Chương 49

“Mẹ, vậy thì Tiểu Đào phải làm sao bây giờ?”

Bạch Xu Hoà vỗ vai Hạ Tiến Văn, trong mắt chứa đựng ý cười sâu xa: “Tiến Văn à, con đã hơn bốn mươi tuổi rồi, con trai cũng đủ tuổi kết hôn rồi, con là người lớn rồi. Con không thể gặp chuyện gì cũng chạy về nhờ bố mẹ giúp đỡ như thế được, nhớ ngày đó mẹ với bố con, điều kiện gian khổ như vậy nhưng chẳng phải vẫn mua được cho ba đứa con mỗi đứa một phòng cưới hay sao?”

“Mẹ, mẹ không thể mặc kệ Tiểu Đào được.” Mọi chuyện không giống như Hạ Tiến Văn đã nghĩ, hắn tiếp tục thuyết phục bà: “Tiểu Đào còn là do một tay mẹ nuôi lớn mà, bây giờ bởi vì không có phòng cưới mà thằng bé không thể kết hôn…”

“Vậy thì chỉ có thể nói rõ là năng lực của nó không đủ, người làm cha mẹ như con đã giúp nó quá nhiều rồi. Nó đi làm nhiều năm như vậy, ít nhiều gì cũng có thể bỏ ra một số tiền nhỉ? Ngay cả chút tiền ấy mà cũng không có thì kết hôn không phải là đang gây hại cho con gái nhà người ta hay sao? Nếu như Tiến Văn con thật sự muốn giúp nó, chẳng phải con đang đứng tên một căn phòng à? Thế chấp cho vay căn phòng đấy là sẽ có mấy chục vạn ngay mà.”

“Được rồi, các con đừng nhắm vào nhà cũ của mẹ nữa, chờ đến khi mẹ chết thì nó sẽ thuộc về các con. Nhưng chỉ cần mẹ còn sống một ngày, nhà cũ vẫn sẽ là nơi mẹ ở.” Bạch Xu Hoà lùi về sau và nói với Hạ Tiến Văn: “Tiểu Đào kết hôn, người làm bà nội như mẹ chắc chắn sẽ không bạc đãi thằng bé, mẹ sẽ lì xì thật hậu hĩnh, các con đi đi, mấy chị em bên kia vẫn đang chờ mẹ luyện kiếm đấy.”

“Đúng rồi, tương lai Hằng Nhất và Ý Ý kết hôn, nếu như mẹ còn sống thì mẹ cũng sẽ lì xì lớn cho bọn nó.”

Bạch Xu Hoà cầm kiếm gỗ rồi xoay người rời đi, chỉ còn sót lại giọng nói của bà truyền vào tai ba người bọn họ: “Từ sau khi luyện kiếm thì thể lực của mẹ cũng tốt hơn trước rất nhiều, các con không cần lo lắng cho mẹ đâu, các con cứ chăm lo cho gia đình của mình là được rồi, mẹ có thể chăm sóc bản thân.”

“Hình như mẹ thật sự không muốn quản chuyện này.” Hạ Tiến Văn xoa trán: “Lúc trước mẹ đâu có như thế.”

Hạ Tiến Tài ngại ngùng nói: “Có lẽ là do mẹ vẫn còn tức giận.”

“Tức giận?” Hạ Tiến Văn và Hạ Tiến Hoa nghi ngờ nhìn Hạ Tiến Tài: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Hạ Tiến Tài kể cho anh chị nghe vì sao Bạch Xu Hoà lại tức giận, bọn họ nghe xong thì đều cau mày.

Hạ Tiến Văn trách móc Hạ Tiến Tài: “Mẹ đến bệnh viện kiểm tra, tại sao em lại không đi cùng mẹ hả? Bây giờ thì hay rồi, mẹ bởi vì giận em mà không muốn quan tâm tới anh luôn. Mẹ không chịu bán nhà cũ thì anh biết làm sao đây, phòng cưới của Tiểu Đào còn thiếu hơn mấy chục vạn nữa đấy.”

“Em trai, em cũng thật là, em biết rõ mẹ đi bệnh viện thì em nên đi cùng mẹ mới đúng, hèn chi mẹ lại tức giận rồi trở về nhà cũ.” Hạ Tiến Hoa cũng trách móc Hạ Tiến Tài theo Hạ Tiến Văn.

Hạ Tiến Tài tức gần chết, hắn cũng không quan tâm đến tình nghĩa anh em ruột thịt gì nữa, hắn nói: “Còn anh chị thì sao? Mẹ đã về nhà cũ hơn nửa tháng rồi, hai anh chị còn nhờ vào em nói mới biết chuyện này, việc ấy nói rõ mấy tháng gần đây hai anh chị đều không gọi điện cho mẹ, cũng chưa từng đến thăm mẹ. Anh chị đừng có đẩy toàn bộ sai lầm lên người em. Còn nữa, anh cả, rõ ràng là người đề nghị kêu mẹ bán nhà cũ là anh, bây giờ mẹ không muốn bán, anh lại trở mặt làm như không hề liên quan tới anh rồi đẩy hết toàn bộ lỗi lầm lên người em là sao?”

“Còn chị nữa chị hai, hình như em nghe nói chị đang xem xét căn nhà nào đấy nhỉ, chị tích cực như vậy, chẳng phải là chị cũng muốn mua một căn nhà hay sao. Hai anh chị đừng nghĩ rằng em không biết được tính toán nhỏ nhặt trong lòng anh chị, mẹ tức giận cũng không phải tức giận vì một mình em đâu.”

Hạ Tiến Hoa không thể chịu đựng được nữa, trong lòng cô ta cũng bốc hỏa rồi, cô ta nói: “Em trai, ý của em là gì? Mẹ ở chỗ em, mẹ đến bệnh viện khám bệnh thì em phải đi cùng mẹ mới đúng chứ. Em luôn miệng nói em bận rộn công việc, em nói em quá mệt mỏi nên không chú ý tới, em tưởng rằng chị còn không hiểu rõ tính tình của em sao? Chỉ là em lười biếng nằm chơi game trên sô pha nên mới không đi cùng mẹ chứ gì.”

“Được rồi đừng ầm ĩ nữa, đều là anh em của nhau, bây giờ chúng ta vẫn đang ở bên ngoài đó, bị người khác nhìn thấy thì chẳng phải là sẽ trở thành trò cười cho người khác hả?” Hạ Tiến Văn nhìn thấy hai người còn định cãi nhau nữa thì vội vàng ngăn cản: “Việc quan trọng của chúng ta bây giờ là phải làm thế nào để mẹ hết giận và đồng ý bán nhà cũ. Chuyện lúc trước thì coi như bỏ qua đi, đừng lôi ra nói nữa miễn cho tổn thương tình cảm của nhau.”