Chương 5

Bạch Khinh Thân đánh giá Đường An một hồi, cảm thán rằng cô ta quả thực có nhan sắc, ngũ quan cũng được xếp vào hàng top, nhưng mà cậu chỉ ngủ có một đêm, cốt truyện đã lệch hướng tới mức độ này rồi sao.

Nam chính đại nhân đáng lý ra phải tránh cậu như tránh tà, nhưng lại dính cậu như sam. Còn rõ ràng nữ chính nói rằng không ham hư vinh, không bị nam chính ảnh hưởng thì lại một mực tìm lý do đi theo cho bằng được.

Suy đi tính lại vẫn là không biết sai ở đâu, nhưng cái bụng của cậu thì không thể tự no được, vì vậy bọn họ chọn một nhà hàng kiểu Trung gần công ty dùng bữa.

Nhà hàng này khá nổi tiếng, nên khách ra vào rất đông, khi bốn người tới thì đã không còn bàn rồi.

Diệp thư kí xung phong lên trước, chỉ thấy cô nói nhỏ với chủ cửa hàng cái gì đấy, một lúc sau là đã có chỗ rồi.

Khi tìm được bàn, Đường An rất tự nhiên ngồi xuống cạnh Lạc Hà, Bạch Khinh Thân thấy thế cũng ngồi sang bên còn lại.

Nhìn cảnh này Diệp thư ký có có chút nói không lên lời. Cô liền ho hai cái, ý bảo vị trợ lý mới này ngồi xa Lạc tổng ra một chút. Vậy mà cô ra lại còn được đà, cố tình xích lại gần hơn, còn quay sang liếc thư kí Diệp một cái.

Có một Bạch thiếu đã đủ thảm, giờ tự nhiên chiu ra thêm một trợ lý không an phận, Diệp thư ký có thể nhìn thấy cuộc sống sau này của mình có vẻ là không dễ dàng gì a.



Cảm thấy hình như bên cạnh mình có sát khí, quay qua mới thấy Đường An đang nhìn mình chằm chằm. Bạch Khinh Thân không hiểu, cậu có làm gì nên tội đâu chứ, sao lại nhìn giống như cậu vừa gây họa vậy.

Đúng lúc này thì đồ ăn cũng được mang lên. Nhưng sau khi mang lên hết thì vẫn chưa thấy ai động đũa cả. Haizzz, có vị tổng tài nào đấy ở đây, hắn chưa ăn thì ai dám làm gì chứ. Cuối cùng vẫn là Bạch Khinh Thân động thủ trước, lúc đến đây cậu chỉ ăn có một gói mì thôi đó, mấy người còn không ăn, nhắm mắt mở mắt thì cái bàn này sẽ vào bụng cậu hết đó.

Bạch Khinh Thân gắp một miếng bỏ xào lên bỏ vào miệng, thịt bò mềm mướt, không bị dai, khiến cậu cứ muốn ăn mãi thôi. Nhưng cậu đã ăn được gần một nửa đĩa rồi, vẫn không thấy vị bên cạnh nhấc đũa lên. Đây là chê bai đồ ăn sao, hừ, đúng là tên không biết thưởng thức.

Nhưng mà hình như cũng không phải, mặc dù không ăn, nhưng ánh mắt của hắn chuyển động theo động tác gắp đồ ăn của cậu. Một hai lần còn thấy trùng hợp, nhưng mà chỉ cần cậu cầm đũa lên, hắn chắc chắn sẽ nhìn chằm chằm vào. Nhìn mãi như vậy hì ăn ngon được mới là lạ đó.

“Hà ca, anh muốn ăn cái này không?” Bạch Khinh Thân thử hỏi hắn.

Nhưng lạc hà vẫn không trả lời mà ngồi nghiêm chỉnh ở đấy. Hết cách cậu đành gắp thử một miếng đồ ăn vào trong bát của hắn: “Anh ăn thử xem, món này ngon lắm đó.”

Diệp thư kí cùng Đường An thấy cậu gắp đồ ăn cho Lạc Hà, không hẹn mà cùng có một suy nghĩ: Chắc chắn sẽ không ăn.

Ai ngờ đâu, vị Lạc tổng cao cao tại thượng này không đổi sắc mặt mà ăn miếng đồ ăn mà bạch Khinh Thân gắp cho, còn gật gù trả lời: “Đúng là ngon thật.”



Lúc nãy, nhìn thấy cảnh Bạch Khinh Thân gắp đồ ăn cho Lạc Hà, hai người họ có chút không thể tin được. Mọi người đều nói Lạc tổng mắc chứng bệnh sạch sẽ, đừng nói ăn đồ ăn người khác gắp cho, cho dù nước uống cũng nhất quyết phải một mình một bình, vậy mà hôm nay lại ăn đồ mà cậu gắp cho, tất nhiên là không thể tiếp thu kịp mà.

Vì vậy suốt cả quá trình, lạc hà nhất quyết không gắp đồ ăn ở đĩa, mà chỉ ăn đồ mà Bạch Khinh Thân đưa, báo hại cậu cứ phải hầu hạ hắn ăn, còn chả ăn được mấy miếng.

Khung cảnh hòa hợp như vậy khiến hai người ngồi đối diện không biết có nên ăn tiếp hay không. Sao cứ có cảm giác hai người bọn họ là một đôi, còn cô với Đường An chỉ là hai con kỳ đà cản mũi vậy.

Có lẽ nữ chính đại nhân cũng có cùng sy nghĩ với thư ký Diệp, hai người vậy mà cùng một lúc quay sang nhìn sau, sau đó liên tục phủ nhận những gì mình nghĩ. Haizzz, chắc là làm việc mệt mỏi quá nên sinh ra ảo giác đây mà.

...

Thấy từ nãy đến giờ, hai cô gái không động đũa mà chỉ ngồi nhìn nhau, biểu cảm phong phú, Bạch Khinh Thân thấy thế tốt bụng hỏi: “Hai người không ăn sao? Đồ ăn ở đây không hợp khẩu vị à?”

"Còn không phải tại cậu sao."-Dù nghĩ như vậy nhưng không ai nói giờ, chỉ ăn ý mỉm cười rồi nói rằng đồ ăn ở đây rất ngon.

Lúc thanh toán,có một bé phục vụ xinh xắn đi ra nói: "Ở đây chúng tôi có chương trình giảm giá cho tình nhân. Bốn vị này..."

Đường An thấy cơ hội đến rồi, đang định nhảy lên ôm tay Lạc Hà nhận là người yêu, có thể lấy cớ là tranh đồ giảm giá thì đã bị Diệp Lâm kéo lại, cô ta khó hiểu quay lại nhìn cô, chỉ thấy Diệp Lâm ra kí hiệu nhìn về phía trước, lúc Đường An nhìn ra đã thấy Bạch Khinh Thân ôm tay Lạc Hà cười hì hì đi thành toán.

...

Hôm nay Bạch Khinh Thân mặc một cái áo sơ mi màu trắng, cùng một cái quần jean trông tràn ngập hương vị thanh xuân. Vì đồ ăn rất ngon nên cậu ăn tới nỗi bụng cũng nhô ra một ít, vừa vuốt vuốt bụng vừa nói với Lạc Hà: “Ở đây ăn thật là ngon, lần sau chúng ta đi ă tiếp nhé.”

Lạc Hà không trả lời, nhưng cũng không đẩy tay cậu ra, hai người cứ như vậy mà đi về công ty của hắn.

Diệp thư kí đi đằng sau thấy hai người hòa hợp như vậy, không biết nên bày ra loại cảm xúc gì, không biết là tốt hay xui xẻo đây.

Còn Đường An vừa đi vừa tức đến giậm chân, mặc dù cô ta từng nghe nói bên cạnh Lạc Hà có người như Bạch Khinh Thân, nhưng lại không ngờ rằng hắn lại thân thiết với cậu như vậy, vậy thì kế hoạch của cô ta có khi nào không thể thực hiện được không…