Chương 49: Lần đầu của Nghĩa (5)

Còn phải nói, Nghĩa co tay lại để người Cẩm Tú áp sát vào người mình hơn một chút nữa, lúc này là tư thế Cẩm Tú đang rúc nách Nghĩa, rất tình cảm, rất mùi mẫn như một người vợ đang ở trong hơi ấm của chồng:

– Cảm ơn cô.

Cẩm Tú nhéo một phát vào cái núʍ ѵú bé tẹo của Nghĩa:

– Làm người ta thế này mà còn cô với chả cháu.

– Thế gọi là gì ạ?

– Ra ngoài không nói làm gì, nhưng những lúc như thế này thì cứ gọi người ta là …….. Cẩm Tú, hoặc Tú, xưng Nghĩa đi là được rồi. Cháu gì mà ……… làm cô sướиɠ đến nỗi …………… bắn ……… tóe loe ra thế.

Từ lúc làʍ t̠ìиɦ đến giờ, Nghĩa mới để ý là Cẩm Tú chưa từng xưng là cô gọi cháu mà chỉ xưng là Tú, có lẽ cũng nên như thế cho cả hai bớt ngại:

– Còn có lần sau phải không cô ……. À không, phải không Tú?

Mất một lúc sau, Cẩm Tú mới nói tiếp, trong cái vòng tay ấm áp và mạnh mẽ của Nghĩa, cô cảm thấy mình thật nhỏ bé, thật yếu đuối, thật đàn bà, thật nữ tính, cô cứ muốn cái thời gian này kéo dài mãi thôi. Ấp úng một hồi:

– Nghĩa làm ……… bạn trai của Tú nhé, được không?

Đây có phải là một lời tỏ tình không? Tỏ tình sau khi cả hai đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quấn lấy nhau, quy trình ngược theo lẽ thông thường.

Nghĩa chưa trả lời câu hỏi của Cẩm Tú, bởi cậu chẳng biết trả lời như thế nào, lúc làʍ t̠ìиɦ hưng phấn là một lẽ, nhưng lúc này đây khi cơn sướиɠ đã qua đi để trở về với thực tế, rằng cậu và cô có một khoảng cách quá xa về mọi lẽ, từ tuổi tác, địa vị, gia cảnh cho đến sang giầu.

– Có được không Tú?

– Tú chẳng biết như thế nào là được hay là không được nữa. Tú chỉ biết rằng Tú cần một người để làm bạn với mình, để cùng mình đi nốt quãng đời còn lại. Cuộc sống đã qua của Tú người ngoài nhìn vào tưởng sung sướиɠ lắm, nhưng chỉ có Tú mới hiểu Tú muốn gì, Tú cần gì. Tú cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường, muốn có một bờ vai, một chỗ dựa, hoặc chỉ đơn giản là một người để Tú được như thế này mà thôi.

Nói đến đây, Cẩm Tú dùi dụi đầu mình vào nách Nghĩa như muốn biểu đạt bằng hành động cho lời nói vừa rồi.

Nghĩa cũng nói thật lòng mình:

– Nghĩa cũng thích Cẩm Tú, cũng không dám chắc nhưng hình như Nghĩa ……. yêu Cẩm Tú thì phải. Từ lúc gặp Cẩm Tú đến giờ, Nghĩa luôn nghĩ về Cẩm Tú, chỉ mong gặp được Cẩm Tú thôi. Những lúc Cẩm Tú buồn, Nghĩa cũng buồn theo, những lúc Cẩm Tú vui, Nghĩa cũng như chính mình vui. Vẫn biết là giữa Nghĩa và Cẩm Tú có khoảng cách rất lớn, cuộc sống tương lai chẳng biết thế nào, nhưng nếu Cẩm Tú không chê, Nghĩa sẽ ở bên cạnh Cẩm Tú, sẽ không làm cho Cẩm Tú buồn đâu.

Đây là có lẽ là những lời ngọt ngào nhất mà Cẩm Tú nhận được từ một người đàn ông. Ngọt đến lịm đi, đánh gục mọi lý trí lấn cấn trong đầu Cẩm Tú khi muốn Nghĩa làm bạn trai của mình. Cô có thể chọn một cách khác đến với Nghĩa theo kiểu tìиɧ ɖu͙© đơn thuần, mỗi lần thèm tình thì tìm Nghĩa ȶᏂασ một cái cho thỏa rồi việc ai người ấy làm, nhưng cô không làm như vậy, bởi ở Nghĩa cô thấy sự chân thành, sự ấm áp của một người đàn ông thực thụ, có thể làm chỗ dựa cho cô.

– Nhớ lời Nghĩa nói đấy nhé. Tú tin lời Nghĩa.

– Nghĩa nhớ. Không quên bao giờ đâu.

Vậy có thể coi hai người chính thức đến với nhau, tất nhiên chuyện này nên chỉ hai người biết mà thôi.

– À này, người ta không tin đây là đầu của Nghĩa đâu. Lần đầu gì mà ……… giỏi thế. Khai thật đi, có phải đã từng …………….

Nghĩa chặn họng:

– Thật mà ………. lần đầu tiên đấy!

Cẩm Tú dẩu môi lên nhí nhảnh, thực sự mà nói thì Nghĩa có phải lần đầu thật hay không không quan trọng, quan trọng là cô đã cực khoái:

– Thế sao giỏi thế, học ở đâu?

Biết có giấu cũng chẳng được, Nghĩa sơ lược phác thảo kể lại chuyện nhìn lén vợ chồng anh Cung ȶᏂασ nhau qua lỗ đinh. Điều này đáng lẽ không nên kể, nếu là một người khác có thể lấp liếʍ bằng chuyện khác như đọc sách hoặc xem phim chẳng hạn, nhưng Nghĩa thì thật thà không biết nói dối.

Cẩm Tú nghe xong thì đã hiểu ra sự việc, nhưng có một chút ghen tuông không hề nhẹ nổi lên trong lòng:

– Thế cái chị Mận kia và Tú, ai đẹp hơn?

Nghĩa có thật thà cũng không đến nỗi ngu dốt, mà thực sự thì đúng là:

– Trong mắt Nghĩa, Cẩm Tú là người đàn bà đẹp nhất.

– Thật không?

– Thật mà!

– Nhưng từ giờ trở đi, cấm được nhìn ……… lén nữa biết chưa. Nếu thèm ….. thì ……….. có người ta đây rồi.

Cẩm Tú nói xong thì hí hí rúc xuống nách cười, cô ngượng quá đi mất cơ.