Chương 48: Lần đầu của Nghĩa (4)

Đây thực sự là một cú ȶᏂασ hoàn hảo ở mọi góc độ. Góc độ đàn ông là một phát đóng mạnh đến ngập l*и. Góc độ đàn bà là một sự trọn vẹn khi dươиɠ ѵậŧ đã lấp hoàn toàn mọi chỗ trống trong âʍ đa͙σ, thậm chí còn tì mạnh vào cửa tử ©υиɠ. Hơn thế nữa, để có được phát ȶᏂασ này, cả hai đã cùng nhau trải qua nhiều cung bậc cảm xúc, từ dịu nhẹ mơn trớn, đến khó chịu rồi mới thăng hoa. Tất cả những cảm giác tìиɧ ɖu͙© nhất, hoang dã nhất, nguyên thủy nhất đến với cả hai người. Lúc này Cẩm Tú hoàn toàn không khó chịu một chút nào, cô chỉ muốn được ȶᏂασ nữa, muốn được nếm trải lại khoảnh khắc vừa rồi.

– “Đau không cô?”, Nghĩa ân cần hỏi han, cậu úp hẳn người mình lên người cô, ngực cậu đè chặt lên đôi vυ", miệng cậu áp vào đôi môi đang mở ra đớp oxi của cô.

Trước khi hai đôi môi lại dính chặt vào nhau, Cẩm Tú thiết tha nói: “Không đau, Nghĩa giỏi. Tú sướиɠ. Nữa đi”.

Sau đó là tiếng “chùn chụt” của nụ hôn dài mãnh liệt kèm với tiếng “nhóp nhép” ở bên dưới khi Nghĩa rút ©ôи ŧɧịt̠ ra một chút rồi lại đẩy vào sâu bên trong, cứ như vậy liên tục, Nghĩa không dám rút ©ôи ŧɧịt̠ ra nhiều mà chỉ rút ra một tẹo cho đầu ©ôи ŧɧịt̠ rời khỏi cửa tử ©υиɠ rồi lại đóng vào đến kịch kim. Với cách làm này, l*и Cẩm Tú đã triệt để quen với ©ôи ŧɧịt̠ Nghĩa, kèm với đó là cảm giác sướиɠ ngày một nhiều đẩy Cẩm Tú lên cao trào.

– Mạnh hơn nữa đi Nghĩa, Tú quen rồi. Thích rồi. Ui trời ơi, ©ôи ŧɧịt̠ Nghĩa to ….. ȶᏂασ sướиɠ lắm ……

Nghĩa vùng dậy, ngồi hẳn lên, cậu bám vào hai đầu gối của Cẩm Tú để lấy điểm tựa, cô đã quen rồi, lại động viên mình ȶᏂασ mạnh, há chẳng phải điều cậu mong muốn hay sao. Lần này Nghĩa rút ©ôи ŧɧịt̠ ra đến gần cửa rồi đóng vào đến tận cùng, cường lực thì lúc đầu chậm nhưng theo các lượt ȶᏂασ thì nhanh dần đều, mạnh dần đều. Nước ở ngoài mép l*и bị tạo thành bọt trắng xóa.

Những tiếng “óc ách”, “pạch pạch” “òng ọc” kèm với tiếng rên siết của Cẩm Tú vang vọng khắp căn phòng không ngừng nghỉ, lúc này có lẽ thế giới chỉ còn có hai người là Cấn Cẩm Tú và Nguyễn Trọng Nghĩa.

(Cẩm Tú họ Cấn, cái họ khá lạ và ít người có ở Việt Nam, theo gia phả hàng chục đời của gia đình Cẩm Tú, thì họ Cấn của dòng họ được bắt nguồn từ cụ tổ người Tầu, sang kinh thành Thăng Long làm ăn buôn bán và lấy một người phụ nữ kinh thành, từ đó lập ra dòng họ Cấn ở thành Thăng Long xưa và Hà Nội ngày nay)

Bây giờ chỉ còn ȶᏂασ và ȶᏂασ mà thôi, Nghĩa áp dụng những kiến thức tìиɧ ɖu͙© mà cậu học được của anh Cung trong việc kiềm chế xuất tinh, cậu giữ nhịp thở thật đều, ȶᏂασ kiểu ba chìm bẩy nổi, tức là ba cái ȶᏂασ sâu thì bảy cái ȶᏂασ nông. Hoặc theo kiểu đánh giậm ba cạn một sâu. Trong đầu thì cố gắng nghĩ đến chuyện khác chứ không tập trung nhìn người cô Cẩm Tú, bởi lúc này trông cô sεメy lắm, quyến rũ lắm, kẻ nào yếu sinh lý chỉ nhòm trộm vào đây thôi thì cũng có thể xuất tinh được rồi.

Cẩm Tú lảm nhảm:

– Sướиɠ quá Nghĩa ơi, Tú nghiện Nghĩa mất rồi. Sướиɠ …….. l*и quá. TᏂασ như này mới là ȶᏂασ chứ.

Nghĩa đáp lời:

– Cháu cũng sướиɠ lắm.

Kẻ tung người hứng, kẻ rào người đón, cứ như vậy Nghĩa miệt mài ȶᏂασ, mỗi lần chuẩn bị xuất tinh cậu lại dừng một lúc để vừa nghỉ ngơi vừa có dịp được bóρ ѵú, được hôn môi. Khi xuôi xuôi rồi thì lại tiếp tục giã những nhát chát chúa vào l*и.

Chuyện gì đến rồi cũng đến. Phải nhớ đây là lần đầu Nghĩa ȶᏂασ, tất nhiên chưa thể có kinh nghiệm mà kéo dài mãi được, những đợt sóng dù có bị chặn lại bằng những kỹ thuật thô sơ nó vẫn là sóng, vẫn âm ỉ vỗ bờ tạo thành sự sướиɠ khoái.

Đối với Cẩm Tú mà nói, cô không còn gì có thể sướиɠ hơn, với lần đầu này, từ đầu đến giờ cô vẫn nằm ngửa một chỗ cho Nghĩa ȶᏂασ duy nhất một tư thế. Cô đã quá hạnh phúc rồi, những lo lắng ban đầu khi cô vừa mới tận mục sở thị nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ Nghĩa, rằng nó sẽ không vừa với l*и, sẽ làm l*и cô đau thậm chí rách mất đã không còn. Thực tế chứng minh l*и cô hoàn toàn vừa với cái ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ của Nghĩa, cô đã sướиɠ và vẫn còn đang sướиɠ. Còn mong chờ gì hơn thế nữa. Còn nhiều kiểu ȶᏂασ khác như kiểu cô nằm nghiêng úp thìa cho Nghĩa ȶᏂασ từ đằng sau, hay kiểu cô quỳ lên cho Nghĩa ȶᏂασ kiểu chó, rồi cô ngồi lên bụng Nghĩa mà dập cho l*и chết thốn mới thôi, hoặc kiểu cô ngồi vào lòng Nghĩa mà ȶᏂασ. Chưa hết đâu, còn ȶᏂασ đứng, còn kiểu mẹ bồng con khi Nghĩa bưng cô lên, với sức khỏe của Nghĩa thì hoàn toàn có thể làm được kiểu này.

Rồi còn biết bao nhiêu điều thú vị nữa, như cô muốn kẹp ©ôи ŧɧịt̠ Nghĩa vào nách, cho nách được ȶᏂασ, còn c̠úc̠ Ꮒσα trinh nguyên kia nữa, cô chưa bao giờ cho ai ȶᏂασ vào lỗ hậu môn, nhưng nghe mấy người bạn chợ nói rằng kiểu đó cũng sướиɠ không kém ȶᏂασ l*и là bao. Mạnh dạn hơn nữa là quấn mái tóc bồng bềnh của mình vào ©ôи ŧɧịt̠ Nghĩa rồi sóc lọ cho tϊиɧ ŧяùиɠ phọt ra ướt hết tóc mới thôi.

Nhưng hãy để sau đi, thời gian còn dài mà, Cẩm Tú đã khẳng định chắc nịch trong lòng rằng đây chỉ là sự khởi đầu cho một mối quan hệ lâu dài. Tương lai không biết thế nào, nhưng với những gì mà Cẩm Tú đã trải qua cùng Nghĩa, cô đã bắt đầu tự cho rằng mình đã yêu Nghĩa, tình yêu này chẳng biết có đi về đâu, có thành ra kết quả gì không? Nhưng yêu được là tốt rồi. Sau bao nhiêu ngày tháng lận đận, cô đơn tủi phận, cô đã tìm cho mình một mục đích sống mới, được sống lại những ngày tháng thanh niên với tình yêu phơi phới.

Lần đầu tiên này, cô muốn Nghĩa được sướиɠ nhất, được làm người đàn ông nhất với chỉ duy nhất tư thế truyền thống, mọi sự khác hãy để đến lần sau.

Những tiếng “pành pạch” ngày một nhanh hơn, ©ôи ŧɧịt̠ cũng nở ra to hơn một chút nữa báo hiệu sự xuất tinh. Thầm nghĩ hôm nay không phải là ngày rụng trứng, hãy để cho Nghĩa được tự do xuất tinh vào l*и mình, tϊиɧ ŧяùиɠ phải dành cho bướm, đó là nơi mà nó muốn đến nhất. Hoặc hôm nay nếu là ngày thụ thai, Cẩm Tú cũng sẽ chấp nhận hết, sẽ hy sinh hết vì một người mà mình vừa mới nhận ra là mình đã “yêu”.

Những cú dập nhanh kèm với lời nói:

– Cô ơi ……………. Cháu sắp …………………… xuất tinh.

– Xuất đi Nghĩa, cho Tú hết đi. Tú cũng sắp sướиɠ rồi. L*и Tú đang ……….. co.

Quả đúng như vậy, hai cái sướиɠ gặp nhau cùng một lúc thì đó chính là kết thúc hoàn hảo của một cuộc làʍ t̠ìиɦ. Khi Nghĩa chạy nước rút để về đích thì cũng là lúc l*и Cẩm Tú co bóp mạnh hơn bao giờ hết, lạ là lúc này nước l*и đã không còn nhễu ra như vừa nãy, có cảm giác khô roong nơi cửa mình. Không phải là Cẩm Tú không sướиɠ đâu, khi cơn co bóp báo hiệu trực sướиɠ thì cũng là lúc các lỗ nhỏ li ti trong vách âʍ đa͙σ đóng lại, nước cứ thế bị dồn ứ bên trong mà không thoát ra được.

Chân tay giẫy giục mỗi lúc một mạnh, mông đít nhấc lên hẳn mặt đệm ưỡn ra phía trước để đón những cú ȶᏂασ cuối cùng, miệng mở ra thở vì mũi lúc này không đủ nữa rồi, mắt cũng mở to nhìn chằm chằm xuống bên dưới, tóc dính bết vào trán vì mồ hôi. L*и co từ những đợt nhỏ thành những đợt lớn hơn.

– “Bạch bạch bạch bạch…………………….. Cẩm Tú ơi!!!!!!!!! Nghĩa ȶᏂασ này”, mặt Nghĩa đỏ bừng nhìn thật là dữ tợn, ở bên dưới vẫn ȶᏂασ liên tục, cậu ȶᏂασ như một cái máy khâu, giã phát nào phát nấy hết lực vào sâu trong l*и, chỉ cần vài nhát nữa thôi là tϊиɧ ŧяùиɠ sẽ phọt ra.

– “Tú sướиɠ …… l*и sắp sướиɠ rồi ………………. Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa, đã quá !!!!!!!!!!!!!”

Cuối cùng, Nghĩa bơm tϊиɧ ŧяùиɠ sang l*и Cẩm Tú, đợt đầu nhả đạn là ©ôи ŧɧịt̠ căng nhất, đạt trạng thái đỉnh nhất. Côи ŧɧịt̠ giật giật liên hồi phụt những dòng tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi, đặt sệt. Cẩm Tú cũng đạt cực khoái, cô như vừa bị Nghĩa ném lên chín tầng mây, nước l*и bị dồn nén trong l*и không thoát ra được gây cho cô một cảm giác vô cùng khó chịu, cô hét lên:

– AAAAAAAA, Nghĩa ơi rút ra………………. Rút ra mau …………. Sướиɠ quá ……………

Nghĩa lại tưởng cô không cho mình xuất tinh vào trong l*и, cậu đã xuất hết tϊиɧ ŧяùиɠ rồi nhưng đành phải nghe lời cô, ©ôи ŧɧịt̠ vừa giựt vừa trườn ra khỏi l*и một cách khó khăn, khi đầu khất bật ra khỏi cửa l*и, một tiếng “pực” khô khốc vang lên cũng là lúc Cẩm Tú rú lên man dại:

– Chết rồi ……………… aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa. Sướиɠ l*и ……………… aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…………….. !!!!!!!!!!!

Khi đầu ©ôи ŧɧịt̠ vừa rồi khỏi l*и, cũng là lúc cơn sướиɠ lên đến đỉnh điểm, nước như được tháo nút bắn tóe ra khỏi l*и thành tia giống y như vừa rồi Cẩm Tú đái. Nước l*и bắn thẳng lên bụng của Nghĩa, vừa phọt dâʍ ŧᏂủy̠, Cẩm Tú vừa hẩy hẩy háng làm nước l*и như vẽ lên bụng Nghĩa những đường lên xuống.

Nghĩa chỉ còn biết chịu trận, đã là lần thứ 2 cậu chứng kiến cảnh này, lần thứ nhất là nướ© đáı, còn lần này là nước l*и. Chiếc đệm thì khỏi phải nói rồi, không biết cái giá 300 ngàn cho một đêm có quá rẻ không nữa, vì nước đã thấm qua ga trải giường ngấm xuống phần đệm mυ"ŧ mất rồi.

Nước l*и đã bắn hết, mông Cẩm Tú rơi phịch xuống chiếc đệm ướŧ áŧ, háng vẫn còn dư âm của cơn cực khoái mà giật giật nhẹ những phát cuối cùng, ngực phập phùng thở gấp, miệng há ra đớp không khí, mắt nhắm tịt lại, đầu óc như u u mang mang không biết mình đang ở đâu, mình là ai.

Khi Nghĩa trườn xuống nằm xuôi bên cạnh cũng là lúc Cẩm Tú nghiêng mình ôm dịt lấy cậu, cô gác một chân lên háng Nghĩa đặt vào cái ©ôи ŧɧịt̠ đã xẹp đi chỉ còn nửa thể tích so với vừa rồi, đầu cô gối lên một cánh tay Nghĩa, mũi hít một hơi thật sâu mùi đàn ông từ nách Nghĩa phả ra, hai bầu vυ" úp vào sườn, cả hai ướt đẫm mồ hôi, nhớp nháp, dính dính. Nhưng có lẽ cả hai chẳng để ý đến ngoại cảnh xung quanh, Cẩm Tú sau một lúc lấy lại hơi thở bình thường, cô vẽ vẽ những hình thù kỳ quặc lên một bên vυ" Nghĩa, vừa vẽ vừa nói:

– Nghĩa thích không?