Chương 7.3: Cẩm Y Vệ (3)

Cái gì?

Bắt đầu từ nơi này?

Vậy nàng làm sao lên thuyền dịch? Không nghĩ Thẩm Túc lại là một tên tiểu nhân giấu kim trong miệng.

Lưu Ngọc Khiết tay nhấc vạt áo run lên: “Thiêm sự đại nhân, nơi này chỉ cách thuyền có hai trăm thước, ngài xác định muốn từ nơi này sao?”

Chỉ có hai trăm thước, ngay cả Phó Chính Hải ở bên cạnh cũng cảm thấy Thẩm Túc hơi quá đáng.

Thẩm Túc bắt gặp ánh mắt châm chọc của Lưu Ngọc Khiết, thản nhiên nói: “Đúng.”

Có bản lĩnh thì cứ việc bay qua, bay không được thì ngoan ngoãn về trạm dịch đi thôi.

Lưu Ngọc Khiết nghiêng đầu nhìn hắn, không vui cũng không giận, nhàn nhạt nói: “Thẩm Túc, đến lúc đó ngươi đừng khóc lóc van xin ta!”

Hửm? Làm sao nàng biết tên hắn? Thẩm Túc lại nghiêm túc đánh giá nàng vài lần.

Có được hai bảng tiến sĩ trẻ nhất, lại tạo nên huyền thoại đỗ đầu Tam Nguyên*, lấy tướng mạo và tài năng của hắn muốn khiêm tốn cũng khó. Huống chi một khi bảng vàng được công bố, trạng nguyên đi diễu phố rầm rộ, xe ngựa chất đầy trái cây, nhổ đầy hoa tươi, nhổ ở đây không phải là nhổ nước bọt, mà là thiếu nữ ngậm hoa tươi trong miệng, khi nhìn thấy Thẩm Túc liền nhổ về phía hắn, nghe nói Thẩm Túc đi được nửa đường thì phải chật vật mà chạy trốn.

*Tam Nguyên: là tên hiệu cho người đỗ đầu cả ba kỳ thi hương, thi hội, thi đình trong hệ thống thi cử nho học. Gồm có: Giải nguyên, Hội nguyên, Đình nguyên.

Cho nên khi Lưu Ngọc Khiết nhận ra Thẩm Túc, không có ai ở đây cảm thấy kỳ quái.

Ỷ thế quý nữ ở Trường An mà kiêu ngạo thì không có gì là ngạc nhiên, nhưng dám ngang nhiên uy hϊếp hắn mới chỉ có mình nàng. Thẩm Túc không thèm để ý nói: "Ta không bao giờ van xin nữ nhân. " Nói xong liền giơ roi thúc ngựa rời đi.

Lỗ Đạt không còn cách nào đành phải dùng vẻ mặt ôn hoà bồi đoàn người Lưu Ngọc Khiết tụt lại đằng sau một chút chạy về phía trạm dịch.

Bởi vì là ban đêm, có quá nhiều người trong xe ngựa sẽ làm ảnh hưởng đến chủ tử nghỉ ngơi, Lâm ma ma liền cùng Lục Y ngồi ở xe ngựa phía sau.

“Ngay cả mặt mũi lão gia mà cũng không cho, bất quá chỉ là một tứ phẩm thiêm sự, vậy mà làm như quan lớn!" Lục Y tức giận hừ một tiếng.

Ân sủng của Thẩm gia không bằng Lưu gia, nhưng lại có nhiều đời sau là nhân tài, hiện giờ toàn bộ quý nữ Trường An đều nhìn chằm chằm Uy Ninh Hầu phủ. Hơn nữa Thẩm Túc còn chưa đính hôn nên càng là người được săn đón, nếu không phải năm ngoái hắn đổ một trận bệnh nặng bỏ lỡ cuộc tuyển chọn ở Hàn Lâm thì đã thật sự trở thành danh tiếng vô lượng.