Chương 16: Phòng 1806

Nhiễm Tình lặng lẽ đẩy cửa bước vào.

Hàn Tuấn ở ngoài cửa nhìn đồng hồ đeo tay.

Anh ta thong thả bước vào một căn phòng sang trọng khác ở cuối hành lang.

Anh ta bước vào, ngồi xuống bàn.

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh hiện lên từ máy tính, không có bóng dáng của Nhiễm Tình trên giường, cũng không có trong phòng ngủ.

Anh ta bực bội xoa cằm.

Nếu biết sớm hơn anh ta đã lắp thêm camera trong phòng, bây giờ không thấy Nhiễm Tình ở đâu, trong lòng anh ta cảm thấy hơi bất an, sợ có điều gì ngoài ý muốn xảy ra.

kKhoảng hơn mười phút, vẫn chưa thấy cô xuất hiện trong camera.

Hàn Tuấn cầm chai nước suối đã chuẩn bị từ trước, anh ta đứng dậy mở cửa bước ra ngoài, đến trước cửa phòng 1806, giơ tay gõ cửa.

Một lúc sau, cửa từ bên trong mở ra.

Nhìn áo choàng tắm và mái tóc vẫn còn hơi nước của Nhiễm Tình, khuôn mặt hồng hào sau khi tắm, đôi lông mày mảnh mai và xinh đẹp, mang theo sự mệt mỏi.

Thấy vậy, Hàn Tuấn không thể không di chuyển yết hầu của mình, nhìn chằm chằm vào Nhiễm Tình với đôi mắt rực lửa và nói.

"Anh sợ em không quen uống nước khách sạn cung cấp, đây là loại em thích nhất."

Nhiễm Tình một tay giữ đường viền cổ áo lỏng lẻo, tay kia nhận lấy chai nước mà anh ta đưa cho, mỉm cười nói.

"Thôi, em buồn ngủ rồi, em vào trong nghỉ ngơi trước đây."

Hàn Tuấn một lần nữa bị nhốt ngoài cửa, anh ta bất đắc dĩ đứng ở cửa mấy chục giây, sau đó mới quay lại căn phòng sang trọng mà anh ta đã đặt.

Sau khi trở về phòng, trong đầu anh ta hiện lên cảnh gợi cảm ban nãy.

Trong lòng Hàn Tuấn rất không cam tâm, anh ta không muốn cứ như vậy mà trao lần đầu tiên của cô cho những lão già đó.

Khi quay lại bên cạnh máy tính, anh thấy ống kính dường như bị vật thể màu trắng che khuất, hoàn toàn không nhìn thấy gì.

Đoán chừng mấy lão già kia đã tới, vứt quần áo lung tung, nên che mất camera.

Nghĩ đến đây, anh ta tức giận đập bàn, hối hận vì không lắp thêm camera ẩn!

Bây giờ anh ta muốn xem có bao nhiêu người ở đó, ghi lại những gì họ đã làm, để tránh sau này bọn họ quay lưng!

Quan trọng hơn là, anh ta muốn đe dọa Nhiễm Tình bằng thứ này, sợ rằng sau này cô sẽ không nghe lời anh ta.

Nhưng điều anh ta không biết chính là, trong căn phòng sang trọng 1806 kia, không có một bóng người.

Lúc này Nhiễm Tình đi đến căn phòng bên cạnh.

Bởi vì tối hôm qua không được nghỉ ngơi, giờ phút này cô cảm thấy cơ thể đã căng đến cực hạn, cô liếc nhìn thời gian, đã gần sáu giờ.

Lúc này phục vụ phòng đưa cơm tới, sau bữa ăn đơn giản, cô ngã xuống giường, cuộn mình trong chăn, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, khi có người bước vào phòng, cô cũng không hề hay biết.

Khoảng 11 giờ đêm, Hách Lịch Khôn đã uống một chút rượu, anh lười biếng bước vào phòng ngủ, nhìn người dưới chăn qua ánh đèn mờ ảo, chỉ có vài sợi tóc lộ ra ngoài.

Vốn dĩ nếu cô không đồng ý, thì anh sẽ nhốt cô lại, giữ cô ở bên cạnh cho đến khi cô ký tên mới thả cô ra, không ngờ cô lại đồng ý dễ dàng như vậy.

Anh cởi bỏ chiếc cà vạt, quay người bước vào phòng tắm.

Sau khi tắm xong, anh bước lên giường, vươn tay ôm người trong chăn vào lòng, nhắm mắt lại, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.