Chương 36: Bên cạnh

Ngày hôm sau, khi Kagura tỉnh lại thì nhìn sang bên cạnh cô bé Mei vẫn đang an ổn ngủ, cô khoác áo choàng ra bên ngoài mua thức ăn sáng cho cả hai, đi trên đường cô cũng tìm được một bãi đất trống để có thể dựng nhà, nơi đây khá yên tĩnh cũng không cách quá xa làng.

"Chủ nhân, người thử sử dụng thuật Mộc độn xem, mấy ngày trước ta thấy ngài cũng đã cố gắng tập luyện nay áp dụng thử xem!" Nareda lên tiếng nói.

Kagura liền trực tiếp kết ấn "Mokuton: Shichuka no Jutsu."

Trên đất trống bỗng nhiên liền bốc lên lượng lớn cây cối. Một lát sau, một khu nhà phức tạp mà rộng rãi, chất liệu bằng gỗ liền xuất hiện ở trước mắt.

"Quả nhiên thành công xem ra cũng không tệ!" Kagura nhìn dinh thự bằng gỗ do mình tạo vô cùng hài lòng.

Khi cô trở lại khu nhà trọ, mở cửa ra đã thấy Mei an tĩnh ngồi co ro hai tay ôm gối, đầu cúi thấp nhưng khi nghe tiếng mở cửa liền ngẩng đầu lên nhìn, cô nhìn biểu cảm trong đó là vui mừng cũng có lo sợ.

"Đã tỉnh?" Kagura nhìn Mei còn ngồi yên trên đất.

"Vâng!" Mei ngoan ngoãn gật đầu.

"Mau lại đây dùng bữa, dùng xong ta sẽ dắt em đi về nhà mới." Kagura mở đồ ăn ra để trước mặt cô bé.

"Nhà?" cô bé hỏi lại.

"Đúng là nhà, ta vừa mới tìm được! Ta chỉ là một người vô gia cư nên đến đâu sẽ phải tìm nhà ở tạm thôi." cô mỉm cười nhàn nhạt trả lời.

"Vậy ngài sẽ không ở đây nữa sao?" cô bé ánh mắt có chút lay động.

"Ta muốn đi nơi nơi du ngoạn, không dự định sẽ ở lại lâu nơi nào cả!" Kagura lại nhìn về phía cô bé "Sao này đừng gọi ta là ngài nữa! Gọi Kagura là được rồi."

Kagura đưa cô bé đến dinh thự bằng gỗ do mình tạo, lại nhìn một vòng ngoài sân, xem ra sau này trồng một ít thảo dược chế bào thuốc cũng không tệ. Lại nhìn sang Mei vẫn tròn mắt nhìn tòa nhà to lớn trước mắt.

"Thích ngôi nhà này không?" Kagura bước về phía ngôi nhà bỏ lại sau lưng một câu hỏi.

Cô bé thấy Kagura bước đi cũng lon ton chạy theo "Ân, nơi nào có Kagura, em đều thích!"

"Tạm thời ở lại đây. Sau hai năm nữa, ta sẽ đưa em đi học viện để học! Ở nhà ta sẽ dạy cách em vận chuyển chakra." cô xoay lưng lại nói.

"Ân, em đã biết!" Mei gật gật đầu.

"Em đến xem thích phòng nào cứ lấy!" Kagura đưa cô bé đi xem vài phòng trống.

"Em ở chung phòng với Kagura được không? Ở một mình em sợ." Mei đưa ánh mắt đáng thương nhìn cô.

Kagura nhìn ánh mắt đó, trong lòng có chút chấn động. Cô bé này không ngờ lại có một mặt này đây, cô cảm thấy việc này cũng quá thú vị rồi "Được rồi, em đi sắp xếp đồ hôm qua ta mua cho em đem về phòng đi." cô vừa nói vừa chỉ vào căn phòng bên cạnh.

"Vâng!" cô bé vui vẻ đem đồ đi vào phòng.

"Ta đi xem vài phòng trống để làm phòng thuốc, em không việc gì thì cứ nghỉ ngơi đi!" nói rồi cô cất bước đi.

Trong căn nhà bao la, cô chọn đại một căn phòng, cô tạo dựng vài cái bàn, lại đem những dụng cụ chế thuốc lúc trước bày ra bàn, nhìn quanh một lượt vừa ý thì xách giỏ hái thuốc đi ra ngoài.

"Kagura tính đi đâu sao?" cô bé thấy Kagura xách cái giỏ từ phòng khác.

"À, ta tính đi tìm xung quanh đây có thảo dược nào không? Hái một ít đem về trồng quanh sân để tiện săn sóc lại không cần đi xa tìm kiếm." cô thật là không biết thời gian ở đây làm gì cho trôi qua nhanh chỉ để tìm việc tiêu khiển

"Cho em theo với!" Mei vội chạy sang nắm lấy ống tay áo cô nói.

Kagura không ngờ cô bé lại có tính bám người như vậy, cô lại khó hiểu sao ở cạnh con bé này mình lại nói nhiều như vậy, cô vội lắc đầu "Đi thôi!"

Hai năm sau,

"Kagura ăn cơm thôi." Kagura vừa mới bước ra khỏi phòng thuốc thì một luồng mùi thơm của thức ăn kéo tới.

"Không nghĩ tới Mei có thể học làm cơm nhanh như vậy." Kagura kinh ngạc nhìn trên bàn thấp, cơm nước được dọn đầy đủ, gật đầu tỏ vẻ hài lòng.

Phải nói hai năm qua, cô bé luôn bám theo Kagura học cách điều khiển chakra đến cả y thuật nhưng chakra của cô bé cũng là màu xanh mà không phải là màu trắng như Kagura. Nay là đến việc làm cơm, cô bé cũng giành làm nốt, cô bé nói muốn đích thân chuẩn bị cơm cho cô mỗi ngày, cô cũng phải khen thật có phước khi được ăn cơm Mizukage nấu.

"Mei, ngày mai ta sẽ đưa em đến học viện!" Kagura ngồi xuống bàn nói.

"Vâng!" Mei cũng ngồi xuống đối diện, gắp thức ăn bỏ vào chén cho Kagura.

Sau giờ cơm chiều,

Kagura ngồi ở trên bậc thang nhìn mặt trăng trên trời, mỗi khi lúc này cô trong suy nghĩ không tự chủ nhớ tới một người. Cô dằn xuống đáy lòng tương tư, cũng chỉ có ở như vậy yên tĩnh ban đêm mới sẽ lặng lẽ chạy đến.

"Kaguya..." Kagura nhìn mặt trăng sáng trên trời lẩm bẩm gọi tên, một cái tên lại mang đến bất tận tưởng niệm, cô lấy một gói thuốc ra, châm lên điếu thuốc ngậm một hơi lại từ từ nhả ra làn khói trắng, sau hai năm này cô lại hay có thói quen xấu là hút thuốc.

Phía sau cánh cửa của căn phòng vẫn có ánh mắt một người luôn dõi theo nhất cử nhất động của Kagura lại nghe cô than thở, lại không biết nguyên nhân là gì trong lòng thấy khó chịu. Đã ở bên cạnh Kagura hai năm, nhưng là cô bé phát hiện Kagura mỗi đêm cũng biến thành dạng này, ngồi trên bậc thang ở hành lang nhìn mặt trăng. Mà lúc nào, Kagura đều biểu hiện ra sự cô đơn, tựa hồ cất giấu tầng tầng tâm sự. Lúc ấy, khi đem đồ của Kagura đi giặt, cô thấy có hai miếng giấy khá tò mò nên mở nó ra xem, tuy hai bức nhưng đều là chung một người, khuôn mặt thanh nhã đôi mắt trong suốt, biểu cảm ôn nhu. Cô bé lại không biết đem ý nghĩ có lẽ Kagura thích người phụ nữ vẻ đẹp như vậy!