Chương 5

Chương 5

===============

Đêm đó, Cố Kiêu Dương ở trong phòng định ra các loại điều khoản, tính toán chu đáo mọi mặt, khiến Thẩm Thanh không thể cự tuyệt.

Sáng sớm hôm sau, Cố Kiêu Dương đến phòng học, nhón chân mong chờ Thẩm Thanh xuất hiện. Thẳng đến khi tiếng chuông vào học vang lên, Thẩm Thanh mới khoan thai tới muốn.

“Thẩm Thanh, chúng ta làm giao dịch được không nha.” Thẩm Thanh mới vừa ngồi xuống, Cố Kiêu Dương ngồi bên cạnh lên tiếng. Mà phản ứng đầu tiên của cậu lại là, đây là lần đầu tiên Cố Kiêu Dương gọi tên mình. Sau đó mới phản ứng, hắn muốn làm giao dịch với mình.

Thẩm Thanh nghiêng người nhìn sang, hỏi: “Giao dịch gì?”

Cố Kiêu Dương không muốn bất cứ ai nghe được, liền dịch người lại gần sát Thẩm Thanh, sau đó rút ra hiệp ước suy nghĩ cả tối từ ba lô ra.

Cố Kiêu Dương ngồi thật sự gần, Thẩm Thanh có thể thấy rõ ràng cả hàng mi cong, da thịt trắng như tuyết, trên người còn mùi hương bưởi nho nhàn nhạt.

Thẩm Thanh lấy lại bình tĩnh, tiếp nhận tờ giấy trắng, nhìn lên: “Bên A Cố Kiêu Dương, Bên B Thẩm Thanh. Bên A gánh vác mọi chi phí sinh hoạt nội trú cho bên B, bao gồm phí nội trú, đồ dùng hằng ngày, chi phí chờ cơm; yêu cầu bên B phụ trách giải quyết khó khăn mà bên A gặp phải trong lúc nội trú, cụ thể như sau:

Một, mỗi ngày Bên B phụ trách gọi bên A rời giường, không được dùng phương thức đánh mắng; Hai, mỗi ngày Bên B phụ trách xếp hàng lấy cơm; Ba, mỗi ngày bên B phụ trách giặt quần áo cho bên A ( ngoại trừ qυầи ɭóŧ); Bốn, bên B phụ trách xử lý công việc vệ sinh ký túc xá; Năm, Bên B còn đưa ra những yêu cầu hợp lý.”

Thẩm Thanh xem xong phát hiện phía dưới đã ký tên lan và ngày hiệu lực, soạn rất chính quy.

Cố Kiêu Dương thấy Thẩm Thanh đã xem xong, liền chọc chọc bả vai cậu, nói: “Thế nào? Đáp ứng sao?”

“Không đáp ứng.”

“Vì cái gì?” Cố Kiêu Dương không hiểu, rõ ràng là đối hai bên đều là việc tốt.

“Không vì cái gì, tớ không muốn loại trợ giúp này.” Thật ra Cố Kiêu Dương yêu cầu đều không khó, nhưng càng không khó thì trong lòng Thẩm Thanh khó đáp ứng. Cậu đã từng trải, cậu biết yêu cầu nhiều mà trả giá ít, cậu không muốn chiếm tiện nghi của Cố Kiêu Dương.

“Vì sao,” Cố Kiêu Dương nhìn nhìn bốn phía, không thấy ai chú ý bọn họ. Càng tiến gần, nhẹ giọng nói: “Không phải vì nghe cậu không thể chi trả nội trú, tớ mới có ý nghĩ này. Thôi được, tớ nói thật với cậu, tớ muốn nội trú, nhưng ba tớ không cho phép, ông ấy cảm thấy tớ không tự chăm sóc tốt cho bản thân. Tớ liền cùng ông đánh cược, tớ nhấtđịnh làm quen với nội trú, ông ấy đáp ứng chỉ cần tớ ở lại một tuần không đòi về nhà, ông ấy liền cho phép tớ, cậu xem như giúp giúp tớ!”

Đã nói đến mức này, Cố Kiêu Dương cũng không làm kiêu, dù sao đến lúc đó hai người cùng sống, nếu mình có tính gì xấu thì người này khẳng định đều sẽ biết, liền bất chấp tất cả nói: “Tớ không thích xếp hàng vì sợ đông, tớ sẽ không giặt quần áo, tớ cũng sẽ không quét tước vệ sinh...... Tớ nếu ở một mình khẳng định không được, cậu liền đáp ứng tớ đi!” Dứt lời, hai ngón tay còn nắm áoThẩm Thanh kéo kéo, giống như bạn bè đang làm nũng.

Không biết là bởi vì Cố Kiêu Dương thật sự thật biết làm nũng, hay bởi vì chính mình chưa từng gặp qua người khác làm nũng, Thẩm Thanh hoàn toàn không nhịn được. Giọng nói Cố Kiêu Dương cũng không cố ý phóng đà, chỉ so với bình thường thì nhẹ hơn, miệng hơi hơi dẩu nhẹ, có vẻ ủy khuất, đôi mắt rưng rưng ướt dầm dề, giống chứa nước, làm người khác cảm giác nếu không đáp ứng hắn, giây tiếp theo sẽ rơi lệ.

Cho nên, cậu không thể không đáp ứng.

Thẩm Thanh mới gật đầu một cái, dáng vẻ ủy khuất của Cố Kiêu Dương lập tức liền biến mất, nhanh tay nhét bút vào tay Thẩm Thanh, khiến cậu nhanh ký tên ấn dấu tay.

Ký tên, đóng dấu, Cố Kiêu Dương cẩn thận cất tờ giấy, sau đó cùng Thẩm Thanh thêm WeChat lẫn nhau.

“Đến lúc ký túc xá có thông báo tớ sẽ nhắn câu, cậu chỉ cần xách vào ở, mặt khác giao cho tớ.” Cố Kiêu Dương hướng Thẩm Thanh nhướng mày, liền xoay người vô cùng cao hứng, trong đầu tính toán cuối tuần này se mua sắm một phen.

Thật vất vả chờ đến tan học, Cố Kiêu Dương kịp hẹn gặp Thẩm Thanh, liền nhanh như chớp mà chạy ra ngoài, chịu ảnh hưởng cảm xúc vui vẻ đó, Thẩm Thanh bắt đầu cảm thấy có lẽ ở ký túc xá là sự kiện vui vẻ.

......

Khác với cuối tuần bình thường, ngủ nướng đến giờ cơm trưa mới dậy, thứ bảy này Cố Kiêu Dương dậy thật sớm, sửa soạn chính mình —— một thân váy ngắn màu vàng nhạt, bên ngoài khoác áo sơ mi, dùng khăn lụa buộc tóc, rất có hơi thở mùa hè. Cuối cùng xách một túi nhỏ ra cửa.

Cố Kiêu Dương lái xe trực tiếp đến trung tâm thương mại lớn nhất thành phố, từ khu đồ trang điểm dạo đến khu trang sức, từ khu quần áo dạo đến bách hóa, một vòng càn quét, rất vui vẻ.