Quyển 2 - Chương 8.1: Mỹ nhân nhàm chán thích gây chuyện thị phi

Dương Ngôn Tuấn bị đùa bỡn suốt cả đêm, cả người cậu như sắp bị chơi hỏng đến nơi khiến cả cơ thể vô cùng suy yếu, khi đi đường cũng cảm thấy hơi bủn rủn tay chân.

Khi cậu đi đến nơi tụ họp với đồng đội, liền phát hiện mọi người đã đến đông đủ từ bao giờ.

“Đội trưởng à, sao hôm nay đội trưởng đến muộn thế?” Trần Tử Hào âm dương quái khí nói. Lúc này, Dương Ngôn Tuấn mới thấy tay hắn ta đã bị chặt đứt, trên tay vẫn còn đang quấn chặt băng gạc.

“Thật xin lỗi, tôi có việc nên đến muộn.” Mặt Dương Ngôn Tuấn mang theo vẻ hối lỗi mà nhìn đồng đội của mình, lại nhìn thấy trong mắt của Lưu Hân tràn đầy sự khinh thường và ghen ghét nhìn cậu khiến cậu có chút ngạc nhiên.

Lưu Hân nhanh chóng đem cảm xúc trong mắt giấu đi, làm như lơ đãng nói: “Hôm qua hình như em thấy anh Dương đi cùng một NPC lắm, nhìn qua có vẻ vô cùng gần gũi, vui sướиɠ và thoải mái thì phải.”

Trong lòng Dương Ngôn Tuấn khẽ căng thẳng, sắc mặt cậu có chút tái nhợt, nói: “Có phải cô nhìn lầm rồi không?”

“Anh Dương à, thị lực của em lúc nào cũng 10/10 đó, làm sao mà nhìn nhầm được. Nói lại thì, sao anh Dương lại đi cùng một NPC với vẻ gần gũi như vậy thế?” Lời nói của Lưu Hân làm lộ ra chút hoài nghi, như thể đang nói cho đám người còn lại biết là Dương Ngôn Tuấn có dị tâm vậy.

“NPC nào?” Tiểu Phan nghi hoặc hỏi.

Trần Tử Hào và Ngô Trung lập tức hiểu ý của Lưu Hân là gì. Bọn họ nhớ rằng ngày đầu tiên, có một NPC có làn da màu lúa mạch đã đưa Dương Ngôn Tuấn ra khỏi lớp học, làm cậu có thể tránh khỏi khốn cảnh bị thầy giáo Hồng gọi lên trả lời câu hỏi.

Chẳng lẽ NPC đó là NPC đặc thù sao?

NPC đặc thù là một sự tồn tại đặc biệt trong mỗi phó bản, bọn họ không có quá nhiều địch ý với người chơi như những NPC khác, thậm chí, họ còn khá là thân thiện.

Trong phó bản, NPC đặc thù sẽ cho người chơi trợ giúp, có thể giúp người chơi dễ dàng vượt qua phó bản hơn. Có thể nói, NPC đặc thù như bàn tay vàng của người chơi vậy.

Nhưng xác suất NPC đặc thù xuất hiện ở các phó bản lại vô cùng thấp, rất khó mới có thể tìm thấy bọn họ. Vì thế, mỗi một người chơi khi tiến vào phó bản đều thường lưu ý xem cso NPC đặc thù không, còn rất chờ mong bọn họ xuất hiện.

Nghĩ vậy, sắc mặt của Trần Tử Hào và Ngô Trung liền trở lên mừng rỡ, nhưng sau khi nghe lời nói của Lưu Hân, trong lòng hai người vẫn có chút bất mãn đối với Dương Ngôn Tuấn.

“Đội trưởng à, có phải là cậu phát hiện ra NPC đặc thù không, có nên mới cố ý không nói cho chúng tôi biết?” Vẻ mặt Ngô Trung hoài nghi nhìn Dương Ngôn Tuấn.

Cũng không thể trách Ngô Trung nghĩ nhiều được, dù sao thì trước đây đã xảy ra nhiều vụ có người giấu đồng đội để độc chiếm NPC đặc thù để lấy được nhiều tin tức hơn, sau đó thu hoạch được nhiều điểm hơn.

“Hứ, bình thường lúc nào cũng ra vẻ ngụy quân tử, xem ra cậu cũng ghê tởm như vậy, bây giờ không giả vờ nữa à?” Trần Tử Hào trào phúng bằng một lời nói sắc bén. Lúc này, tâm tình hắn rất đang khó chịu, dù sang thì ai mà bị một tên NPC bẻ gãy cánh tay sẽ không thể có tâm tình tốt được.

“Tử Hào à, cậu đang nói gì vậy, tôi giả vờ lúc nào?” Dương Ngôn Tuấn cũng có chút bực tức, cậu chưa bao giờ như những gì Trần Tử Hào nói.

“Vậy cậu nói đi, đó có phải là NPC đặc thù không?” Trần Tử Hào hùng hổ dọa người mắng to.

“Cậu ta không phải là NPC đặc thù, cậu ta là boss phó bản!” Rốt cuộc thì Dương Ngôn Tuấn cũng nói ra thân phận của Qúy Hoà An.

Lúc trước, cậu đã để ý thấy những NPC khác, lại phát hiện rất cả NPC sau khi nhìn thấy Quý Hoà An đều lộ ra bộ dáng thuần phục, thậm chí, bọn chúng còn có vẻ như là rất sợ hãi kiêng kỵ Quý Hoà An.

Huống hồ, Quý Hoà An thực sự rất mạnh, không thể là NPC cấp thấp được, khiến cho Dương Ngôn Tuấn bắt đầu nghi ngờ.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cậu không có bằng chứng gì chứng minh Quý Hoà An chính là boss phó bản, thế nên cậu mới không nói đáp án ra.

“Cậu nói NPC kia là boss phó bản sao, thế sao trước đó cậu không đề cập đến chuyện giao đáp án ra?” Tiểu Phan nghi ngờ hỏi.

“Tôi…” Dương Ngôn Tuấn vừa định trả lời đã bị Lưu Hân ngắt lời. Lưu Hân nói: “Tiểu Phan, cậu đừng có làm khó xử anh Dương nữa, nói không chừng anh Dương cũng không chắc chắn lắm, nên mới định thử một phen đó.”

Dương Ngôn Tuấn lập tức hết chỗ nói nổi, nữ nhân này đúng là một kẻ nhàm chán thích gây chuyện thị phi mà.