Chương 7-3

Chuông điện thoại di động của Lâm Chấp reo lên. Nhìn dãy số quen thuộc, Lâm Chấp khóe miệng cong lên một lúc lâu sau mới nhấn nút trả lời nhưng không may đối phương đã tắt máy.

Hắn oán thầm trong lòng, cô ấy chậm một chút tắt máy cũng không được hay sao?

Nhan Tập Ngữ cầm chặt di động trong tay. Khi nhận được tin nhắn của Hứa Vi Mộ gửi tới phản ứng đầu tiên của cô là gọi điện thoại cho Lâm Chấp ngay lập tức để xác nhận. Thế nhưng khi nghe tiếng chuông reo, cô liền do dự bây giờ cô lấy thân phận gì để chất vấn Lâm Chấp? Dù hắn có thật sự muốn đi xem mắt thì cô lấy cái gì để ngăn cản hắn?

Di động của cô vang lên báo có người gọi đến, màn hình hiện lên hai chữ: Bạn trai

Lúc trước, Lâm Chấp cướp điện thoại của cô để nhập số điện thoại của hắn vào còn thuận tiện chuyển tên thành hai chữ này lại còn bá đạo ra lệnh: "Không được sửa có nghe hay không?"

Cô bĩu môi lẩm bẩm: "Buồn nôn" nhưng cho đến bây giờ cô cũng không thay đổi tên đó.

Cô nhận máy liền nghe đầu bên kia lên tiếng trước: "Ai vậy?"

Nhan Tập Ngữ run lên, ngay cả sốđiện thoại của cô mà hắn cũng không lưu lại.

"Là em."

"Có chuyện gì không?"

Trước đây, hắn sẽ không bao giờ nói chuyện như vậy với cô. Hắn từng nói hắn thích nhất là nghe giọng nói điện thoại của cô vừa mềm mại lại dịu dàng lơ đãng nghe như đang làm nũng với hắn. Cho nên buổi tối hai người thường gọi điện thoại đến hơn hai tiếng đồng hồ còn không chịu cúp máy đến khi cô mệt mỏi hắn mới chịu kết thúc.

"Nghe nói, anh muốn đi xem mắt?"

"Ừ, mẹ yêu cầu."

Ngay cả dì cũng vừa ý một cô gái khác, cô chậm rì rì mở miệng: "Cũng không thể…"

"Cái gì?" Nhan tập Ngữ đột nhiên im lặng nói không nên lời. Cô có quyền gì để yêu cầu hắn không đi xem mắt.

"Không có gì. Xin lỗi. Trễ như vậy rồi lại quấy rầy." Nói xong cô cúp điện thoại ngay lập tức.

Lâm Chấp nghe âm thanh cúp điện thoại của Nhan Tập Ngữ lòng vô cùng khó chịu. Chỉ cần Nhan Tập Ngữ chịu bước ra một bước như vậy còn chín mươi chín bước cứ giao cho hắn.

Nhan Tập Ngữ đứng dậy đi vào phòng tắm. Đứng dưới vòi sen để nước thấm ướt cả người, cô nhắm mắt lại hồi ức lại hiện ra.

Khi đó cô chủ động đi tìm Lâm Chấp: "Ta đồng ý cùng ngươi ở cùng một chỗ."

Lâm Chấp lại nói: "Anh hi vọng cùng một chỗ chính là cả đời nếu như không làm được thì đừng đồng ý."