Chương 8: Không có đường lui

"" Anh có mua cho nó mấy món đồ chơi nhưng sợ nó không nhận... Ừm .. mong em tặng hộ thằng bé dùm anh ""

"" Anh có tay thì đi mà đưa "" Nha Lự quay đi che đôi mắt đỏ hoe . 5 năm qua , đã có những đêm cô thương Tư Nhật đến đau lòng . Ba nó bỏ mẹ nó , không hay biết về nó . Cô không hề nói cho nó biết ba đẻ nó là ai .

Nhiều lúc nó đã hỏi cô Huyền Minh có phải ba nó không ? Nó có được gọi Huyền Minh là Daddy như các bạn không ?

Cô chỉ biết im lặng... không phủ nhận cũng không chấp nhận

"" Thằng bé ... nó ghét anh thì phải .. Nó không nhận quà của anh ""

Ánh mắt Tư Thành đượm buồn , thê lương não lòng .

Trong cái nhìn của Nha Lự thì đó là sự ăn năn , day dứt , dày vò. Cô thở dài

"" Đưa đây , tôi sẽ bảo là anh mua cho nó và thuyết phục nó nhận ""

Gương mặt anh sáng bừng lên

"" Thật sao ? ""

"" Phải ""

""Vậy .. em có ý định nói cho nó biết... anh là ba nó không ? ""

"" không ""

...

"" Lấy cho tôi cốc nước "" Du Du hất hàm ra lệnh

Nha Lự nhìn cô ả , có gì đó không đúng . Ả đi từ sáng , tận chiều tối mới về . Quần áo cũng không phải áo sáng ngày mặc , vòng cổ cũng không phải cái sáng ngày đeo..

"" Của cô đây ""

Ả giật lấy rồi tươi cười đi lên tầng

...

"" Em đi đâu giờ này mới về "" Tư Thành đang chú tâm vào laptop , lô đất anh đang đấu giá rất quan trọng , nếu mua được nó , lĩnh vực bất động sản của Mục gia sẽ rất có uy tín .

"" Em đi chơi với mấy đứa bạn "" Du Du ưỡn ẹo đi đến bóp vai cho anh , anh thuận mắt liếc cô một cái ... đập thẳng vào mắt anh là những dấu hơn xanh tím , còn có mùi nước hoa đàn ông rất đậm quẩn quanh mũi anh

Anh hơi nheo lại , sắc mắt , hừ lạnh

"" Bạn em và em chắc hôn nhau thắm thiết lắm ""

Du Du cứng đờ cơ mặt , lắp bắp

"" Anh nói gì thế ""

"" Em giải thích sao với dấu hôn trên cổ kia !!! ""

TƯ THành ép ả vào tường , vạch áo ả ra, làm ả há hốc không biết nói gì...

"" Em đã đi với ai ?"" Tư Thành đau lòng không xiết , tim như bị ai bóp nghẹt

"" Lại là anh ta sao ? "" Anh chua xót hỏi

Du Du lắc lắc đầu , ả đang nghĩ cách biện minh

"" Không ! Thành , anh phải tin em ... Em không biết nữa . Em uống say , ngủ như không biết gì ... Lúc dậy đã thế này rồi . ANh phải tin em , em chỉ yêu anh , không có gì xảy ra với em cả . Có .. có thể .. em chỉ bị xàm sỡ thôi ...""

Mắt anh vằn những tia máu , anh đấm mạnh vào tường

"" Khốn nạn , cô nói dối mà không biết che đậy à ? Trên người cô làm gì có mùi rượu , cô uống say mà còn biết không có gì xảy ra với bản thân cô sao ? ""

Anh gầm lên . Vì ả , vì lời xin lỗi thống thiết ngày xưa của ả ,anh đã bỏ Nha Lự bơ vơ bao năm đến nỗi giờ đây thằng bé Tư Nhật không chịu nhận anh là ba

Anh đã nghe tin người đàn ông năm xưa của Du Du đã về Việt Nam nhưng anh rất tin ả sẽ không phản bội anh nữa... Thế mà

"" Thành , anh hãy tin em... Em chỉ yêu anh... ""

Ả khóc lóc nức nở , giọng khàn khàn

"" Thành , nếu anh không tin em ... em sẽ... em sẽ biến mất mãi mãi trước mắt anh...""

Nói rồi ả chạy thẳng ra ban công , muốn nhảy xuống . Tư Thành đã kịp thời túm ảo ả ,lôi ả quay lại , anh ôm ả , bất lực thở dài

"" Anh tin mà ...""

Anh lại tin ả rồi...