Chương 14: Bạn trai

Lần này anh ta nhất định không được phạm sai lầm, nếu không công ty vĩnh viễn không bao giờ có được dự án đầu tư trong tay nữa!

Nhưng Nhiễm Tình đi về phía ký túc xá, hoàn toàn phớt lờ anh ta.

Anh ta đưa chai nước đã chuẩn sẵn cho cô và nói.

"Tình Tình, những nhà đầu tư lần trước kia muốn gặp lại em, lần này anh sẽ ở bên cạnh em, tuyệt đối không để em uống rượu nữa!"

Một lời thề son sắt.

Nhiễm Tình nhìn chằm chằm vào chai nước trong tay Hàn Tuấn, sau đó liếc nhìn anh ta.

Cô không bỏ lỡ sự tính toán lóe lên trong mắt anh ta, vui vẻ mỉm cười.

“Vậy anh chờ em một chút, em về ký túc xá trước.” Nói xong cô liền bước nhanh về phía ký túc xá.

Sau khi trở lại ký túc xá, cô đóng cửa, khóa từ bên trong.

Sau đó ném chai nước vào trong thùng rác.

Hàn Tuấn chết tiệt, đây là chuẩn bị đưa cô đi bán thân một lần nữa!

Cô nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, suy nghĩ về cách giải quyết vấn đề.

Tuy nhiên vào lúc này, tiếng chuông điện thoại reo lên.

Đôi mắt mảnh mai xinh đẹp từ từ mở ra.

Cô lấy điện thoại di động từ trong túi ra, bỗng một tấm danh thϊếp rơi xuống đất.

Cô cúi xuống nhặt tấm danh thϊếp lên, lúc này cô mới chú ý đến tên công ty và chức vụ trên danh thϊếp.

Tập đoàn Diệu Hoàng, thư ký chủ tịch, Trương Bân Bân.

Hóa ra tối hôm qua, người đàn ông làʍ t̠ìиɦ với cô trong ký túc xá, chính là ông chủ của Diệu Hoàng.

Chẳng trách anh ta cùng vệ sĩ có thể xuất hiện trong ký túc xá nữ mà nhà trường vẫn làm như không thấy! Bây giờ tất cả đã được giải thích.

Không thể tin được, bản thân cô đã trêu chọc một người căn bản không thể đυ.ng đến!

Trong lúc cô đang ngẩn người, chiếc điện thoại không ngừng đổ chuông.

Trương Bân Bân bên kia điện thoại, cũng không rời khỏi quán cà phê gần trường.

Lúc này anh ta đang ngồi trên ghế cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài đường phố.

Sau khi cuộc gọi được kết nối, anh ta lịch sự nói.

"Nhiễm tiểu thư đã cân nhắc chưa? Tôi vẫn đang đợi cô suy nghĩ kỹ càng, rồi cho tôi một câu trả lời."

Sở dĩ anh ta không rời đi ngay sau khi bị từ chối, là vì anh ta muốn cho Nhiễm tiểu thư một cơ hội khác.

Trương Bân Bân ở bên cạnh Hách tiên sinh mấy năm nay, biết rõ phong cách làm việc của anh, không ai có thể từ chối anh, trừ phi đối phương có thế lực lớn cạnh tranh được với Diệu Hoàng!

Nhiễm Tình bên này điện thoại cũng hiểu ý nghĩa trong lời nói của Trương Bân Bân.

Bản thân cô không có quyền từ chối, bởi vì cô không biết liệu bản thân có thể gánh chịu hậu quả sau lời từ chối hay không.

“Tôi có thể ký, nhưng e rằng bây giờ không thể.” Cô dừng một chút, đi đến ban công, nhìn chằm chằm vào Hàn Tuấn đang đứng dưới gốc cây.

"Có người muốn đưa tôi đi giao dịch, tôi không biết làm thế nào để đối phó."

Bộ não Trương Bân Bân Bân bắt đầu hoạt động nhanh chóng, anh ta nhanh chóng lướt qua tất cả các mối quan hệ cá nhân của Nhiễm Tình trong tài liệu.

Anh ta nhanh chóng nghĩ đến nhân vật đầu tiên là Hàn Tuấn, chính là bạn trai trên danh nghĩa của cô.

Cũng chính Hàn Tuấn ngày hôm đó là người đưa Nhiễm tiểu thư đến hội sở tư nhân.

"Người tiểu thư nói là Hàn Tuấn sao?"