Chương 7-2

Sau khi ăn cơm nước xong, Lâm Chấp theo Lâm Diệu Kiến đi thư phòng.

"Con đồng ý đi xem mắt là đã buông tay Nhan Tập Ngữ rồi sao?"

Lâm Chấp không trả lời mà hỏi ngược lại ông: "Vậy người cũng buông tay mẹ của Lâm Khê sao?"

Lâm Diệu Kiến bị con trai làm cho nghẹn lời: "Một năm nay, Từ Thiếu Khang luôn đối lập với chúng ta khắp nơi con cũng biết rõ nguyên do rồi chứ?"

Lâm Chấp kiên định nói: "Lâm thị sẽ không bị ông ấy đánh bại."

Lâm Diệu Kiến dừng một chút lại nói: "Em gái con ở thành phố B đi học. Con có rãnh rỗi thì đi xem xem."

Lâm Chấp hừ lạnh trong lòng một tiếng. Hắn tại sao phải đi xem Lâm Khê? Mặc dù ân oán là của đời trước nhưng nếu Lâm Khê thuần khiết vô hại thì hắn cũng nguyện ý đi thăm nhưng cô ấy lại không phải người như vậy.

"Nếu không có chuyện gì khác con về phòng đây."

Lâm Diệu Kiến muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ nhìn theo bóng lưng con trai rời đi. Ông có thể cảm giác được con trai đối với ông rất lãnh đạm và xa cách dù bề ngoài kính trọng nhưng sâu bên trong lại rất hận ông. Ông vĩnh viễn không thể quên được ánh mắt của Lâm Chấp khi ông đem Lâm Khê về Lâm gia. Đó là ánh mắt băng lãnh không còn sự ngưỡng mộ và kính trọng như trước.

Lâm Chấp trở về phòng cầm điện thoại nhắn cho Hứa Vi Mộ một tin nhắn: "Sáu giờ tối ngày kia, tao đi xem mắt tại nhà hàng Lục Định."

Hứa Vi Mộ nghĩ không phải hắn còn đang chờ Nhan Tập Ngữ chủ động hòa hợp lại hay sao? Sao bây giờ lại đi xem mắt cùng người khác?

Hắn nghĩ nghĩ rồi trả lời: "Cần tao đi cứu mày không?"

Lâm Chấp không nói gì nhìn lên trần nhà. Hứa Vi Mộ này EQ xem ra còn thấp hơn cả của Úc Cẩn, thảo nào mà đến giờ hai người vẫn không thành đôi. Hắn cắn răng gửi một tin nhắn: "Nói cho Nhan Tập Ngữ biết!"

Hứa Vi Mộ nhìn màn hình thiếu chút nữa bị nước miếng của chính mình làm cho sặc. Giờ hắn mới hiểu ý tứ của Lâm Chấp, hèn chi lại đem thời gian địa điểm nói rõ ràng đến thế. Hơn nữa, nhà hàng Lục Định này không phải ở đối diện với khách sạn của Nhan Tập Ngữ hay sao? Đúng là gian xảo mà.

Hứa Vi Mộ sau đó rút ra một kết luận. Sau này có đắc tội ai cũng được nhưng không được đắc tội Lâm Chấp nếu không sẽ sống không bằng chết.

"Chị dâu, Lâm Chấp ngày kia sẽ đi xem mắt lúc sáu giờ tại nhà hàng Lục Định." Lại sợ Nhan Tập ngữ mất mặt lại nói: "Chị dâu mau đi ngăn cản!"