Chương 6

Khi đó anh đơn phương cho rằng đó là vinh dự của cô.

Đại khái là anh cuồng vọng, không hiểu phong tình, mới làm cho đoạn tình cảm này tăng tốc tan vỡ.

Ngoài ý muốn là một ngày nào đó, từ khi anh phát bệnh, cô không rời không rời mà thủ hầu.

Trong năm mới, chỉ cần anh gọi điện thoại cho cô đến, cô sẽ chạy tới.

Có thể là mê mẩn tình loạn, có thể là uống rượu, hai người xảy ra quan hệ thân mật nhất.

Hạ Ức cảm nhận được sự thay đổi của mình, anh nguyện ý bỏ tâm tư vào cô.

Anh biết tất cả những điểm yếu của cô, cô cần tiền, cần bằng cấp, cũng cần tình yêu và sự quan tâm.

Hạ Ức chỉ cần tốn một chút tâm tư rất nhỏ, là có thể nắm bắt được người phụ nữ có điều kiện rất bình thường này.

Mặc dù họ không ở trường cùng một thời điểm, anh sẵn sàng đón cô, ăn tối với cô mỗi ngày.

Năm nhất đại học, hai người sống chung.

Chỉ một lần, họ đã có một cuộc cãi vã dữ dội.

Hạ Ức đỏ mắt, tức giận đập vào điện thoại di động của cô, “Anh bảo em đừng liên lạc với hắn rồi mà, em nghe không hiểu sao?”

Cô hèn mọn lại bất đắc dĩ giải thích: “Hạ Ức, tại sao anh lúc nào cũng như vậy hết vậy? Em đã nói rồi, em và anh ấy chỉ là bạn bình thường thôi.”

“Bạn bình thường, các người lừa ai hả?”

“Nếu không tin, vậy em cũng không có biết giải thích như thế nào nữa.” Cô ngày càng tuyệt vọng, “Nếu, cứ tiếp tục… Cứ cố tình gây sự như vậy, vậy chúng ta chia tay là được rồi.”

“Chỉ biết loại người như em cánh cứng rồi, sẽ trở mặt không quen biết người khác.”

“Tại sao mỗi lần anh đều nghĩ như vậy? Em không muốn nói chuyện với anh nữa!” Trong ánh mắt cô cũng lộ ra vài tia chán ghét.

Ánh mắt Hạ Ức theo đó càng ngày càng điên cuồng, anh cầm lấy đao.

“Em nói cái gì vậy?” Hạ Ức không chịu nổi sự phản bội của cô.

Thương tổn bằng những lời này, phóng đại hàng ngàn lần ở trong lòng Hạ Ức.

Anh chuẩn bị đâm thẳng vào tim mình.

Trong ánh mắt cô lộ ra biểu cảm vô cùng hoảng sợ, nhanh chóng đoạt lấy con dao trên tay anh, trực tiếp ném ra xa.

“Anh điên à?”

Hạ Ức cãi lại, tạm thời giảm bớt: “Chúng ta không cãi nhau được không? Em hứa với anh đi có được không, đừng liên lạc với hắn, anh mua cho em dây chuyền, nhẫn, túi xách ha? Em còn thích cái gì nữa? Lát nữa chúng ta ra ngoài mua.”

Cô cứ như vậy thất vọng nhìn anh, giữa hai người, vĩnh viễn không thể giao tiếp cùng tần số.