Chương 3: Cổ Trang

Chương 3

Nam chính trưởng tử của Định Viễn hầu, Phủ Viễn tướng quân Tần Tranh và một nhị thế tổ thân vương Tùy Viên xuất thân là hoàn toàn bất đồng, người sau là dựa vào hoàng thất che chở, chỉ cần sống phóng túng, mà người trước thì dùng máu tươi trên sa trường đổi lấy quân công, là vị tướng quân trẻ tuổi được nhân dân sùng kính và kỳ vọng.

Tần Tranh vừa mới đánh thắng một trận lớn, hồi kinh báo cáo công tác, gặp được nữ chính bề ngoài thanh lệ trong lại cường ngạnh quả quyết Phạm Thái Dao. Vì vậy, vị tướng quân thiếu niên không kiên nhẫn nhìn đám quý nữ mảnh mai mềm mại trong kinh liếc mắt nhìn trúng nữ chính tự mình cố gắng độc lập, trải qua một loạt khúc chiết hai người họ hợp lại chi hảo, tiếc rằng biên cảnh chiến loạn nhiều lần, hai người chung đυ.ng thì ít mà xa cách thì nhiều, Tần Tranh bởi vì Định Viễn hầu ở biên cảnh làm lớn mà bản thân hắn công cao chấn thủ mà bị hoàng đế kiêng kị, thỉnh thoảng muốn bắt điểm yếu của nhà hắn mà thu hồi binh quyền.

Phạm Thái Dao một mình một người ở kinh đau khổ chèo chống, trong lúc đó chu toàn hoàng thân quốc thích và triều thần, thay trượng phu ở biên cương xa xôi giữ gìn gia tộc yên ổn, mà vương gia tuổi nhỏ tang phụ, băng sơn lại được hoàng đế sủng ái nhất trong thế hệ con cháu đồng lứa, Tùy Viên càng là một trợ thủ đắc lực của Phạm Thái Dao, thay nàng ở trước mặt hoàng đế nói tốt cho Định Viễn hầu phủ, cam đoan hết lời, tiếc là chỉ có thể kéo dài kế hoạch thu hồi binh quyền của hoàng đế, không thể hoàn toàn ngăn cản.

Định Viễn hầu và Tần Tranh tự nhiên cũng biết âm mưu của hoàng đế, vì toàn gia bình an lại không muốn buông tha vinh hoa phú quý đã đến tay, cuối cùng quyết định khởi binh tạo phản. Phạm Thái Dao và Tùy Viên ở kinh thành hòa giải để bọn họ có thời gian chuẩn bị, đợi đến mọi sự đã chuẩn bị xong, Phạm Thái Dao cùng với gia quyến Định Viễn hầu phủ mượn danh đi thắp hương cầu phúc mà bí mật rời kinh, mà Tùy Viên cuối cùng chẳng biết gì cả, khi mọi chuyện bại lộ, Định Viễn hầu khởi binh mới giống như sấm sét giữa trời quang.

Hoàng đế tức giận, đem Tùy Viên luôn luôn bao che cho Định Viễn hầu phủ nhốt vào đại lao, nhưng vẫn nhớ tình cũ, cũng biết y chỉ là bị tình ái lừa gạt không rõ chân tướng, cuối cùng chỉ phế bỏ vương vị của y biếm làm thứ dân, tha y một cái mạng.

Tần Tranh tự mình dẫn quân công phá đô thành, lúc ấy Định Viễn hầu bị thương nặng tại trong quân doanh bệnh chết, hắn được quân đội ủng hộ leo lên ngôi vị hoàng đế. Phạm Thái Dao làm hậu, như cũ đối với Tùy Viên áy náy không thôi, hướng Tần Tranh thỉnh khôi phục tước vị của y, bảo vệ y một đời vinh hoa, mà Tùy Viên dĩ nhiên nản lòng thoái chí, không cách nào đối mặt với kẻ gϊếŧ cố quốc gϊếŧ thân nhân của y, cũng không thể tha thứ cho chính mình không minh bạch trở thành đồng lõa, tự thỉnh rời kinh sau tiêu dao sơn thủy gửi gắm tình cảm chữa thương, nhàn tản phú quý lại cô độc cả đời.

...... Nội dung kịch bản của thế giới này, đáng lẽ là phát triển như thế, giống như 5237 nói vậy, ngoại trừ cuối cùng bị ở trong đại lao khổ cực một chút, còn lại đều là tiết mục phú quý nhàn nhã, Tùy Viên đối với cái loại kịch bản này tương đối hài lòng , chỉ tiếc...... Gần đây phát triển tựa hồ có điểm không đúng lắm......?

"Đang suy nghĩ gì vậy?" Tần Tranh cười khẽ, chụp lên tay phải đang nắm cung của Tùy Viên, lòng bàn tay nóng rực làm cho Tùy Viên đang trầm ngâm phục hồi tinh thần lại.

Tùy Viên có chút không được tự nhiên quay đầu, nhìn gương mặt gần trong gang tấc của Tần Tranh, phát giác chính mình dĩ nhiên bị hắn nửa kéo vào trong ngực, mập mờ vô cùng.

"...... Cái loại tư thế này có phải là có chút không đúng?" Tùy Viên trong lòng yên lặng hỏi 5237, lập tức liền bị đối phương sắp sụp đổ đáp lại: "Mẹ nó! Đương nhiên không đúng! Không đúng chút nào! Đây là BG, không phải BL a thân!!!"

Tùy Viên: "............"

"Ngươi luôn không chuyên tâm như vậy." Tần Tranh có chút bất mãn buộc chặt cánh tay, chăm chú đem Tùy Viên khóa vào trong lòng, môi cơ hồ va chạm vào cái tai tinh xảo của cậu. "Rốt cuộc là ai nói muốn học bắn tên ?"

"...... Tay có chút đau." Tùy Viên lời nói thật lòng.

Tần Tranh nhíu mày, lập tức bắt được tay trái của cậu, mở lòng bàn tay ra xem xét, chỉ thấy trên bàn tay đáng lẽ non mềm không hề tỳ vết dĩ nhiên bị ghìm ra vết thương nhỏ, lập tức con ngươi co rụt lại, khẽ quát lên: "Sao không nói sớm?!"

Tùy Viên nhân cơ hội giãy khỏi Tần Tranh, hơi hơi ngẩng đầu, cố gắng đem nhân vật của mình tìm trở về: "Ngươi có thể làm được, bổn vương tự nhiên cũng có thể làm được! Bổn vương không bị chiều chuộng như vậy!"

"Ngươi......" Tần Tranh có chút dở khóc dở cười, lôi kéo Tùy Viên đưa cậu túm qua một bên, cẩn thận bôi dược cho cậu. "Ta từ nhỏ tập luyện, da dày thịt béo, ngài lại là thân vương quý giá, ta sao có thẻ so với? Nhất khẩu cật bất liễu bàn tử(*), chuyện gì cũng phải tiến hành tuần tự mới tốt."

(*)Nhất khẩu cật bất liễu bàn tử: Ăn một lần cũng không mập lên được

Tùy Viên suy nghĩ, cảm thấy lời này nói rất đúng, tựa như con mèo được vuốt lông hơi hơi híp mắt, rụt rè gật gật đầu.

Tần Tranh buồn cười, ngồi xuống bên cạnh Tùy Viên, tay thật cẩn thận đánh giá gương mặt phong tư linh động: "Ngày mai, trong phủ có một hồi yến hội, mời không ít quý nữ trong kinh, ngươi...... muốn đi nhìn xem không?"

Tùy Viên con mắt sáng ngời, quay đầu đón lấy ánh mắt Tần Tranh: "Nàng...... cũng tới sao?"

Gần đây, bên cạnh việc sống phóng túng như thông lệ cùng bị Tần Tranh hẹn ra bên ngoài, cậu rất chuyên nghiệp canh giữ ở chỗ cùng nữ chính Phạm Thái Dao nảy sinh, cố gắng tăng độ hảo cảm, mà chuyện này với Tần Tranh như hình với bóng tự nhiên cũng biết, cho nên chỉ một chữ "Nàng", hai người liền ngầm hiểu.

"...... Đúng vậy, nàng tự nhiên cũng tới." Tần Tranh chậm rãi nhẹ gật đầu.

"Ta đây cũng đi!" Tùy Viên nhanh chóng đứng lên, có chút kích động vòng vo vài vòng, xuất ra quạt xếp luôn để bên hông, xòe quạt ra, lập tức tiến vào trạng thái giả yêu thầm."Ngày mai ngươi nói ta nên mặc cái gì mới tốt? Không được, trong nhà quần áo đều cũ rồi, ta muốn bảo người nhanh chóng làm vài bộ mới tốt!"

"Đừng làm rộn!" Tần Tranh liền vội vàng kéo Tùy Viên đang xoay người muốn đi gấp, khiêu mi bất mãn nói."Đây chính là tiệc thân cận của ta, ngươi muốn đem danh tiếng của ta áp đảo hết đúng không?"

"...... Áp đảo thì thế nào? Ngươi vốn không bằng ta!" Tùy Viên ngạo kiều nói.

"Đúng đúng đúng, ta vốn không bằng ngươi, cho nên ngươi chỉ cần mặc bình thường là tốt rồi, làm theo có thể diễm quán quần phương (đẹp nhất trong đám người)." Tần Tranh cười nói.

"...... Diễm quán quần phương hình như không phải dùng như vậy a?" Tùy Viên chần chờ mà hỏi lại.

Tần Tranh bật cười, ho khan một tiếng mới thu liễm tiếu ý, nghiêm mặt gật đầu: "Đúng, là ta dùng sai rồi, nên là phong lưu phóng khoáng, mạo sánh với Phan An mới đúng."

Tùy Viên: "............"

Dựa theo kịch bản phô bày một phen ái mộ chi tâm với nữ chính sau, bé ngoan Tùy Viên bị Tần Tranh trấn an xuống, dù sao đây chính là dịp nam chính nữ chính tìm hiểu nhau cùng hứa hẹn các loại, nam thứ chuyên nghiệp như cậu không cần phải làm rối thêm.

Hôm sau, Tùy Viên đáp ứng lời mời đến Định Viễn hầu phủ, lúc này vì an phận phụ trợ tư thế oai hùng của nam chính, cậu cố ý lựa chọn một bộ trường bào ngắn gọn màu xanh nhạt, tuy thiếu vài phần đường hoàng diễm lệ, lại nhiều một ít lịch sự tao nhã nội liễm, cùng Tần Tranh mới từ võ trường trở về một thân phục trang chung một chỗ, một cái nhu hòa phong nhã một cái lợi hại anh tuấn, giống như một đôi bích nhân.

Hai người cười nói cùng nhau đi vào hầu phủ hậu hoa viên, tự nhiên nhìn thấy hầu phủ phu nhân mở tiệc chiêu đãi nhóm quý nữ hoặc đứng hoặc ngồi, hoặc là đoan trang đại khí, hoặc là kiều mỵ động lòng người. Thỉnh an sau, Tùy Viên hai mắt liền dính trên người Phạm Thái Dao, lập tức tiến nhập nhân vật đặt ra, đem hình tượng vừa muốn tới gần nhưng lại tự ái ngạo kiều không muốn chủ động trình diễn sắc sảo, khiến 5237 liên tục khen ngợi.

Phạm Thái Dao đối mặt Tùy Viên quả thực là như cá gặp nước, dù sao đất diễn chủ yếu của cậu là cùng nữ chính đùa giỡn, nguyên bản vốn không cùng Tần Tranh có tiếp xúc gì đó, cho nên một khi cùng Tần Tranh một chỗ, hoàn toàn không có cái gì tham khảo đành bó tay bó chân, hình tượng băng lãnh bị rối tinh rối mù.

Mở quạt xếp nhẹ nhàng phe phẩy, môi Tùy Viên câu ra nụ cười yếu ớt cùng đôi mắt phượng tựa hồ có thể nói một loại đưa tình ẩn ý, muốn nói lại thôi, dáng người mị hoặc động lòng trái lại tản ra cao ngạo cự tuyệt người ngoài đến ngàn dặm, khiến cho nhóm quý nữ chùn bước.

Dùng thái độ rõ ràng muốn tiếp cận rồi lại ngạo mạn ghét bỏ đối đáp với Phạm Thái Dao, lại hai ba câu không hợp ý, Tùy Viên bị Phạm Thái Dao nhanh mồm nhanh miệng làm nghẹn đến nửa ngày không nói được gì, rốt cục khẽ hừ một tiếng phất tay áo rời đi, chấm dứt phần diễn của mình ở yến hội.

Kế tiếp chính là nam nữ nhân vật chính tiếp xúc một phen sau tìm cơ hội thỏa đáng cáo từ ly khai...... Tùy Viên trầm ngâm đứng ở hồ nước bên cạnh, ngắm nhìn hoa sen lay động trong hồ nước đầy, vừa nghiêng đầu lại phát hiện Tần Tranh đang đứng bên cạnh mình, mỉm cười nhìn cậu.

"...... Ngươi ở đây làm cái gì? Còn không mau đi thân cận, nhìn xem có ý trung nhân không?" Nhìn xem vai nam chính nhàn nhã, nam thứ Tùy Viên thay hắn sốt ruột.

"Ngươi là khách, còn là khách do ta mời đến, ta sao lại để một mình ngươi không quản, một mình tiêu dao? Những cô gái kia tự nhiên có mẫu thân ta chiêu đãi." Tần Tranh cười khẽ, đưa tay sờ lên đầu Tùy Viên. "Lại cùng nàng giận dỗi ?"

"...... Hừ." Tùy Viên vừa nghiêng đầu."Nàng thật sự là chán ghét muốn chết, nữ tử như vậy, nhất định không gả được!"

"Cho nên, ngươi đáng thương nàng, tính toán phụ trách sao?" Tần Tranh mở trừng hai mắt trêu trọc.

"Phụ, phụ trách cái gì!" Tùy Viên nhíu mày phản bác."Ta không thèm!"

"Đúng đúng đúng, ngươi không thèm." Tần Tranh phụ họa nói, mang theo một loại ý tứ dỗ dành trấn an hài tử.

Tùy Viên yên lặng nhìn về phía 5237, thật sự làm không rõ cái loại hảo huynh đệ truy nữ hài tử, hữu hảo đi cổ vũ rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra — không phải là tình địch sao?!

5237 vặn vẹo uốn éo thân thể tròn vo, quay lưng đi, tỏ vẻ trận này mắt nó thật sự là không đành lòng xem.

"Phạm Thái Dao...... Ngươi cảm thấy nàng như thế nào?" Tùy Viên cảm thấy phát triển như này tuyệt đối không đúng, kiên trì dò hỏi.

"Nàng là cô nương tốt, kiên cường, chính trực, dũng cảm, thông tuệ." Tần Tranh mỉm cười nói, nghiêm túc trả lời."Thân phận tuy hơi thấp chút, đảm đương không nổi chính phi, nhưng làm trắc phi cũng có thể. Hoặc là ngươi van cầu hoàng thượng, hắn sủng ngươi như vậy, nói không chừng liền cho phép ni?"

Loại này hoàn toàn vì Tùy Viên tính toán lý do thoái thác, làm cho đầu cậu đều có chút đại: "Ngươi không thích nàng sao?"

"Bằng hữu thê không thể đùa giỡn." Tần Tranh nhíu mày, trên mặt không vui quở trách. "Ngươi đã đối với nàng sinh lòng ái mộ, ta tự nhiên không đi đoạt người ngươi yêu, chẳng lẽ trong mắt ngươi, ta là loại sẽ đối với người trong lòng bạn bè ra tay sao?!"

"............" Tùy Viên câm nín, ưu thương, nghẹn ngào ......

5237 đồng dạng lo lắng bay quanh Tùy Viên một vòng, nhẹ nhàng cọ xát thân thể của cậu: "...... Nam chính rất chính trực, nam thứ và nam chính thành bạn thân, nam thứ ái mộ nữ chính, nam chính còn chưa kịp cùng nữ chính có tiếp xúc liền phân rõ giới hạn, nhiệm vụ lần này...... thất bại một nửa."

Tùy Viên:"...... Nửa còn lại thì sao?"

5237: "...... Bảo vệ nam chính, để hắn làm phản thành công lên làm hoàng đế."

Tùy Viên:"...... Nguyên lai ta vẫn không tránh khỏi lao ngục tai ương sao......"