Chương 19

Rodrian đẩy cửa phòng ngủ ra, dồn Minh Việt vào góc tường, sau đó cúi đầu hỏi cậu: "Miệng vết thương trên cánh tay bị thương của tôi bắt đầu đau lên rồi, hơn nữa tôi giúp em tìm được đáp án rồi, có phải em nên khen thưởng tôi một chút không?"

Minh Việt cúi đầu nhìn góc tường, hỏi: "Anh muốn cái gì?"

Rodrian ca hơn câu rất nhiều, từ trên nhìn xuống vừa hay nhìn thấy sau cổ trắng nõn của cậu, trên tuyến thể còn hằn dấu răng của hắn, dục hỏa nhanh chóng nổi lên, trong đầu hiện ra rất nhiều cách chơi da^ʍ mỹ, nhưng từ từ tới, vì thế hắn nắm lấy tay Minh Việt đưa xuống thân dưới của hắn, nơi đó đã cứng lên, hắn nói: "Em dùng tay giúp tôi, cục cưng, đêm nay tôi ngủ cùng một giường với em, không làm ra một lần sẽ rất khó khăn cho tôi."

Minh Việt không động, nói: "Tôi muốn đi Detrick để nhìn thử, anh có thể phái lính đánh thuê dẫn tôi đi không, tôi sẽ trả tiền thuê gấp ba lần được không?"

Rodrian nói: "Tôi có thể tự mình dẫn em đi, không lấy bất kỳ phí nào, nhưng cần phải nhận được lợi ích khác.”

Minh Việt ngẩng đầu nhìn hắn, người Alpha trẻ tuổi này thật sự lớn lên rất anh tuấn, đôi mắt xanh lục không khác gì phỉ thúy, vô cùng thâm thúy, lại là một tên đa tình già đời, lời nói ngọt ngào có thể thốt ra bất cứ kỳ nào. Cậu không thể tin được, nhưng nếu hắn chỉ muốn sự sung sướиɠ ở thể xác, thể diện du͙© vọиɠ một cách trần trụi như này cũng không quá thô thiển.

Rodrian sờ môi của cậu, môi rất đầy đặn, đẹp đến mê người: "Dùng nơi này."

Minh Việt từ từ ngồi xuống, kéo khóa quần hắn ra, vụng về ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn.

Rodrian giữ lấy ót cậu: "Cục cưng, không cần ngậm hết, liếʍ lên nói, tôi có thể dạy em, sau này em sẽ quen thôi."

Dươиɠ ѵậŧ của hắn thật sự quá lớn, Minh Việt chỉ có thể ngậm được một nửa. Lần đầu tiên cậu làm chuyện này, sau khi ngậm vào xong, cậu hoàn toàn không biết chuyện tiếp theo nên làm như thế nào, khoang miệng bị lấp đầy, cá gì cũng không làm được. Cậu vô thức lùi về phía sau, lập tức bị Rodrian dùng sức đè vào dưới háng, dươиɠ ѵậŧ lại đâm sâu vào cổ họng của cậu.

Nếu không bị miệng bị nhét đầy, quả thật cậu muốn nhả nó ra.

”Cục cưng, di chuyển lưỡi đi." Rodrian nói: "Em như này là không được, tôi không sướиɠ tí nào cả."

Thật ra việc Minh Việt quỳ gối dưới thân hắn, ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn đã khiến hắn sướиɠ lắm rồi, khuôn mặt lạnh lùng, xinh đẹp kia đang ửng hồng dưới thân hắn, khóe mắt ngậm nước, cảnh đẹp như này khiến thể xác lẫn tinh thần của hắn đều thoải mái. Lúc này trong người hắn như có con dã thú động dục muốn thoát ra, điên cuồng va người vào l*иg sắt, muốn hung hăng lao ra ngoài,chà đạp cậu, đùa bỡn cậu. Nhưng như vậy thì quá vội vàng, đêm nay hắn có thể hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ nho nhỏ này thôi.

Nghe hắn nói thế, Minh Việt cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở, sau đó hơi lùi về sau, đầu lưỡi liếʍ lên đầu dươиɠ ѵậŧ.

“Làm tốt lắm, trời sinh em làm việc này."

Những lời này có chút vũ nhục, Minh Việt nhíu mày, hơi ngửa đầu về sau, xoay đầu đi muốn nhả dươиɠ ѵậŧ của hắn ra, tay đang đè lên gáy cậu đè mạnh lên, chìm sâu vào mái tóc đen đậm của cậu, sau đó dươиɠ ѵậŧ trong khoang miệng nhanh chóng di chuyển.

Tay còn lại còn Rodrian nắm lấy hàm dưới của cậu, phòng ngừa cậu cắn người. Hắn quá thô bạo, chẳng chút thương hoa tiếc ngọc, Minh Việt vừa đau vừa ghê tởm, hốc mắt dần dần đỏ lên, cũng không biết là đau hay là bị nghẹn. Chỉ một mình hắn cảm thấy sướиɠ.

Thời gian như đã trôi qua cả thập kỷ, Rodrian thở hổn hển, Minh Việt có dự cảm xấu, cố gắng lùi về phía sau trốn tránh, muốn thoát khỏi trói buộc của hắn. Nhưng chỉ vô dụng, nói đến sức lực sao cậu có thể so với hắn được, sức mạnh của Beta và Alpha đã chênh lệch ở mức không vượt qua được. Cuối cùng Rodrian đâm sâu vào bên trong, sau đó bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào cổ họng cậu.