[TG1] Chương 10: Ch!ch cô vợ bé bỏng, miệng bảo bối nức nở xin tha (H)

Ngón tay vợ thơm ngát, Phong Mặc Từ vốn tưởng rằng âʍ đa͙σ đã nới lỏng sẽ rất dễ tiến vào, nhưng không ngờ hoa huyệt của tiểu mỹ nhân lại giống với chủ nhân của nó, bé xinh, nhỏ nhắn, dươиɠ ѵậŧ thô dài chỉ có thể miễn cưỡng chen vào.

“Đủ rồi, quá lớn rồi, hu ~ đau……”

Ngôn Úc bị cả người Phong Mặc Từ bao phủ, chỉ có cánh tay trắng trẻo lộ ra ngoài. Ở chỗ hai người giao hợp, dươиɠ ѵậŧ dữ tợn đã tiến vào hai phần ba, làm cửa huyệt nho nhỏ căng đến trắng bệch.

Thịt mềm bên trong âʍ đa͙σ không ngừng vặn vẹo, gân xanh trên trán Phong Mặc Từ nổi lên vì nhẫn nại, gã khàn giọng hỏi Ngôn Úc: “Đau ở đâu?”

“Hu…… Anh, anh tránh ra đi……”

Cái bụng trắng nhỏ của Ngôn Úc nổi lên hình một cây dươиɠ ѵậŧ dữ tợn, trông cực kỳ đáng sợ, như một tiểu mỹ nhân đáng yêu đang giận dỗi vì bị người xỏ xuyên.

Đôi tất chân bị Phong Mặc Từ làm căng ra, toàn bộ dươиɠ ѵậŧ đã đi vào hết, bên trong huyệt chảy dâʍ ɖị©ɧ ào ạt, làm thịt huyệt càng trở nên ấm áp, mềm mại hơn.

Hút chặt đến mức Phong Mặc Từ tê cả gáy, nhìn vợ yêu xinh đẹp đang ăn dươиɠ ѵậŧ dưới thân, du͙© vọиɠ chiếm hữu khổng lồ trong lòng gã cuỗi cùng cũng được thỏa mãn.

Rồi lại không cam lòng chỉ có như thế.

Vì vậy, cảnh tượng trước mặt Ngôn Úc đảo lộn, chờ đến khi mở đôi mắt sưng đỏ vì khóc ra, cậu đã cưỡi trên người Phong Mặc Từ.

Hoa huyệt non mềm không lông màu hồng phấn, gần như nuốt toàn bộ con chim lớn xấu xí kia vào bụng.

Giữa tiếng rêи ɾỉ, cổ tử ©υиɠ nhỏ của Ngôn Úc bị đầu khấc phá khai, thẳng để chỗ sâu bên trong: “A ~! Không, không cần~ Căng quá……” Đầu ngón tay hồng hào đặt trên người gã đàn ông.

Tư thế này khiến Ngôn Úc cảm thấy rất thiếu an toàn, nhưng gậy thịt trong bụng lại quá bự, dù cậu muốn khom người ghé lại gần Phong Mặc Từ cũng không thể.

Chỉ đành ngồi một cách xiêu xiêu vẹo vẹo

“Hu hu hu……” Ngón tay trắng nõn của tiểu mỹ nhân nắm chặt áo sơ mi trắng của người xấu. Sau khi thắt lưng đối phương bắt đầu chuyển động, cậu vừa sợ hãi, vừa bị động thừa nhận cuộc ân ái.

Dâʍ ŧᏂủy̠ bị đâm thọc tới mức chảy giàn giụa. Mỗi khi dươиɠ ѵậŧ đỏ sẫm rút ra, đều có thể trông thấy chỗ thịt huyệt non mềm gắn bó keo sơn với nó bị kéo ra ngoài.

Âʍ đa͙σ Ngôn Úc như xuất hiện một cái bàn là, nóng đến mức làm cậu đau, nhưng điều cậu không biết chính là cơn đau kia, đến tốt cùng có phải ảo giác do hoa huyệt bị nhét quá căng hay không.

Đôi chân mang vớ trắng rũ ở hai bên người Phong Mặc Từ, dưới động tác làʍ t̠ìиɦ kịch liệt của vị người xấu nào đó, dâʍ ŧᏂủy̠ thơm phức dần thấm ướt chiếc tất dài.

“Đây cũng là cách mà đám người đó nói, có cảm thấy sướиɠ không? Hả?”

Chóp mũi Ngôn Úc hồng lên vì khóc, bắp đùi cũng bị quần tây của Phong Mặc Từ ma sát làm cho đỏ lên: “Anh, hu hu…… Sao anh lại như vậy…… A ~ dừng lại, dừng lại được không, tôi sợ.”

Tay Phong Mặc Từ bóp lấy eo nhỏ của Ngôn Úc, động tác đâm thọc kịch liệt dưới háng tạm dừng, chỉ có thịt mềm trong âʍ đa͙σ là vẫn còn ngây thơ quấn quýt một cách si mê. Tử ©υиɠ xinh đẹp, dưới những cú thúc ái tình mạnh mẽ của Phong MặcTừ, cũng dần trở nên mềm nhũn, tham lam hút lấy dươиɠ ѵậŧ.

“Vợ còn muốn cái gì?”

Hô hấp của Phong Mặc Từ dồn dập, nhưng lời nói lại rất đường hoàng, giống như bất cứ điều gì Ngôn Úc nói ra gã đều có thể đáp ứng.

“Hu hu hu……”

Nước da^ʍ bóng loáng không ngừng chảy ra từ hoa huyệt của Ngôn Úc, lại bị cây dươиɠ ѵậŧ vừa cứng vừa nóng kia chặn đứng.

Cảm giác ngứa ngáy dần xuất hiện sau khi Phong Mặc Từ dừng ân ái.

Âʍ ɦộ Ngôn Úc co rụt, thịt huyệt non mềm bị thân gậy nóng bỏng làm cho run rẩy, không dám leo lên.

Tay Phong Mặc Từ xoa bóp thịt mềm bên hông Ngôn Úc, dường như khiến tiểu mỹ nhân bị xoa đến chảy nước: “Muốn không?” Gã hỏi.

Ngôn Úc khẽ rên lên, làm bộ như không nghe thấy.

Đôi tay chống ở trên giường, đầu ngón tay vì dùng sức mà tê dại, hai chân run run miễn cưỡng tìm được chút sức lực, tiểu mỹ nhân cố gắng lấy con chim lớn phủ đầy gân xanh ra khỏi hoa huyệt của mình.

Thịt mềm hồng hào bên trong âʍ đa͙σ lưu luyến nhìn gậy thịt hung ác càng ngày càng rời đi xa, vì thế siết càng thêm chặt.

Phong Mặc Từ kêu lên một tiếng.

Dươиɠ ѵậŧ đã ra được hai phần ba. Tai Ngôn Úc đỏ hồng, không dám nhìn xuống xem, cậu cũng không biết bản thân rốt cuộc làm cách nào để ăn cây gậy lớn như vậy vào trong thân thể.