Chương 1: Bạn cùng phòng phản bội

“Bốp!”

Đột ngột bị giáng một cái tát vào mặt, Khương Chi đang ngủ mơ bị đánh tỉnh, tay che hai má nóng bừng.

“Khương Chi, giờ là mạt thế rồi, cô nghĩ mình là ai hả.”

Người đứng trước mặt Khương Chi như đã trở thành một con người hoàn toàn khác, dùng ánh mắt khinh bỉ bỡn cợt nhìn cô, người đứng trước mặt cô nói chuyện là Lưu Vân, bạn học cùng lớp, cũng là bạn cùng phòng của cô.

Rõ ràng ngày hôm qua vẫn còn nói chuyện với nhau rất vui vẻ, ôm lấy cô khóc lóc kể lể chính mình sợ hãi, sao hôm nay đột nhiên thay đổi, còn tát thẳng vào mặt cô?

Chẳng lẽ sau mạt thế, ai cũng đều thay đổi sao?

Mới một tuần trước, khi cô còn đang ngồi trong lớp học thì bên ngoài bắt đầu xuất hiện hiện trạng cảm nhiễm, biến dị.

Bộ dáng các bạn học đột nhiên thay đổi, da thịt trên cơ thể thối rữa bốc mùi.

Khi há miệng, trong miệng chảy đầy nước bọt màu xanh lục, thậm chí hàm răng cũng trở nên sắc nhọn. Bọn họ như phát điên lao về phía các bạn học khác, cắn vào cổ họ.

Chỉ trong tích tắc, cả lớp học ngập trong biển máu và những tiếng la hét kinh hoàng.

Khương Chi bị máu bắn tung tóe vào mặt, hai mắt trợn to, khuôn mặt vì sợ hãi mà trắng bệch, buộc phải chấp nhận tất cả chuyện này, nhanh nhất liền trốn ra ngoài phòng học.

Lúc chuẩn bị ra khỏi phòng học, cô nhìn thấy Lưu Vân bị dọa sợ trốn trong góc lớp, bất lực nhìn cô.

Cô nghiến răng chạy tới kéo cô ta, mặc kệ sự hỗn loạn trong phòng học, kéo Lưu Vân chạy trốn, khi đi ngang qua các phòng học khác, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng đủ để Khương Chi thấy bên trong có chuyện gì.

Không khác gì chốn địa ngục trần gian.

Cô không biết tại sao điều khủng khϊếp không thể hiểu nổi này lại xảy ra, nhưng cô biết rằng cô muốn sống.

Cô và Lưu Vân sau một hồi chạy thoát khỏi trường học, đã hai ngày, nhưng bọn họ đã cùng mười mấy người đi cùng nhau rồi.

Bởi vì Khương Chi là người nổi tiếng ở trong trường, không chỉ là chủ tịch hội học sinh mà còn là một học sinh xuất sắc mỗi học kỳ, đã thế lớn lên lại còn xinh đẹp, xứng với danh hiệu nữ thần của đại học Lan Nghệ.

Cho nên lúc cô chạy ra ngoài, một số học sinh đã sớm tỉnh táo sau sự đột biến khủng khϊếp này và đi theo cô.

Bọn họ đã trốn trong tiệm cơm gần trường học được năm ngày, trong mắt mọi người Khương Chi là người thông minh, nên bọn họ đều đề cử cô làm đội trưởng.

Nếu có vấn đề gì, bọn họ sẽ cùng cô trao đổi, và cô sẽ là người đưa ra quyết định, chẳng hạn như khi bước ra khỏi cổng trường thì sẽ đi đến nơi nào, đi đường nào...

Buổi sáng, những người khác đã theo sự sắp xếp của Khương Chi, phân chia đi tìm đồ ăn, kiểm tra tình hình đường xá, tìm phương tiện di chuyển.

Mà ngày hôm qua Khương Chi vì tránh một con tang thi mà té ngã xuống đất, trên đùi bị một tảng đá sắc nhọn cắt một vết dài, đành phải dưỡng thương ở tiệm cơm này nhiều ngày.

Lưu Vân xung phong nhận ở lại chăm sóc cô, những người khác nghe vậy muốn phản đối nhưng nghĩ đến quan hệ hai người là bạn học cùng lớp, cũng chỉ có thể ấm ức ở trong lòng chứ không dám nói. Phải biết giờ đã là mạt thế, ai lại thích chạy ra ngoài đánh gϊếŧ tang thi, dù sao ở trong nhà vẫn an toàn hơn là ra ngoài.

Khương Chi biết bọn họ bất mãn, nhưng cô không thể làm gì hơn, cô và Lưu Vân đúng là có thân, còn những người khác chỉ mới quen biết nhau mấy ngày nay, đương nhiên cô vẫn sẽ ưu ái chiếu cố Lưu Vân rồi.

Nhưng cô không ngờ rằng mình chỉ mới chợp mắt một cái, lúc tỉnh lại khuôn mặt cô ta đã biến hóa vặn vẹo đến đáng sợ.

“Lưu Vân, cậu bị làm sao vậy?”

Khương Chi muốn làm rõ ràng tại sao Lưu Vân lại như vậy, trong tình huống tận thế này, cô không muốn bất kỳ mâu thuẫn nào xảy ra.

Ai ngờ Lưu Vân cười đáp: "Làm sao vậy? Sao là sao, hả, chỉ là ... cũng có dị năng mà thôi."

Hai ngày trước, mấy người trong đội không ngừng sốt cao, những người bình thường thì lo sợ, ích kỷ muốn bỏ lại họ.

Nhưng Khương Chi kiên quyết không muốn bỏ rơi bọn họ, cuối cùng những người bị sốt cao đều thay đổi, họ có một số năng lực trái với nguyên tắc của tự nhiên, giống như siêu năng lực trong truyện tranh, nhưng không thái quá như vậy.

Năng lực này kì quái dị biệt, nên mọi người đều gọi nó là dị năng.

Đội ngũ có dị năng giả như hổ mọc thêm cánh, lúc trước là do Khương Chi chỉ mọi người tìm ra tiệm cơm này, vì khả năng cao ở đấy sẽ có đồ ăn nước uống, có thể chứa mười mấy người bọn họ.

Quả thực ở tiệm cơm này có rất nhiều thức ăn, nhưng khi đến nơi thì mọi thứ ngổng ngang lộn xộn, có lẽ những người từng ghé qua chỗ này đã cướp đoạt lấy đi rồi.

Chỉ chừa lại một ít đồ ăn, mà ăn xong thì thức ăn lại là một vấn đề báo động quan trọng cho cả đội.

Khương Chi sắp xếp những người có dị năng bảo vệ những người bình thường, cùng nhau đi ra ngoài tìm kiếm vật tư.

Muốn bọn họ rèn luyện để đối mặt với mạt thế này. Suy cho cùng, bọn cô bây giờ là một nhóm.

Nhưng lại không ngờ, sự sắp xếp này lại làm cô rơi vào tình cảnh tứ cố vô thân. Cô là một người bình thường lại còn bị thương, làm sao có thể đấu lại Lưu Vân, người hoàn toàn nguyên vẹn và có dị năng.