Chương 11: Trêu ghẹo 2

Cô từ từ tiến lại gần, cơ thể gần như dán vào anh.

Chiếc váy ngủ bằng lụa ôm sát khiến đường cong cơ thể yêu kiều nhìn không sót thứ gì, mùi hương thơm tho sạch sẽ sau khi tắm vô cùng quyến rũ, từng chút một hòa vào hơi thở của hai người.

Cô nhẹ nhàng mở miệng, đọc rõ từng chữ một: "Sữa tắm của em thơm không?"

Anh không nói gì, mà chỉ dùng đôi mắt đen nhánh khi nhìn cô.

Ngôn Trăn có chút bối rối.

Vốn dĩ cô chỉ là nhất thời nổi hứng muốn trêu ghẹo Trần Hoài Tự, muốn nhìn thấy trên khuôn mặt bình tĩnh thường ngày của anh lộ ra vẻ chán ghét.

Nhưng thật không ngờ rằng, cô gần sát anh như vậy mà anh lại không hề đẩy cô ra, như thể anh muốn nhìn xem cô còn có chiêu trò đa dạng gì có thể biểu diễn nữa, dẫn đến cô bây giờ lỡ đâm lao rồi thì phải theo lao.

Cả hai dường như bị cuốn vào một bàn cờ, người nào rung động trước thì người đó lập tức thua.

Trong bầu không khí gần như mập mờ, cô đưa quả nho đến bên miệng anh, dùng khớp ngón tay cong nhẹ gõ nhẹ vào môi anh: "Há miệng."

Hơi thở cô rất nhẹ, trên mặt có chút ửng hồng, nét mặt mang theo một sự căng thẳng không dễ gì phát giác.

Trần Hoài Tự yên lặng nhìn cô, hồi lâu, môi anh mới khẽ mấp máy, giống như sắp cắn đứt tay cô vậy.

Ngôn Trăn mừng rỡ, lập tức đổi hướng, nhét quả nho vào miệng mình rồi cắn một cái, sau đó cô buông cánh tay ôm lấy cổ anh ra, nhướng mày đắc thắng với anh.

Cô thắng rồi.

Ở trên xe dám trêu cô á? Cô không trả thù mới là lạ đó.

Chỉ là, ánh mắt Trần Hoài Tự trông rất kỳ lạ, không giống như là thẹn quá hóa giận, ngược lại nhìn như thể gió nổi lên báo hiệu cơn bão sắp đến.

Đúng lúc này, tiếng bước chân của dì Thôi đi lên cầu thang truyền đến.

Ngôn Trăn thấy tốt thì lấy, xoay người muốn chuồn đi.

Không ngờ giây tiếp theo, cổ tay cô bị ai kia nắm lấy, còn chưa kịp kêu lên một tiếng, đã vội vàng bất ngờ bị kéo vào trong phòng.

Cửa phòng nặng nề đóng sầm lại phát ra tiếng động lớn, đĩa hoa quả bị lật đổ rơi xuống hành lang một cách hỗn độn.

Nước trái cây chảy ra giàn giụa, trông vô cùng bừa bộn.

Đây không phải là lần đầu tiên hai người hôn nhau, tuy rằng Ngôn Trăn không thừa nhận chuyện lần đó vì là chuyện ngoài ý muốn.

Lần đầu tiên là vào đêm Giáng sinh của hai năm trước.

Một nhóm người mở party trong biệt thự, uống rượu và chơi trò chơi xung quanh cây thông Noel trong phòng khách.

Ngôn Trăn rút được lá thăm đại mạo hiểm, yêu cầu cô và một người khác giới ôm nhau trong mười giây.

Điều này đối với cô mà nói quá đơn giản, bởi vì Ngôn Chiêu đang có mặt ở đây.

Thế nhưng cô đi một vòng trong phòng khách lại chẳng tìm thấy Ngôn Chiêu, lại nhìn thấy Trần Hoài Tự đứng bên cửa sổ sát đất hút thuốc.