Chương 35: Terumi Mei

"Chủ nhân, bây giờ chúng ta đang ở địa phận của Thủy quốc, phía trước đã là làng Sương Mù." Nareda bay trên bầu trời, thông qua tiềm thức nói.

Kagura nhìn quanh ngôi làng, sương mù lờ mờ trong không khí, hoàn cảnh xung quanh nhìn chỉ thấy cảnh tang thương, cô khẽ nhíu mày, nơi đây dù có người sống nhưng gương mặt ai cũng đều thấy là sự sợ hãi, đi đường cứ như đang chạy trốn.

"Nareda, ngôi làng này quá phiền phức, cớ gì ngươi lại bảo ta đi sang đây làm gì? Chẳng phải ta nói muốn đi du ngoạn sao? Nơi này chẳng khác nào nhìn như nơi người chết!" Đây là lần đầu tiên Kagura cằn nhằn một ai đó.

"Chủ nhân, ta chỉ muốn tốt cho ngài thôi mà!" Nareda từ bầu trời bay trở về đáp trên vai Kagura nói "Chủ nhân, phía trước có một nhóm người, trong đó có một người sẽ khiến ngài thú vị."

"Người thú vị? Để ta xem thử là ai?" Kagura nhìn đám người đang bao quanh không ngừng chỉ trỏ bàn tán người bên trong.

"Là con bé đấy sao?"

"Thật kinh tởm!"

"Mau cút đi! Nhìn thật chướng mắt!"

...............

Kagura bản chất không thích đám đông nhưng nhìn bên trong chỉ là một cô bé khoảng năm,sáu tuổi đang bị dân làng ghét bỏ dùng lời mắng nhiếc, do cô bé luôn gục đầu mà không thể thấy rõ được khuôn mặt cũng như không biết được cảm xúc của nó nhưng cô thấy đôi vai cô bé đang run lên. Cô vẫn quan đứng chắp tay sau lưng đánh giá cô bé.

"Đáng chết, đồ quái vật!" một người nam nhân dùng chân đạp cô bé ngã xuống đất vì quanh năm ở đây đều là mưa không tránh khỏi quần áo và tay chân cô bé đều dính đất. Hắn cầm trong tay một cây gậy khá to giương lên cao, liền dùng hết sức hạ xuống sắp trúng vào thân thể cô bé thì hắn bị một người đá văng ra.

"Ngươi là ai? Sao lại xen vào chuyện này?" hắn lồm cồm trên đất đứng dậy, hắn bây giờ chật vật chẳng khác gì cô bé.

Cô bé ngẩng đầu lên nhìn người đang đứng trước mặt mình nhưng chỉ thấy được chiếc áo khoác và cái mũ đã trùm kín đầu không thể nhìn được là ai nhưng đây là lần đầu tiên cô được một người bảo vệ.

"Ta là ai ngươi không cần biết! Chỉ cần biết là ngươi không nên đυ.ng vào cô bé này nữa, dù gì nó vẫn là trẻ nhỏ." cô lạnh lùng nói.

"Nhưng nó là quái vật, để nó trong làng chẳng khác gì để lại mối nguy hiểm!" hắn nhìn cô nói.

"Ta không biết cô bé có phải quái vật hay không nhưng nếu có ta ở đây thì không ai có thể làm cô bé này bị thương tích."

"Vậy ngươi chết trước nó đi!" hắn cầm lại cây gậy xông về phía cô.

"Ngu ngốc." cô ném ra thanh kunai nhanh chóng ghim sâu vào yết hầu của hắn, máu tươi mau chóng tràn ra, hắn liền ngã quỵ xuống đất, mọi người kinh sợ liền bỏ chạy, cô đi lại rút thanh kunai ra, chùi vết máu lên áo hắn rồi thu về.

Kagura quay đầu nhìn lại cô bé, cô bé đang cố gắng chống tay để đỡ thân mình dậy nhưng có vẻ quá sức làm mãi vẫn không thể được. Kagura trực tiếp bước tới, khom người vận chakra trị thương cho cô bé vẫn không nhìn đến khuôn mặt cô bé, xong cô đứng dậy tính bước đi thì tay cô bé giữ lại áo choàng của cô.

"Sao không mau về nhà!" Kagura nhìn cô bé vẫn chưa ngẩng đầu lên.

"Em không có nhà để về." cô bé dùng âm thanh lí nhí nói.

"Vậy em muốn đi theo ta sao?" cô hỏi lại.

Cô bé nhẹ nhàng gật gật đầu "Em...em có thể đi theo sao?" cô bé ngập ngừng hỏi.

"Nareda, ngươi nói người thú vị đây sao? Sao ta chưa thấy gì hết vậy?" Kagura trong tiềm thức nói.

"Ngài chưa hỏi tên cô bé mà! Chắc chắn sẽ thú vị!" Nareda khẳng định lại lần nữa.

Kagura nhìn cô bé lại nắm áo choàng mình chặt hơn đôi chân mày nhíu lại "Cô bé em tên gì?"

"Em tên là...Terumi Mei!"

Kagura nghe tên 'Terumi Mei' nghe quen quen, cố gắng nhớ lại cũng không nghĩ ra được. Cô dùng tay nâng cằm cô bé lên đánh giá khuôn mặt. Đôi mắt màu xanh lá, mái tóc màu nâu che phủ một bên mắt phải. Cô suy nghĩ có mái tóc màu nâu che đi mắt phải hình như là....Mizukage đệ ngũ.

Thật thú vị đây! Cô nhìn cô bé cũng có vài phần xinh đẹp nhưng bị bùn đất che lấp lại nhìn bộ quần áo không mấy sạch sẽ, thân thể có phần gầy yếu, đúc kết một câu ngôi làng này thật tệ.

Kagura trực tiếp đem cô bé vẫn nằm dưới đất bế bổng lên "Ta đưa em đến một chỗ nghỉ ngơi trước đã, sau lại kiếm một ngôi nhà ở lại." cô bé giật thót mình vì hành động này của Kagura nhưng cô bé rất thích hành động này.

Kagura trước đó lại đi mua cho cô bé vài bộ quần áo màu xanh đậm, cô nhớ không lầm là Mizukage đệ ngũ hay mặc áo màu này. Lại tìm đến một nơi cho thuê phòng, ở lại một ngày.

"Đây là quần áo mới của em, đi tắm rửa đi! Ta ra ngoài mua một ít thức ăn về." Kagura nói rồi đóng cửa phòng lại đi ra ngoài vẫn chưa kịp để cô bé mở miệng.

Khi cô bé bước ra lần nữa thì đã thấy Kagura đang ngồi đọc sách gần bàn thức ăn khói bay nghi ngút, đủ loại mỹ vị nhưng chưa hề động đũa.

"Tắm rồi thì mau ăn thôi!" thấy cô bé bước ra cũng buông sách xuống nói. Nhìn khuôn mặt cô bé đúng là xinh đẹp nhưng cô vẫn không hiểu tại sao cô bé trong tương lai lại chưa lấy chồng.

"Chủ nhân, ta nói chuyện thú vị lần này không phải cô bé sẽ là Mizukage đệ ngũ mà là ta đang thu thập lão bà giúp ngươi." Nareda trong tiềm thức nói.

May mắn lúc này Kagura không uống miếng nước nào, nếu không cô sẽ sặc nước trước câu nói đó "Nareda, ta thấy ngươi càng ngày càng rảnh rỗi nhỉ?" cô liếc nhìn Nareda đang đậu trên cửa sổ, Nareda thấy vậy thân mình không khỏi run lên.

Terumi Mei cũng ngoan ngoãn ngồi xuống bàn nhưng không động đũa, cô khó hiểu nhìn hỏi "Sao không động đũa?"

"Em thấy ngài chưa ăn nên em..." cô bé nói lại dừng một đoạn.

Kagura lúc này mới nhớ từ lúc vào đây đến giờ chưa hề cởϊ áσ choàng và nói tên cho cô bé nghe, cô vội đứng dậy cởϊ áσ choàng ra treo lên giá, sau lại đến trước bàn mỉm cười "Chào em, ta là Kagura!"

Mei sững sờ nhìn người trước mặt, mái tóc trắng dài được buộc hờ hững phía sau, khuôn mặt anh tuấn lại kèm biểu cảm lạnh lùng còn nụ cười kia nữa, làm trái tim nhỏ bé của cô bé lỗi mất một nhịp, cô bé đỏ mặt cúi đầu không dám nhìn tiếp.

Kagura khó hiểu khi thấy cô bé ngây người rồi lại cúi đầu đỏ mặt hình ảnh này, cô đã thấy ở đâu rồi, hình như như là... . Cô khẽ lắc đầu thở dài, lại lấy tay xoa mái tóc của Mei "Dùng cơm thôi!" cô gắp một ít rau thịt bỏ vào chén cho cô bé, suốt một buổi cô phải liên tục gắp cho cô bé, vì nếu không gắp cô bé chỉ ăn với cơm trắng.