Chương 39: Lựa chọn khó khăn

Hứa Tòng Khê nhìn Chu Linh Khôn kích động mắng chửi, mặt ngoài bình tĩnh, kỳ thật trong lòng dâng lên lo lắng sợ hãi không ít hơn Chu Linh Khôn là bao.

"Cậu định làm gì?"

Vấn đề của Hứa Tòng Khê khiến Chu Linh Khôn cười lạnh một tiếng, nhất thời tạm thời quên Lâm Tố Vân ra sau lưng, ánh mắt sâu kín nhìn Hứa Tòng Khê.

"Tôi định làm gì? Hứa Tòng Khê, anh cho rằng tôi không biết anh và Văn Văn đã xảy ra chuyện gì sao? Văn Văn đều nói cho tôi biết rồi, anh có thể làm thật ghê gớm, dùng tự sát để cho Văn Văn đồng tình, đáng tiếc, đối với anhcô ấy cũng chỉ có đồng tình mà thôi."

Hứa Tòng Khê nửa điểm không sai, cười cười nói: "Văn Văn nói lời chia tay với cậu sao? Là cậu sống chết không đồng ý chia tay, phải không?"

Hai nam nhân rất là ngây thơ liếc nhau, đồng thanh hừ một cái.

Kỳ thật cho dù là Chu Linh Khôn đối với Hứa Tòng Khê, hay là Hứa Tòng Khê đối với Chu Linh Khôn, bọn họ đối với nhau đều có một loại cảm giác đồng bệnh tương liên, bọn họ tuy rằng là tình địch, nhưng bọn họ cũng không căm hận lẫn nhau, người bọn họ căm hận ghét chỉ có Lâm Tố Vân.

Bởi vì kiếp trước của Văn Văn, bởi vì Lâm Tố Vân mà mất một cái mạng, nếu không phải Lâm Tố Vân ở bên ngoài trêu chọc nhiều chị chị em em như vậy, Vương Văn Văn căn bản sẽ không chết.

Cô sẽ ly dị Lâm Tô Vân, tìm một người đàn ông khác bắt đầu một cuộc sống mới.

Đáng tiếc không đợi cô và Lâm Tố Vân ly hôn, cô đã bị người hại chết.

Cho dù bọn họ báo thù cho Vương Văn Văn, cô cũng không trở về được, sinh mệnh còn trẻ như vậy, thậm chí khi cô rời đi, còn mang đi sinh mệnh của bọn họ.

"Cậu biết tôi sẽ không buông tha Văn Văn, cô ấy chính là mạng của tôi, tôi sẽ dây dưa với cô ấy cả đời, cho dù không có danh phận, cho dù làm tiểu tam khiến người ta khinh thường."

Ánh mắt Hứa Tòng Khê nghiêm túc, hắn nhìn Chu Linh Khôn: "Tôi tin tâm tư của cậu cũng giống như vậy, thay vì rối rắm, sau này lại phát sinh cãi vã với Văn Văn, vì sao chúng ta không liên minh?"

"Cùng nhau bảo vệ Văn Văn, không cho Lâm Tố Vân tiếp cận cô ấy, thương tổn cô ấy, chẳng lẽ không tốt sao?"

Khi biết Lâm Tố Vân sống lại, ngoại trừ lo lắng sợ hãi, trong lòng còn có một kế hoạch.

Hứa Tòng Khê biết, hiện tại Văn Văn và Chu Linh Khôn ở cùng một chỗ, Chu Linh Khôn là bạn trai danh chính ngôn thuận của cô, chỉ cần Chu Linh Khôn không đề cập đến chia tay, Văn Văn sẽ không chia tay với hắn, Lâm Tố Vân sống lại, không chỉ mang đến nguy cơ, mà còn mang đến cơ hội.

Hắn đã điên rồi, cho dù muốn chia sẻ với Chu Linh Khôn, hắn cũng phải có được Văn Văn!

Tự sát có thể làm cho Văn Văn đồng tình, trộm được một lần hoan lạc, nhưng vậy làm sao có thể thỏa mãn du͙© vọиɠ khó lấp đầy của hắn, hắn muốn có được Văn Văn, thời gian là cả đời!

Chu Linh Khôn lần này không có xúc động ra tay.

Bởi vì hắn biết Hứa Tòng Khê nói là sự thật, Văn Văn chính là mạng của bọn họ, ai sẽ không muốn sống?

Hứa Tòng Khê sẽ dây dưa với Văn Văn cả đời, trở thành cái đinh không thể rút ra giữa hắn và Văn Văn, hơn nữa sự tồn tại của Lâm Tố Vân quả thật khiến hắn rối loạn bước chân, hắn vậy mà bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ chuyện này.

Suy nghĩ một hồi lâu, Chu Linh Khôn mới phản ứng lại.

"Vậy không phải là tôi tự đội mũ xanh cho mình sao? Được rồi, Hứa Tòng Khê, tên đàn ông chó xấu xa nhà anh! Cho dù tôi đồng ý, Văn Văn sẽ đồng ý sao? Bởi vì chuyện lần trước anh tự sát, cô ấy đã khóc trước mặt tôi rất lâu, anh có biết không? Trong lòng cô ấy rất áy náy anh có biết hay không?!"

"Ngay cả một lần cô ấy cũng chịu không nổi, áy náy muốn chia tay với tôi, bây giờ anh đang nói cái gì với tôi đó?!"

Hứa Tòng Khê bình tĩnh cười cười, không hề quẫn bách khi bị vạch trần, ngược lại lại giải thích với Chu Linh Khôn: "Cậu cẩn thận ngẫm lại đi, lời tôi nói tuy rằng có chút lệch lạc, nhưng chẳng lẽ không phải là sự thật sao?"

"Về phần Văn Văn, chỉ cần chúng ta toàn tâm toàn ý với cô ấy, chẳng lẽ cô ấy sẽ không cảm nhận được sao? Cô ấy sẽ chấp nhận điều đó."

"Chu Linh Khôn, chẳng lẽ cậu muốn nhìn thấy Văn Văn lần thứ hai ở cùng một chỗ cùng Lâm Tố Vân, sau đó bị hắn hại chết sao? Thêm một người bảo vệ cô ấy, không tốt sao?"

Hứa Tòng Khê liên tục hỏi thăm khiến đầu Chu Linh Khôn choáng váng, chưa kịp suy nghĩ đã gật gật đầu, giống như có chút đồng ý.

Nhưng trong lòng vẫn không muốn, cảm giác cổ quái vô cùng.

Chỉ là chuyện Lâm Tố Vân sống lại khiến Chu Linh Khôn bị ảnh hưởng rất lớn, tâm hoảng ý loạn, hắn cảm thấy Văn Văn sẽ bị Lâm Tố Vân cướp đi.

"Anh có biện pháp gì đối phó Lâm Tố Vân?"

Chu Linh Khôn nhìn Hứa Tòng Khê, hắn biết chỉ số thông minh của mình không bằng Hứa Tòng Khê, có thể sống tùy ý như vậy, toàn bộ đều dựa vào gia đình ủng hộ, nhưng mà sau khi sống lại, hắn cũng đang kinh doanh sự nghiệp của mình, việc dùng mưu kế và đầu óc này, vẫn nên giao cho Hứa Tòng Khê thì tương đối ổn thỏa.

"Chúng ta không cần quan tâm đến hắn, ít nhất còn chưa tới lúc phải đối phó hắn, hiện tại Lâm Tố Vân cái gì cũng không có, đối phó hắn có ích gì đây?"

Hứa Tòng Khê cười cười: "Đối phó Lâm Tố Vân, còn không bằng ra tay từ trên người Văn Văn, ba của Văn Văn làm giáo viên ở một trường học, mẹ đang mở một cửa hàng đúng không, để Văn Văn chuyển nhà, Lâm Tố Vân sẽ không tìm được cô ấy."

Bọn họ có thể cho ba Văn Văn thăng chức di chuyển đến một trường học khác, chủ cửa hàng mẹ cô ấy thuê không muốn cho thuê nữa, chỉ có thể đổi một chỗ khác, đổi đến nơi gần trường của chồng là chuyện bình thường, không phải sao?

Về phần bọn họ, hoàn toàn có thể đi theo Văn Văn, cho dù là chuyển trường hoặc là chuyển nhà, loại chuyện này, bọn họ kiếp trước cũng từng làm qua, theo dõi Văn Văn, cô chuyển nhà đi đâu, họ liền đi theo nơi đó.

Giống như một tên biếи ŧɦái, ha ha.

Chu Linh Khôn đấm một cái vào ngực Hứa Tòng Khê, cười to: "Không hổ là đệ nhất trường học, đầu óc chính là xoay nhanh."

Đúng vậy, để Lâm Tố Vân và Văn Văn không gặp mặt là được rồi mà, chẳng lẽ hắn còn muốn gϊếŧ người đàn ông kia, vì một tên cặn bã không đáng, hắn còn muốn ở bên Văn Văn, cũng không muốn đi vào trong lao cải tạo.

"Kế tiếp nên giải quyết chuyện của tôi."

Ánh mắt Hứa Tòng Khê nghiêm túc nhìn Chu Linh Khôn, dùng khẩu khí kiên định không thể cự tuyệt nói: "Chu Linh Khôn, chúng ta đều rất hiểu nhau, cậu biết tôi sẽ không rời khỏi Văn Văn, cậu cũng vậy, Văn Văn là mạng của chúng ta, chúng ta không cần phải náo loạn đến mức cứng nhắc như vậy, chẳng lẽ tôi đi tìm Văn Văn một lần, cậu sẽ tìm cô ấy cãi nhau một lần sao? Điều này không tốt cho tất cả mọi người, tại sao không sống trong hòa bình với nhau?"

"Tôi sẽ không tranh danh phận với cậu, được không?"

Hứa Tòng Khê đã đủ hèn mọn rồi, chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với Văn Văn, hắn nguyện ý buông bỏ tất cả tư thái và tôn nghiêm, hắn không tranh giành với Chu Linh Khôn, cũng là bởi vì hiểu rõ tính cách của Vương Văn Văn, chỉ cần Chu Linh Khôn không chủ động chia tay, Văn Văn sẽ không rời khỏi Chu Linh Khôn, như vậy hắn sẽ không có cơ hội.

Vì cơ hội này, hắn nguyện ý trả giá tất cả!

"Thật sự là điên rồi!"

Chu Linh Khôn cười khổ một tiếng, nếu như có thể, hắn thật sự hy vọng Hứa Tòng Khê không sống lại, nhưng sự tình đã đến mức này, hắn nên làm cái gì bây giờ?