Chương 41: Như thế nào, bạn của tôi không có tư cách vào đây?

“Được lắm, hóa ra cô còn có đồng bọn.”

Giám đốc Dương phất tay với bảo vệ, “Đều bắt bọn họ lại cho tôi.”

“Bá Tước đối đãi với khách như vậy sao?

Con ngươi đen nhánh của Lệ Thịnh Quân đảo qua, phiếm một tia âm trầm.

Giám đốc Dương không hiểu sao lại nghĩ tới ông chủ lớn thần bí phía sau câu lạc bộ Bá Tước. Ánh mắt kia sao lại giống như vậy, giống đến nỗi khiến anh ta sinh ra một nỗi sợ hãi cùng bất an.

“Đến cậu như vậy cũng được gọi là khách.” Tiết tổng cười lạnh nói, “Nhìn xem quần áo với giày trên người cậu, làm tròn lên cũng chẳng qua chỉ mấy trăm tệ. Giám đốc Dương, đêm nay anh phải cho tôi một công đạo. Người phụ nữ này rốt cuộc sao lại thế này, cô ta chẳng lẽ không phải người phục vụ của các người sao.”

“Đương nhiên không phải.”

Vị Tiết tổng này cũng rất có địa vị, giám đốc Dương chạy nhanh phủ nhận.

Tiết tổng vừa nghe liền càng nổi giận, “Nói như vậy là trà trộn vào, Bá Tước các người rốt cuộc làm việc kiểu gì đây. Chúng tôi đến đây tiêu tiền là nhìn trúng tính tư mật tốt của câu lạc bộ. Hiện giờ loại người lung tung rối loạn gì cũng có thể trà trộn vào, anh nói xem lần sau chúng tôi làm sao còn dám tới chơi. Chúng tôi đều là nhân vật có uy tín danh dự.”

“Đúng vậy.”

Có khách xem náo nhiệt phụ họa, “Lỡ như trà trộn vào là phóng viên, chúng tôi còn có riêng tư cái gì.”

Giám đốc Dương sốt ruột nói: “chuyện hôm nay là do chúng tôi sơ suất. Các vị yên tâm, chúng tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho hai người kia dễ dàng. Tôi sẽ khiến người bên ngoài biết trà trộn vào Bá Tước sẽ phải trả cái giá nghiêm trọng.”

Vu Mộc Hi vẫn luôn không hé răng, trong lòng tức khắc dâng lên dự cảm không tốt. Đêm nay sợ là không dễ dàng kết thúc như vậy, cô vội đẩy đẩy Vu Cẩn Li, “Em mặc kệ chị, em đi mau.”

Lệ Thịnh Quân không để ý đến cô, mà là móc điện thoại ra, nhàn nhạt nói: “Tôi có phải khách hay không, gọi điện thoại anh sẽ biết.”

Anh trực tiếp gọi điện thoại cho Hoắc Đình Diễn, “Xuống dưới, tôi gặp chút phiền toái ở dưới lầu.”

Giọng điệu cấp trên ra lệnh của anh khiến giám đốc Dương cũng dâng lên một tia không xác định.

Hai phút sau, Hoắc Đình Diễn cùng Lương Mộ Nguyên từ trên lầu đi xuống.

“Cậu tới vừa đúng lúc, mấy người này đều cho rằng tôi và phụ nữ của tôi không có tư cách bước vào chỗ này.” Lệ Thịnh Quân liếc hai người Hoắc Đình Diễn nâng nâng cằm.

Lương Mộ Nguyên dưới chân lảo đảo một cái, may mắn kịp thời đỡ lấy lan can mới đứng vững.

Anh khϊếp sợ nhìn người phụ nữ trong lòng ngực Lệ Thịnh Quân, một thân trang phục phục vụ, bộ dáng cũng không thấy rõ. Nhưng mà anh vừa mới xuống lầu, làm kiểu gì có thể ra một người phụ nữ.

“Hoắc tổng, Lương tổng, đây là ……?”

Giám đốc Dương bất an mở miệng, anh tự nhiên biết thân phận của Hoắc Đình Diễn và Lương Mộ Nguyên, hai người này chính là bạn thân của ông chủ nhà mình. Mỗi lần tới đều là phòng tổng thống. Anh có chút không thể tin được Lệ Thịnh Quân sẽ quen biết nhân vật như vậy.

“Bạn của tôi.”

Hoắc Đình Diễn nâng lên mí mắt, một ánh mắt sâu thẳm chợt lóe lướt qua, “Như thế nào, bạn của tôi không có tư cách vào đây?”

“Không phải.” Giám đốc Dương luống cuống, vội vàng giải thích, “Hoắc tổng, anh hiểu lầm rồi, tôi là nhìn thấy người phụ nữ kia mặc đồ phục vụ của câu lạc bộ chúng tôi, giả mạo người phục vụ. Bạn của anh lại đi cùng cô ta, tôi lúc này mới cho rằng hai người bọn họ đều là trộm trà trộn vào. Tiết tổng, anh nói có phải hay không?”

“Ừ.”

Tiết tổng cũng quen biết Hoắc Đình Diễn, nhưng ông ta cũng hoàn toàn không sợ hãi, “Lúc tôi từ cửa đi vào, người phụ nữ này bỗng nhiên mò tới, bộ dáng như rất quen thuộc với tôi. Tôi cho rằng cô ta là người phục vụ của chỗ này, để cho cô ta cùng tôi đi vào. Kết quả sau khi vào, còn động tay với tôi. Hoắc tổng, tôi mặc kệ người này có phải bạn của anh hay không, các người đều phải cho tôi một công đạo.”

Lệ Thịnh Quân dùng đuôi mắt nhàn nhạt liếc ông ta một cái, “Gần đây tôi thường xuyên xã giao ở bên ngoài. Bạn gái tôi cho rằng tôi ở bên ngoài có phụ nữ khác, cho nên mới mặc thành như vậy trà trộn vào đây.”