng là để cho bà ấy thỉnh thoảng về ở.

Tính ra thì bà Bạch khá giàu, trong tình huống bình thường sinh hoạt lúc tuổi già hẳn là không tệ, dù còn sinh ra ba con quỷ hút máu vô lương tâm.

Bạn đời của bà Bạch là người rất được việc, cả hai vợ chồng ăn mặc cần kiệm, không nỡ lãng phí. Quanh năm suốt tháng đều có khả năng không mua thêm một bộ quần áo mới nào, mà khâu khâu vá vá lại rồi mặc một năm nữa. Hai vợ chồng chịu vô số khổ, nhưng không hề bạc đãi ba đứa con trong nhà, chỉ là bản thân sống khá khổ.

Kết quả không chỉ mua một căn nhà bốn phòng cho cả gia đình ở chung, còn mua cho ba đứa con mỗi người một căn nhà ba phòng trước khi cưới.

Tuy rằng bạn đời bà ấy nhìn hơi xa, giá cả thời đó cũng rẻ hơn nhiều, nhưng cũng giỏi hơn so với rất nhiều gia đình khác.

Sự mệt mỏi và tiết kiệm trong thời gian dài khiến cơ thể bạn đời bà ấy không tốt lắm, cơ thể cũng không thoải mái, sinh bệnh mà còn tưởng bệnh vặt nhịn là hết, cũng không hề định tới bệnh viện kiểm tra, chỉ sợ tốn tiền. Có một lần hôn mê, đi kiểm tra mới biết là bệnh nan y đã ở giai đoạn cuối, không sống được thêm mấy tháng đã đi trước một bước.