Chương 14

Người muốn quan hệ với Lý gia cũng không ít. Không nói Lý gia bối cảnh thâm hậu, Lý Vưu cũng là một nhân tài. Tuấn tú lịch sự, tài giỏi thông minh, chưa đến ba mươi đã phát triển Lý gia đến người người kính nể. Nhưng hắn lại không gần nữ sắc, chỉ quan tâm vào công ty, có được người con rể như vậy thì cũng chỉ sợ thắp nhang cảm ơn tổ tiên phù hộ.

" Ba mẹ, thúc thúc, a di, con đã về. " Lý Vưu thay dép, hơi hơi khom người.

" Lý Vưu ca ca, anh cuối cùng cũng về. " giọng nói nũng nịu, ngữ khí cao lên , rõ ràng đang rất vui sướиɠ.

" Sao về muộn như vậy ? Thư kí nói con đã rời khỏi công ty từ sớm. " Lý phụ cau mày, rất bất mãn với con trai quá cuồng công việc: " Công việc có quan trọng nhưng cũng không bằng sức khỏe, con xem lão tử đi. "

Hồi trẻ Lý phụ cũng từng như vậy, nhưng giờ mới năm mươi tuổi đã suy yếu, cứ đến ngày mưa khớp xương lại đau nhức.

" Con biết rồi ba. " Hắn cung kính nói.

" Bác trai, bác đừng nói Lý Vưu ca ca như vậy. Bác yên tâm, về sau đã có con chăm sóc cho anh ấy. " Bạch Phỉ Phỉ ở trước mtặt Bạch phụ khoe khoang, nhưng vẻ mặt lại thiên chân vô tà.

" Con nhóc thúi này ! " Lú phụ cười ha ha: " Phỉ Phỉ bây giờ cũng không nên gọi bác là bác trai nữa. "

Cả nhà cười nói vui vẻ, hôm nay cả nhà đang thương lượng chuyện đính hôn của hai người.

Lý Vưu đặc biệt gắp thức ăn cho Bạch Phỉ Phỉ, bộ dáng là một bạn trai nhị thập tứ hiếu.

Bạch Phỉ Phỉ được hầu hạ trên mặt đã sớm đỏ bừng, uống mấy ly rượu, đôi mắt sáng lấp lánh.

Lý Vưu lại nhớ đến Hà Chi Vận, cô nằm mơ cũng muốn gả vào nhà này, nếu cô biết được có tức giận đến nhảy dựng.

Bạch Phỉ Phỉ nhìn Lý Vưu bằng ánh mắt cháy bỏng.

Từ nước ngoài trở về, cô thật trống trải. Ánh mắt nhìn đi xuống một đoàn đang bị quần tây bao vây. Nếu không phải còn lý trí thì cô ta đã duỗi tay xoa xoa một phen.

Cô ta đoán Lý Vưu chính lf loại hình muộn tao, tám chín phần sẽ thích con gái ngây thơ. Cô ta đã thành công lừa gạt hắn. Nhìn hắn toàn thân hoocmon đang phát tán, làm cô ta ngứa ngáy trong người. Nhưng con gái ngây thơ sẽ không chủ đọng cởϊ qυầи người ta.

Vấn đề cô ta ám chỉ thế nào thì Lý Vưu đều thờ ơ. Cô ta thấy mình cũng không tồi, vì sao Lý Vưu vẫn bình tĩnh như vậy ?

Việc này làm cô ta nhụt chí quá.

" Sao vậy ? " Ánh mắt nhìn hắn quá lâu khiến hắn cảm thấy khó chịu

" Không có gì > " Cô ta thu hồi ánh mắt mình lại.

" Tiểu Vưu , Phỉ Phỉ chắc là uống rượu nên không thoải mái, con đem con bé đỡ lên làu đi. " Lý mẫu nói.

Hai đứa cũng đã xác định quan hệ, họ cũng không lo lắng.

Lý Vưu nghe lời đỡ Bạch Phỉ Phỉ lên lầu.

Cô ta giả vờ mơ màng: " Lý Vưu ca ca , Lý Vưu ca ca. " Cả người dựa chặt chẽ lên người hắn.

******

Edit: Tiểu tiên nữ ác ma (.)_(.)