Chương 94: Bị nhốt trong kết giới

Chiến Cửu Âm liếc Quý Tuyết Liên đang có vẻ không cam lòng một cái.

Nàng xắn tay áo, "Mọi người cố lên! Bây giờ chúng ta cần đồng tâm hiệp lực ngăn chặn thủy triều hoàn toàn!"

"Bạch Tiểu Lâm, ngươi có thể giúp đỡ!"

Bạch Tiểu Lâm đột nhiên bị Chiến Cửu Âm gọi tên, nàng khẩn trương tay run lên, "Ta ta ta, ta có thể giúp đỡ sao?"

Chiến Cửu Âm gật đầu, "Tuy linh lực của ngươi yếu, nhưng năng lực phong hệ của ngươi thì không ai trong chúng ta ở đây có được. Việc ngươi cần làm bây giờ là trợ lực cho mọi người mỗi khi thủy triều dâng lên!"

"Ta hiểu rồi!" Bạch Tiểu Lâm được coi trọng mà cảm thấy lo sợ. Cho tới nay, tu vi của nàng chỉ là Huyền vương cấp tám. Đây là chuyện nàng tự ti nhất. Không ngờ Lâm cô nương lại muốn dùng năng lực của nàng.

Ý của Lâm cô nương là dùng sức gió đẩy linh lực, ép thủy triều rút lui.

Một người có năng lực hệ phong như nàng quả thực có thể làm được. Vừa rồi nàng chỉ muốn cố gắng cùng với mọi người, thật không ngờ nàng lại có thể đảm đương một phía. Bạch Tiểu Lâm nàng cũng có thể thêm điểm cho cả đội.

Bạch Tiểu Lâm ngưỡng mộ nhìn Chiến Cửu Âm.

Chiến Cửu Âm hơi cau mày. Tiếu Nhất Dương nói đúng, nơi này hẳn là một thông đạo nhỏ đi đến trung giới. Sách trận pháp trong tay mẫu thân dĩ nhiên hoàn toàn phù hợp với nơi này.

Không biết mẫu thân và bí cảnh Thiên Huyền có quan hệ sâu xa hay không?

Đây không phải là lúc để nghĩ về chuyện này.

"Một hai ba, tấn công!" Giọng nói Chiến Cửu Âm xen lẫn linh lực truyền vào lỗ tai của mỗi người dự thi.

Bùm!

Dưới sự chỉ huy của Chiến Cửu Âm, sau ba lần đồng tâm hiệp lực tấn công, thủy triều nhanh chóng rút đi.

"Oa!"

Các tu sĩ reo hò, bọn họ có thể thấy bằng mắt thường, sau khi nước rút lui mặt hồ xuất hiện một mảnh đất trống. Trên đó từ từ dâng lên một luồng ánh sáng trận pháp.

Tất cả mọi người khẩn cấp vọt về phía ánh sáng đó.

Quý Tuyết Liên bị một nam tử cường tráng đẩy ra. Nàng kìm nén cơn tức giận cũng nhanh chóng tiến vào mảng ánh sáng.

Khi nhóm người cuối cùng tiến vào, huynh đệ song sinh đúng lúc đi tới đã nghe thấy giọng nói của Chiến Cửu Âm và nhìn rõ ràng cảnh tượng cuối cùng. Nhưng lúc bọn họ chạy tới thì ánh sáng trận pháp đã đóng lại.

Bọn họ chỉ có thể tiếp tục đối phó dựa theo cách vừa rồi của Chiến Cửu Âm.

"Lâm cô nương quá lợi hại luôn!"

"Không ngờ nàng lại là một cao thủ phá trận. Nếu như các vòng kế tiếp đều là trận pháp, thì nàng nhất định sẽ là người đứng đầu lần này!"

Những người dự thi phá trận tiến vào cửa thứ hai đều khen Chiến Cửu Âm.

Nhưng nữ tử được Quý Tuyết Liên cứu vừa rồi ngang ngược nói: "Hừ, họ Lâm tính là cái gì. Tuyết Liên sư tỷ tu vi cao như vậy, cửa tiếp theo nếu là kiểm tra tu vi, xem nàng ta bị Tuyết Liên sư tỷ đè trên mặt đất đánh như thế nào!"

Những người khác không để ý tới nàng. Họ đều nhìn về hai huynh đệ sinh đôi.

"Đại Vũ Tiểu Vũ, chúng ta nghe các ngươi chỉ huy, cùng nhau phá trận!"

Ánh mắt mọi người đồng loạt rơi vào trên người hai huynh đệ.

Đại Vũ nhìn thủy triều đang dâng lên nhanh chóng: "Vừa rồi ta nhìn cũng không rõ lắm. Hình như là mọi người cùng nhau dùng linh lực phá trận."

Vị Lâm cô nương kia đi trước trồng cây, bọn họ theo sau hóng mát, bắt chước nàng là được.

Fan não tàn của Quý Tuyết Liên lại xía mồm vào nói: "Sao các ngươi lại tin tưởng họ Lâm đó vậy hả? Đúng là không có đầu óc! Ngự kiếm bay qua không phải được rồi sao?"

Vừa dứt lời nàng ta ngự kiếm tới giữa không trung.

Thấy thủy triều vọt lên, hai huynh đệ Đại Vũ Tiểu Vũ cứu nữ tử tên Kiều Cẩm từ giữa không trung xuống.

"Ngươi điên rồi!"

Nếu không phải vì thực lực những người này không bằng đám người đi trước, thì Tiểu Vũ Đại Vũ cũng sẽ chẳng cứu nữ tử này.

Bây giờ có thêm một người, sức mạnh tổng thể của họ có thể tăng thêm một ít.

"Các người!" Kiều Cẩm tức mà không có chỗ phát. Nàng đã cảm giác được bọt sóng đáng sợ đó dường như muốn nuốt chửng mình.

Thật là nguy hiểm, suýt chút nữa bị loại rồi!

Nhưng nàng cũng không cảm kích huynh đệ Đại Vũ Tiểu Vũ. Dù sao nếu bọn họ mất đi một trợ thủ đắc lực như nàng chưa chắc có thể qua được cửa thứ hai.

Sau khi biết quy tắc, nàng đối đãi với hai huynh đệ cũng không biết ơn như được Quý Tuyết Liên cứu.

Tiến vào cửa thứ ba quy tắc bên Chiến Cửu Âm lại xảy ra thay đổi.

Sau khi mười mấy người bọn họ bước vào một không gian, xuất hiện một Diễn Võ Trường cổ xưa bao quanh bởi những bia đá.

Chiến Cửu Âm thấy một hạt châu màu đỏ lơ lửng trên đầu Quý Tuyết Liên.

Quý Tuyết Liên cũng kinh ngạc nhìn Lâm Đại Ngọc thích nổi bật này. Trên đỉnh đầu nàng cũng là hạt châu màu đỏ.

Còn những người dự thi khác đều có hai màu tương ứng.

Quý Tuyết Liên và Chiến Cửu Âm bị bao quanh bởi một kết giới.

"Xem ra, đây là để cho hai chúng ta đánh một trận đấy!" Quý Tuyết Liên tươi cười như gió xuân, giọng điệu lại tràn ngập khıêυ khí©h.

Nàng hoàn toàn chướng mắt nữ tử trước mặt.

Một mình nàng có thể chấp mười người như Lâm Đại Ngọc!

Chiến Cửu Âm cảm thấy bí cảnh Thiên Huyền này đặc biệt hiểu rõ tâm tư của nàng.

Cùng một tổ với Quý Tuyết Liên, nàng thật sự rất là hài lòng!

Những người khác cũng đều hiểu rõ quy tắc. Hai người nhất định phải có một người thắng mới có thể mở kết giới ra.

Có lẽ, đây chính là cửa ải cuối cùng.

Nhưng mà có người bắt đầu hả hê khi thấy người gặp họa.

"Ha ha ha, Lâm cô nương xui quá, gặp phải Quý Tuyết Liên đối thủ cường đại nhất trong số người mới chúng ta!"

"Ta đã nghĩ về vận mệnh bi thảm của Lâm cô nương lát nữa rồi. Haizz, đáng tiếc. Lúc trước nàng giúp mọi người nhiều như vậy. Cho nên may mắn cũng là một loại thực lực đấy!"

"Hi vọng Tuyết Liên sư tỷ có thể giúp đỡ nương tay một chút. Dù sao thực lực chênh lệch lớn như vậy, thắng cũng chẳng vẻ vang gì!"

Quý Tuyết Liên thần sắc khó coi, cái gì mà thắng không vẻ vang!

Bây giờ nàng sẽ cho mọi người thấy thực lực của mình.

Quý Tuyết Liên nhìn toàn bộ Diễn Võ Trường, đã có không ít người dự thi đánh nhau trong kết giới của bọn họ.

Còn chờ gì nữa!

Nhìn nàng hạ gục xấu nữ thích thể hiện này!

Quý Tuyết Liên nhếch môi, chưởng phong gào thét đánh về phía Chiến Cửu Âm!