Chương 6: Cổ Trang

Tùy Viên tỏ vẻ, cậu thật sự không muốn vào trong lao sống lần nào nữa đâu, mặc dù có 5237 không ngừng giúp đỡ và khuyến khích trợ uy, nhưng vẫn như cũ vượt xa khỏi năng lực nhận thức của cậu.

...... Dù sao, trong kịch bản nam thứ chịu khổ trong lao chỉ là chi tiết phụ, mà chỉ cường điệu miêu tả đất diễn của nam nữ nhân vật chính, mà đến phiên Tùy Viên tự thể nghiệm, từng ngày từng ngày đều là thật.

Huống hồ, theo kịch bản Phạm Thải Dao mới là hung phạm chính an bài hết thảy, mà Tùy Viên chỉ là không biết mà bị lợi dụng, khi hoàng đế hạ lệnh tra rõ, mới phát hiện Tùy Viên an bài hết thảy chỉ là phần nước nổi mà thôi, thân là hung phạm hay thân là đồng lõa, hiển nhiên hình thức xử trí là khác nhau.

Tây Bắc phản quân được Tần Tranh suất lĩnh chiến thắng liên tiếp, thế như chẻ tre, rất nhanh liền chiếm được nửa giang san, khiến hoàng đế phải đi vào đại lao, lần đầu tiên Tùy Viên sau khi bị bỏ tù được vấn an hắn, vốn một nam nhân tinh thần khỏe mạnh nay trở nên tiều tụy, lộ ra nét già nua.

Tùy Viên bộ dáng tự nhiên cũng không thể tốt được, hồng y vốn diễm lệ nay đã sớm bẩn thỉu không chịu nổi, tóc dài vốn suôn mượt cũng quấn rối lấy nhau, mất trật tự không thôi. Tuy chật vật như thế, cũng thon gầy rất nhiều, hình dạng của y vẫn xinh đẹp như hoa giống trước đây, chỉ là cặp con ngươi đen láy kia dĩ nhiên không còn sáng chói như trước, trở nên hờ hững thậm chí có vài phần trống rỗng.

Hoàng đế cổ họng hơi chút nghẹn ngào, khi biết được chân tướng lão đã muốn một lần gϊếŧ chết y, cuối cùng vẫn không cách nào ra tay. Dù sao, đây cũng là hài tử chính mình tận mắt nhìn nó lớn lên, trong mắt hoàng đế, y luôn luôn là một đứa khờ dại bị nuông chiều cũng không am hiểu thế sự, bị tình cảm làm cho hôn mê đầu óc, thế cho nên cái gì cũng không thấy không rõ.

"...... Ngươi hối hận sao?" Hoàng đế thanh âm già nua khàn khàn.

Tùy Viên nhẹ nhàng lắc đầu, vì hoàn thành kịch bản, cậu tự nhiên không hối hận.

"Không hối hận?" Hoàng đế vi phúng,"Ngươi vẫn yêu hắn đến tận xương tủy?"

Tùy Viên trầm mặc hạ xuống, có chút không rõ hàm nghĩa của vấn đề này, nhưng vẫn như cũ dựa theo tình hình thực tế lắc đầu lần nữa.

— không quản người hoàng đế nói là ai, cậu thật sự không có khả năng yêu ai đến tận xương.

"...... Hắn là nói ai vậy?" Tùy Viên bị oan uổng tự nhiên có người yêu cảm thấy mình cần phải truy cứu vấn đề này, cho nên cậu yên lặng hỏi thăm 5237.

"Là Tần Tranh."5237 có chút vô lực trả lời, trong thanh âm có một cỗ hương vị nghiến răng nghiến lợi. "Dám đem một thế giới BG đang hảo hảo ngạnh sanh sanh sang hành BL, ngươi gấu lắm!"

Tùy Viên trầm mặc, cậu cảm giác mình vô tội cực kỳ! Cậu hết thảy đều dựa theo kịch bản mà diễn, muốn chuyên nghiệp bao nhiêu có bấy nhiều chuyên nghiệp a!

"Ha ha...... xác thực, không nên yêu, không nên yêu a!" Hoàng đế cười thảm hai tiếng, giơ tay lên như thường ngày nhẹ nhàng khẽ vuốt đỉnh đầu Tùy Viên."Trẫm không muốn gϊếŧ ngươi, cũng không thể thả ngươi, ngươi hiểu không?"

Tùy Viên nhu thuận gật gật đầu, tuy hận mình không thể dựa theo kịch bản trước đó bị biếm thứ dân mà thả ra, nhưng cũng có thể tiếp nhận thay đổi như vậy, dù sao, mình bây giờ cũng là đầu sỏ gây nên.

"...... Trẫm sẽ luôn đem ngươi nhốt trong này, nếu trẫm bình định thành công, ngươi liền cùng chết với bọn họ đi, trên đường hoàng tuyền làm bạn, nói không chừng kiếp sau còn có thể gặp lại, đến lúc đó, cũng đừng ngốc cả đời như vậy mơ hồ bị người ta lợi dụng ." Dừng một chút, hoàng đế thở dài thật sâu. "Nếu trẫm thua, như vậy, ngươi cứ đợi Tần Tranh đem ngươi thả ra a......"

"...... Cám ơn." Tùy Viên biểu tình đờ đẫn rốt cục buông lỏng, lộ ra vài phần thoải mái, trong lòng cũng quả thực nhẹ nhàng thở ra.

Tuy 5237 cam đoan cậu ở thế giới này có chết cũng không đem bị tiêu hủy, vẫn coi như là hoàn thành nhiệm vụ, nhận được đánh giá khen thưởng rồi chuyển đến thế giới kế tiếp, nhưng tử vong nghe vẫn cảm thấy không tốt chút nào, Tùy Viên cũng hoàn toàn không hiếu kỳ mà đi nếm thử cảm giác này.

Hoàng đế đi rồi, trong đại lao lại khôi phục yên tĩnh, ngẫu nhiên Tùy Viên có thể nghe được những ngục tốt thảo luận tình hình chiến sự, nhưng một ngày rồi một ngày, cậu sớm đã không biết mình đã ngồi xổm trong này bao lâu, cho dù là tâm tính bình tĩnh cậu cũng không khỏi bắt đầu có chút nôn nóng, phi thường muốn đẩy nhanh tốc độ, thoáng cái đi vào phần kết.

— loại dao cùn cắt người này khiến cho người ta cảm thấy giận sôi !

Đương nhiên, ở trong lao Tùy Viên cũng không phải không có gì để làm, cậu bắt đầu theo 5237 chỗ đó học tập đủ loại tri thức, để có thể dùng ở các thế giới hoàn toàn khác nhau, vào một ngày nào đó trong lúc cậu đang tại quấn quýt một thứ ngôn ngữ là "Anh ngữ", hành lang trong lao đột nhiên truyền đến tiếng bước chân dồn dập, lập tức thanh âm chói tai "Két" cửa nhà tù bị mở ra.

Tùy Viên nghe tiếng ngẩng đầu, chứng kiến Tần tranh một thân khôi giáp, cậu hơi hơi mở trừng hai mắt, vừa định theo thói quen lộ ra tiếu dung sau đó ngạo kiều, lập tức nhớ tới hiện tại đang ở phần kịch bản nào.

Ân...... Đất diễn của cậu trên cơ bản đã kết thúc, chỉ còn cáo từ rời đi ngao du sơn thủy, hơn nữa theo kịch bản, hôm nay cậu và Tần Tranh xem như thủy hỏa bất dung , dù cho đã không có quan hệ tình địch với Phạm Thái Dao, nhưng thù diệt quốc và mối hận gϊếŧ thân vẫn còn đó.

Huống hồ, trong đó, y đối Tần Tranh cũng không như đối Phạm Thái Dao vừa yêu vừa hận, trên cơ bản chỉ có một chữ hận để khái quát. Vì vậy, sau khi đầu óc linh hoạt trong nháy mắt trở nên mạch lạc rõ ràng, Tùy Viên lần nữa thuận lợi tìm được cảm giác, tiến nhập kỹ thuật hình thức diễn xuất, hai con ngươi trong một lát thất thần — đây là đang tự hỏi — sau, bỗng nhiên bắn ra hận ý thấu xướng.

Tần Tranh mang theo tiếu dung kinh hỉ vừa định cất bước, liền bị ánh mắt lạnh như băng đóng đinh tại chỗ, hắn vẫn như cũ duy trì tư thế hai tay dang rộng muốn ôm lấy y, nhưng bởi vì kích động quá mà trái tim bị kích động ở một giây như tạm thời ngừng đập.

Tùy Viên chỉ lạnh lùng nhìn Tần Tranh, không nói cũng không động, cái trước là vì có câu nói vô thanh thắng hữu thanh, cái sau là giả vờ cậu hiện tại thật sự không có khí lực mà đứng thẳng.

Tần Tranh chậm rãi thả tay xuống, yên lặng nhìn Tùy Viên, trong đôi mắt ẩn nhẫn mà bi thương, hắn cước bộ trầm trọng đi đến trước mặt Tùy Viên, nửa quỳ hạ thân, sau đó đưa y kéo vào trong ngực của mình, chặt chẽ khóa lại, giống như sợ hãi y sẽ biến mất.

Tùy Viên yên lặng đưa ánh mắt xin giúp đỡ hướng 5237, chỉ thấy cái cục tròn vo kia tràn đầy bi thương bay tới một bên, lẩm bà lẩm bẩm "Đây là BG có phải BL cmn đâu rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ!" Tùy Viên nghĩ một chút, bắt đầu chuyên nghiệp muốn đem kịch bản BG hoàn toàn chuyển thành BL kéo trở về.

"...... Ngươi đi đi, ta không muốn nhìn thấy ngươi." Tùy Viên lạnh lùng nói, hờ hững đẩy người ra ngoài ngàn dặm.

"...... Ta minh bạch, nhưng thân thể của ngươi quá kém, cần phải hảo hảo tu dưỡng......" Tần Tranh nhẹ giọng đáp, một bộ dáng sám hối nhẫn nhục chịu đựng. "Đợi thân thể ngươi tốt một chút, muốn trả thù ta như thế nào thì trả thù thế ấy, có được không? Ngàn vạn chớ làm tổn thương chính mình......"

Tùy Viên suy nghĩ một chút, cảm giác ngoài miệng cự tuyệt cũng vô dụng – cậu cũng không thể cả đời ngồi xổm trong lao không đi ra? Vẫn phải chấp nhận đề nghị của Tần Tranh vậy.

...... Đợi thân thể khỏe lại, cậu tự nhiên là muốn theo kịch bản, kỳ thật Tùy Viên rất thích kết cục của nam thứ – cậu cũng muốn ngắm nhìn non sông tốt đẹp này......

Cảm nhận được người trong ngực trầm mặc, Tần Tranh hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, dùng sức đem Tùy Viên ôm lấy, lại phát giác đối phương quả thực nhẹ như lông hồng, toàn thân gầy như chỉ còn xương cốt. Trong lòng lập tức đau xót, Tần Tranh lặng lễ đem Tùy Viên ôm càng chặt hơn, động tác lại nhẹ hơn, như thể hắn vừa chạm vào một đồ mỹ nghệ dễ vỡ vậy.

Sau đó...... Tùy Viên được đưa đến tẩm cung đã từng là của hoàng đế, bị đem thành heo mà nuôi được ăn ngon uống ngon......

Tần Tranh đăng cơ trở thành tân hoàng đối Tùy Viên có thể nói là che chở đầy đủ, quả thực muốn sao có sao, muốn trăng có trăng, chỉ tiếc Tùy Viên vẫn luôn tỏ ra rất có cốt khí và vô cùng chuyên nghiệp, vô luận đối phương bộc bạch thổ lộ cầu tha thứ thế nào, y đều mang một chữ "Hận" đi Giải quyết tất cả các vấn đề, rất gọn gàng linh hoạt.

......Tiếc nuối duy nhất chính là, cậu vẫn không có cách nào đem BL kéo lại thành BG, điều này làm cho cậu lo nghĩ không thôi. Mỗi lần nghĩ tới sau khi vở kịch kết thúc mình nhận được đánh giá, Tùy Viên cảm thấy hôm đó có chết cũng phải qua.

Rốt cuộc là sai ở đâu cơ chứ? Ngay từ đầu cậu vẫn luôn thực cẩn thận a! Làm nam thứ quả nhiên không tốt lành gì! Ngã!

Khi Tùy Viên bị nuôi trở lại trắng trắng mập mập phong tư nổi bật như cũ, rốt cục cảm thấy thân thể mình khôi phục, cậu hướng Tần Tranh đưa ra lời cáo biệt. Lý do đương nhiên tuân theo kịch bản. "Nản lòng thoái chí, không cách nào đối mặt với kẻ gϊếŧ cố quốc gϊếŧ thân nhân là người yê– không đúng là bạn cũ — cũng vô pháp tha thứ chính mình trở thành đồng lõa, tự thỉnh rời kinh sau tiêu dao sơn thủy dĩ cầu gửi gắm tình cảm chữa thương."

Tần Tranh nhìn Tùy Viên thật lâu, thần sắc buồn bã thảm thiết:"Ngươi thực sự không muốn tha thứ cho ta, không muốn một lần nữa cho ta một cơ hội cuối cùng?"

Tùy Viên quyết đoán lắc đầu, kiên trì phải quay về lộ tuyến của kịch bản.

— BL hay cái của khỉ gì đó cút đi gặp quỷ hết đi! Cho dù không thành BG, cậu cũng tuyệt đối không thể thay đổi kết cục vốn có của nam thứ! Chỉ mong hệ thống xem xét cậu chuyên nghiệp như thế, đừng trừ điểm gốc của cậu a......QAQ (tiếng khóc thì phải)

"...... Ta hiểu rồi." Tần Tranh thở dài một hơi thật sâu, trong đôi mắt một mảnh ảm đạm."Ngươi là người duy nhất để ta lang thang lâu như vậy muốn lưu lại — cả đời ở bên cạnh ngươi cùng người, nhưng ta đã không nắm chặt lấy, đây là lỗi của ta." Giơ tay lên, Tần Tranh ôn nhu vuốt ve mái tóc dài của Tùy Viên. "Ta đã từng nói qua, chỉ cần thân thể ngươi tốt rồi, vô luận ngươi muốn trả thù ta như thế nào, ta cũng vui vẻ chịu đựng...... cầu không được, coi như là một cách trả thù đi?"

Tùy Viên cúi đầu, nhẹ nhàng né tránh tay Tần Tranh, như thể bị đυ.ng thêm một chút cũng làm y không thể chịu đựng được.

Tần Tranh nhếch môi, nhẹ nhàng tay nắm chặt thành quyền, lồi cả mạch máu gân xanh ra ngoài. Thật lâu, hắn thốt nhiên đứng dậy bước đi hướng cửa sổ, nhìn bên ngoài cảnh xuân dạt dào, nhưng trong lòng giống như trời đông giá rét. Nhắm mắt lại, Tần Tranh cuối cùng nặng nề mà hộc ra ba chữ:"Ngươi đi đi."

Tùy Viên xuống giường, lặng lẽ hướng hắn làm lễ, sau đó chậm rãi bước ra khỏi gian phòng, dáng người thẳng tắp mĩ miều như cũ, giống như Tần Tranh năm đó ở trường đình tống biệt không quay đầu lại, không có một cái chớp mắt hay ngoái đầu nhìn lại.

Rời xa kinh thành, rời xa nơi cố nhân hỗn loạn, gửi gắm tình cảm tại sơn thủy, Tùy Viên rốt cục gập ghềnh hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất của mình, thế giới đầu tiên, quả nhiên là thật đáng mừng...... Thật đáng mừng......

5237:"...... Vì sao đang tốt ta lại muốn khóc quá QAQ"

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cảm tạ ngày mùa thu chi không cùng biển mây chi thành hai vị muội tử ném địa lôi =333=

Cái này một cái thế giới xong xuôi a, chương sau xem như phiên ngoại? Hội giải thích hạ xuống đại đa số muội tử còn không quá rõ ràng vấn đề, tỷ như văn án thượng cái kia Triệu Hi Hòa là người ra sao cũng ╮[╯▽╰]╭ tóm lại, xem qua sau mọi người liền đều đã hiểu......

ps: Kỳ thật ta muốn hỏi hạ xuống, vì mao thủ chương điểm kích so với chương thứ hai điểm kích thiếu nhiều như vậy, các ngươi đều trực tiếp nhảy đến chương thứ hai đến sao qaq

Rời giường sau phát hiện tất cả mọi người nhìn không tới mới chương và tiết, ngụy càng hạ xuống......