Chương 7: Chơi Hỏng ( H )

Bóng đen cảm thụ được thịt vυ" đầy đặn mỡ màng, còn cả đầu lưỡi như con rắn nhỏ thỉnh thoảng trêu đùa, nhìn lại gương mặt ngây thơ hoàn toàn không thích hợp với những hành động cô đang làm, hắn lần nữa bị nhấn chìm bởi sự quyến rũ của cô. Giống như thiên sứ hạ xuống trần gian, cho dù là dạng người xấu xa ghê tởm như hắn giờ khắc cũng nảy sinh ra trong lòng sự thương tiếc.

Hắn tự tay vỗ vỗ gương mặt Văn Tuyết Doanh, ra hiệu để cô dừng lại, Văn Tuyết Doanh nghi hoặc nhìn hắn, chờ đợi động tác kế tiếp của bóng đen.

Bóng đen dang tay ôm lấy Văn Tuyết Doanh, cứ như vậy nâng cô lên, một tay nâng trên mông tràn đầy vết roi, hai chân cô kẹp quanh eo cứng rắn của hắn. Văn Tuyết Doanh đau đến chảy ra nước mắt, thế nhưng là không dám giãy dụa cũng không dám kêu lên, phía dưới trống rỗng và du͙© vọиɠ chưa được thỏa mãn không để cho lý trí của cô phản kháng lại chúa tể của bóng tối nơi này.

Bóng đen cúi đầu hôn mặt Văn Tuyết Doanh, liếʍ đi vệt nước mắt trên mặt cô, phía dưới mặt nạ lạnh lẽo là đôi môi đầy lửa nóng, để lại những vết tích ướŧ áŧ trên khuôn mặt nhỏ nhắn. Chỉ trong nháy mắt như vậy, đáy lòng Văn Tuyết Doanh sinh ra cảm giác ấm áp.

Đồng thời hai cánh tay bóng đen cũng nhẹ nhàng nhào nặn hai khe mông sưng đỏ. Nhưng mà kỳ lạ thay, hai bờ mông đỏ hồng sưng tấy, bị hắn nhào nặn lại cảm giác nỗi đau đang giảm dần, hắn như có một lực lượng thần bí hóa nỗi đau thành từng dòng nước ấm sinh ra ở trong khe l*и nhỏ, vốn dịch thủy đang không ngừng rơi lại càng chảy ra như suối, muốn ngăn cũng không nổi.

Mà côn ŧᏂịŧ của bóng đen cũng ở thời điểm cô khao khát nhất kịp thời chọc vào cái l*и nhỏ dâʍ đãиɠ, loại cảm giác tê tái đó để Văn Tuyết Doanh phát ra âm thanh thỏa mãn, hai tay cũng gắt gao ôm lấy cổ người đàn ông, hưởng thụ những cú dập nhanh chóng mãnh liệt rút ra cắm vào liên tục.

“ Ân...... A... Nhẹ một chút... Quá... Quá lớn, em... em ... huyệt nhỏ của em muốn bị... Chơi hỏng , Tuyết Doanh... Tuyết Doanh sướиɠ...... Thật sướиɠ quá!” Văn Tuyết Doanh liều mạng phối hợp với dươиɠ ѵậŧ đang liên tục chọc vào, thậm chí còn đổi tư thế để cho bóng đen thoải mái hơn. Trong óc của cô lúc này đã nhớ kỹ sâu đậm câu nói của hắn, chỉ có khi hắn được thoải mái, cô mới có thể sảng khoái.

“Dươиɠ ѵậŧ chồng em so với anh, ai thô to hơn, ai thao sướиɠ hơn?” Bóng đen một bên không ngừng nghỉ dập liên tục vào âʍ ɦộ rỉ nước Văn Tuyết Doanh, một bên hỏi đầy hứng thú.

Văn Tuyết Doanh lắc đầu, nói: “Đừng, đừng hỏi em vấn đề này có được hay không?”

“Con cɧó ©áϊ này, tao hỏi thì mày phải trả lời, của ai to hơn, ai thao sướиɠ hơn hả con đĩ?” Bóng đen lại giả vờ rút côn ŧᏂịŧ ra.

Văn Tuyết Doanh cảm thấy côn ŧᏂịŧ đang dần dần rời đi thân thể của mình, vội vàng nhếch mông về phía trước, tiếp tục đem côn ŧᏂịŧ nuốt vào lần nữa,

đồng thời trong miệng vội vàng nói: “ Đừng... Đừng rút ra mà, em nói... em nói chính là, là anh.”

“ Anh cái gì, nói rõ hơn một chút!” Bóng đen dùng sức nâng lên thân thể cô, ra sức thọc mạnh vào trong tử ©υиɠ.

Văn Tuyết Doanh thoải mái đến điên rồi, dưới tác dụng của thuốc kí©ɧ ɖụ© cùng kɧoáı ©ảʍ ân ái, cuối cùng hét lớn: “ A, thật thoải mái a! Là...... A... dươиɠ ѵậŧ của của anh càng nóng...... Ân... Càng thô, càng lớn, em...... em không chịu nổi, hắn so với anh giống như một...... Giống như một...... đứa trẻ, a a a a...... em muốn bay... A...... Đi, đi!”

Bóng đen nghe được lời Văn Tuyết Doanh nói, cực kỳ hưng phấn, động tác lần nữa tăng tốc, nếu không phải là lúc nãy đã xuất tinh qua một lần, lúc này chắc chắn chắc chắn đã không giữ được xúc động phóng tinh lần nữa, mà ở bên này Văn Tuyết Doanh liên tục lêи đỉиɦ.

Nhìn cô gái đã xụi lơ trên người mình, bóng đen có cảm giác tâm ý viên mãn, mặc dù là bằng vào thuốc kích dụng, nhưng mà để đường đường vợ của cục trưởng cục cảnh sát nói ra những lời ti tiện dâʍ đãиɠ như thế này, để trong lòng của hắn không khỏi tự sinh ra kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ.

“Đồ đĩ lẳиɠ ɭơ, mày thì sướиɠ rồi, còn tao còn chưa chơi chán đâu, đứng thẳng dậy cho tao.” Bóng đen đưa tay vỗ lên mông Văn Tuyết Doanh một cái.

Văn Tuyết Doanh vốn đang hưởng thụ dư âm của cao trào, lập tức bị đau đớn làm tỉnh táo lại, cô nhẹ tê một tiếng, e ngại nhìn xem người đàn ông trước mắt , không biết hắn còn muốn thế nào nữa.

Cơ thể cô đã mềm nhũn, chỉ có thể mặc cho bóng đen nhào nặn, mà cho dù còn có thể lực, cô cũng không dám phản kháng bóng đen dù chỉ một chút.