Chương 93: Quý Tuyết Liên xấu hổ muốn độn thổ!

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Chiến Cửu Âm. Nàng hơi nghiêng đầu, khoanh tay hỏi Quý Tuyết Liên.

Quý Tuyết Liên muốn xé nát khuôn mặt xấu xí của cô gái đó. Nhưng vừa nghĩ đến hình tượng dịu dàng rộng lượng của mình hiện tại, nàng khẽ mỉm cười nói: “Ý ta là chúng ta cần phải bình tĩnh hơn, không thể tự loạn trận tuyến!"

Chiến Cửu Âm nghe Quý Tuyết Liên nói thì cười khẩy một tiếng, cũng biết nói xàm thật.

Có vài người chính là như vậy, nhìn thì có vẻ như họ vẫn luôn bày tỏ ý kiến của mình trong nhóm. Thế nhưng họ nói đều là con mẹ nó nói nhảm.

Chiến Cửu Âm nhìn Quý Tuyết Liên, "Hoặc là ngươi cho ra biện pháp giải quyết, không thì ngậm họng lại, đừng để cho ta nghe được ngươi beep beep!"

Quý Tuyết Liên bị người gọi là Lâm Đại Ngọc này kí©h thí©ɧ rồi.

Nàng ta là cái thá gì mà lại dám nói chuyện với nàng như vậy?

Nàng chính là đệ tử quan môn của viện trưởng Bá Thiên đã được bổ nhiệm.

Một kẻ vậy tu vi thấp kém, bộ dạng rác rưởi như vậy mà cũng dám công khai thách thức nàng!

"Ngươi quá thô lỗ, ngươi có bản lĩnh thì nói ra một biện pháp giải quyết đi!" Quý Tuyết Liên cảm nhận được những người khác đang cười trộm, trong lòng nàng lại càng không thoải mái.

Chiến Cửu Âm nhếch môi cười nói: "Muốn đi ra ngoài với ta thì phải xuất lực. Không xuất lực, thì đừng mơ tới chuyện lợi dụng!"

Những người này đều đã thấy bản lĩnh của Chiến Cửu Âm nên tất nhiên là tin nàng.

"Lâm cô nương bảo chúng ta làm cái gì, chúng ta lập tức làm cái đó!"

"Đúng vậy, chỉ cần có thể thông qua khảo hạch, thế nào cũng được!"

"Đúng vậy đó. Qua cửa này trước đã, bằng không chúng ta sẽ bị loại cả đám!"

Chiến Cửu Âm cười cười, "Chúng ta không cần kéo bè kết phái. Nhưng bây giờ chúng ta cần phải hợp tác vì lợi ích chung.”

Ánh mắt của nàng như có như không rơi vào trên người Quý Tuyết Liên.

Những người khác đều nghe hiểu, vừa rồi là Quý Tuyết Liên muốn kéo bè kết phái, mà bây giờ là lúc cần mười mấy người bọn họ chung sức hợp tác.

Nếu bọn họ đồng tâm hiệp lực, nói không chừng có thể cùng nhau tiến vào cửa tiếp theo.

"Họ Lâm, làm sao ta biết có phải ngươi đang lợi dụng chúng ta hay không? Lỡ như đến lúc đó, ngươi là người chạy đầu tiên thì làm sao bây giờ?" Quý Tuyết Liên tức đến mặt đỏ bừng, bắt đầu nhằm vào Chiến Cửu Âm.

Chiến Cửu Âm chỉ vào mặt hồ đang dâng thủy triều lên nói: "Ta nói rồi, là tự nguyện. Thế nhưng nếu ngươi không tham gia thì cũng đừng hưởng thụ thành quả thắng lợi của bọn ta!"

Quý Tuyết Liên nhìn tất cả mọi người hầu như đứng phía sau Chiến Cửu Âm. Nàng cắn răng, cũng yên lặng đứng ở phía sau cùng.

Chứ biết làm sao bây giờ? Nàng không nghĩ ra được cách nào cả, chỉ có thể im lặng chịu đựng mệnh lệnh của xấu nữ này.

Nàng nghiến răng ken két, trong lòng thầm quyết tâm, dù sau này cái người gọi là Lâm Đại Ngọc đi học viện nào thì nàng đều muốn đi theo để nghĩ biện pháp tra tấn xấu nữ này.

Nếu có cơ hội, nàng nhất định sẽ tự tay gϊếŧ Lâm Đại Ngọc. Dù sao, nàng ta là người đầu tiên ở thành Quang Minh nhằm vào mình.

Với tu vi Huyền Vương cấp bảy của mình, việc gϊếŧ chết xấu nữ này dễ dàng như bóp chết một con sâu con kiến! Nghĩ đến đây, trên môi Quý Tuyết Liên hiện lên một nụ cười.

Có rất nhiều người đang theo dõi, nàng không thể mất bình tĩnh được. Quý Tuyết Liên sờ tóc, may mắn là tìm được một sư tỷ để tóc dài, nửa đêm đánh sư tỷ bất tỉnh, cắt tóc đi, nên bây giờ nàng mới trông xinh đẹp như vậy.

"Mọi người, dùng linh lực tấn công!"

Trong khoảnh khắc nhìn thấy thủy triều đánh úp lại, Chiến Cửu Âm phóng linh lực trong tay ra. Thủy triều trước mặt bị đánh chia thành hai nửa. Lực tấn công của nó rất mạnh, hắt cả vào mặt Quý Tuyết Liên.

Phụt!

Quý Tuyết Liên nhổ ra mấy ngụm nước, thiếu chút nữa bị sóng nước kia vỗ mặt biến dạng.

Nàng lau mặt, tức giận ngút trời nhìn Chiến Cửu Âm, lại phát hiện những người khác dường như đều đang cười nhạo nàng.

"Quý Tuyết Liên không có tóc hả?"

"Có đâu, ngươi xem một đống kia kìa!"

Quý Tuyết Liên vội che kín đầu mình, lại bị một con cua kẹp vào tay. Con cua này bị văng từ trong nước ra, bây giờ đang bám vào đầu Quý Tuyết Liên, cào ra một đường máu trên mặt nàng.

"A!"

Quý Tuyết Liên là đại tiểu thư được nuông chiều từ bé, đây là lần đầu tiên nhìn thấy cua sống.

Nàng cố gắng dùng năng lực ngự thú khống chế con cua này. Nhưng trong mắt con cua lóe ra ánh sáng màu băng, như thể nó đang mọc trên đầu Quý Tuyết Liên.

Bên cạnh là tiếng cười không ngớt.

"Buồn cười thật, tóc giả!"

"Con cua hình như rất muốn làm tóc của nàng ta!"

Mấy người dự thi thật sự không nhịn được cười lớn.

Quý Tuyết Liên cực kỳ xấu hổ, nàng trăm triệu lần không nghĩ tới: Từ khi gặp cô gái tên Lâm Đại Ngọc này, nàng liền trở thành chuyện cười trong lòng mọi người.

Dù sao nàng cũng là người có thực lực mạnh nhất trong này, sao có thể chịu nhục nhã như vậy!

Quý Tuyết Liên dùng linh lực kéo con cua xuống, một chân đạp nát vỏ cua.

Con cua kia cũng là một nhân vật tàn nhẫn, khi bị Quý Tuyết Liên bắt xuống, nó dùng càng kéo đi mấy sợi tóc của nàng ta.

Trong nháy mắt, đầu nàng đau đớn, da đầu trơn bóng cũng lộ ra.

Nàng sờ lêи đỉиɦ đầu, quả thực muốn độn thổ, quá mất mặt!

Thật sự là quá xấu hổ!

Thương địch một ngàn, tự tổn tám trăm!

Nàng nhặt tóc giả dưới đất đội lên đầu.

Mà cùng lúc đó, trên khán đài vang lên từng tràng cười lớn.

"Ha ha ha, buồn cười thật đấy. Cuộc thi lần này thật sự là rất thú vị!"

"Quý Tuyết Liên lại đội tóc giả, cuối cùng còn bị cua làm cho trụi lủi!"

"Nhưng tại sao nàng ta còn trẻ mà tóc chỉ có một chút như vậy nhỉ?"

"Ha ha ha, ai biết chứ. Dù sao ta đột nhiên cảm thấy nàng không còn xinh đẹp nữa!"

Khán giả thì xem hăng say, còn sắc mặt Mã Bá Thiên lại khó coi. Nếu biết tóc nàng ngắn như vậy, hắn liền tìm cho nàng phương thuốc mọc tóc. Thế thì sẽ không gây ra chuyện cười như thế.

Cũng làm hắn chẳng còn mặt mũi.

Phó viện trưởng Thương Hà ngồi bên cạnh hắn nhếch môi cười cười. Hóa ra nha đầu này còn là một ngự thú sư.

Nhưng một Ngự Thú Sư cấp năm lại áp chế triệt để Quý Tuyết Liên cấp bốn.

Thực lực của Lâm Đại Ngọc cao hơn nhiều so với những gì người khác đã thấy.

Những tu sĩ khác đã bắt đầu cùng Chiến Cửu Âm dùng linh lực trên người mình để tấn công mỗi khi thủy triều lên.

Quả nhiên thủy triều bắt đầu rút.

"Lâm cô nương quá lợi hại!"

"Đúng vậy, chúng ta cố lên, sắp thành công rồi!"

"Quý sư tỷ, ngươi không tới hỗ trợ sao?" Có một đệ tử thế gia lạnh giọng hỏi.

Quý Tuyết Liên sửa sang lại tóc, lúc này mới đứng cùng mọi người.

"Sao lại không giúp, tu vi của ta cao nhất, đương nhiên là người có thể giúp đỡ nhiều nhất!" Nàng lớn tiếng nói để vớt vát thể diện.