Chương 17: Người đàn ông

Ba giờ sáng, Nhiễm Tình tỉnh dậy vì nóng.

Trong bóng tối, lông mi cô khẽ rung, từ từ mở đôi mắt còn ngái ngủ.

Cô còn chưa tỉnh hẳn, nhưng khi phát hiện có người ôm chặt mình vào lòng, cô nhất thời sợ đến mức tỉnh ngủ, sau lưng sợ hãi toát mồ hôi lạnh.

Cô nghĩ cách vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của người đàn ông, cánh tay kia dùng sức ôm lấy eo cô, cô căn bản không thể thoát ra được.

"Đừng nhúc nhích."

Một giọng nam trầm từ tính vang lên trong bóng tối, lộ ra thanh âm trầm muội, trong giọng nói thậm chí xen lẫn một chút mất kiên nhẫn khi bị đánh thức.

Nhiễm Tình nghe thấy giọng nói của anh, sau khi xác nhận đó là ai, cô dần thả lỏng dây thần kinh căng thẳng.

Cô ngủ quá say, không biết anh vào bằng cách nào.

Sau đó cô nghĩ đến việc thư ký Trương đã đặt căn phòng này.

Anh ta chắc chắn đã nói với người đàn ông những gì xảy ra, vì vậy không có gì ngạc nhiên khi anh ta xuất hiện ở đây!

Sau tất cả, cô cuối cùng không thể ngủ được nữa! Dù sao cô cũng không quen với việc có một người nằm bên cạnh mình.

Cô nằm trên giường để mặc người đàn ông ôm lấy cô, hai chân thon dài trắng nõn thò ra khỏi chăn.

Cô không dám tưởng tượng trong hai năm tới, cô sẽ phải thích nghi với việc có một người như vậy ở bên cạnh!

Trong bóng tối, các giác quan trở nên rõ ràng lạ thường.

Nhưng ngay cả như vậy, cô khó có thể cảm nhận được hơi thở của người đàn ông.

Nếu không phải hơi thở sạch sẽ khô khốc, đều đặn thở vào bên tai, cô đã hoài nghi người đàn ông nằm bên cạnh mình không phải người sống rồi!

Xuyên qua ánh sáng yếu ớt, cô quay đầu nhìn người đàn ông gần bên, khuôn mặt góc cạnh, hàng lông mày sắc bén.

Dựa theo giá trị tài sản ròng đáng kinh ngạc, cùng với vẻ ngoài điển trai nổi bật, bên cạnh anh hẳn có không ít phụ nữ mới phải.

Tại sao anh lại giữ một người, vẫn còn là một sinh viên đại học chưa bước chân vào xã hội bên mình?

Khi cô đang phân vân, Hách Lịch Khôn không hề báo trước mở mắt ra, đôi mắt đen sâu thẳm hòa vào màn đêm.

Anh như thể đã khóa chặt con mồi của mình, nhìn chằm chằm vào Nhiễm Tình đang không chú ý.

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, anh nghĩ rằng cô có chút ngây thơ, dù sao anh cũng là người đàn ông đầu tiên của cô.

Nhưng nghĩ lại việc cô nhanh chóng đồng ý với hợp đồng hai năm, nếu như bây giờ đổi lại là người đàn ông khác, cô chẳng phải cũng sẽ thẳng thắn như vậy sao?

Nghĩ đến điều này, trong lòng anh dâng lên một cảm giác khó chịu không thể giải thích được!

Anh giơ tay nắm cằm cô, hung hăng cúi xuống, hôn lên đôi môi đỏ mọng, đầu lưỡi xâm chiếm từng tấc trong khoang miệng cô.

Từ lúc mối quan hệ phát sinh giữa hai người đến nay, đây là lần đầu tiên người đàn ông này hôn cô.

Nhiễm Tình hoàn toàn không có kinh nghiệm, khóe miệng bất giác chảy ra một chất lỏng trong suốt.

Nụ hôn kéo dài khiến cô cảm thấy thiếu dưỡng khí, toàn thân mềm nhũn yếu ớt nằm trên giường, để mặc người đàn ông mυ"ŧ lấy.

Khi cô định thần lại, trên người đã bị người đàn ông cởi sạch.

Đôi chân cô quấn quanh vòng eo săn chắc không chút mỡ thừa của người đàn ông, hai tay ôm chặt cổ anh.

Khi môi anh rời đi, đôi môi đỏ tươi khẽ mở ra hít thở không khí trong lành.

Hách Lịch Khôn cắn dọc cổ cô một cách không mấy nhẹ nhàng, để lại một loạt dấu hôn với các sắc thái khác nhau trên làn da trắng nõn.