Chương 9: Chị gái say rượu

Sau đó hiện thực dạy làm người, cô thận hư hoàn toàn không được…

Cả người Cố Tích vô lực, nản lòng lật di động.

Truyện người lớn này cô vốn lấy ra để làm chuẩn bị tự an ủi, mùi thịt bốn phía, lúc này lại đần độn vô vị.

Cô rời khỏi giao diện, quay trở về diễn đàn sắc tình, thuận tay click mở người liên hệ ở bên dưới góc phải.

Danh sách người liên hệ của cô chỉ có một, avatar sáng lên là một ảnh chụp hình ảnh high definition, không thấy rõ mặt thiếu niên đang cởϊ qυầи áo, nắm lấy áo phông đồng phục đang kéo lên trên, lộ ra một đoạn eo mạnh mẽ, trên bụng có cơ bắp cân xứng xinh đẹp.

Cô ấn mở khung chat, còn chưa bắt đầu gõ chữ, dưới lầu đột nhiên truyền tới âm thanh lạch cạch.

Vội vàng chỉnh váy ngủ, cô chạy vội ra xem.

Chị gái cô uống đến say mèm!

Cố Tích đỡ chị gái một lát va vào giá giày, một lát lại va vào bình hoa, đi tới sô pha ngồi xuống.

“Đừng, đừng động vào chị! Nấc, chị còn muốn uống! Rượu, rượu đâu!” Cố Trân dùng hết sức lực đẩy cô ra, mở miệng chính là mùi rượu ngập trời.

Cố Tích ngửi mùi, gương mặt không nhịn được nhăn lại, thấy cô ta không phối hợp còn muốn đứng dậy, vội vàng dỗ: “Chị, chị ngồi xuống trước đã, để em đi lấy rượu cho chị.”

Cố Tích nhanh chóng lấy túi trà giải rượu ra, đun nóng nước, lại lấy đá trong tủ lạnh ra, nhanh chóng hạ nhiệt độ.

Đợi độ nóng của trà giảm đến ấm không nóng miệng xong, Cố Tích bưng cốc đi ra ngoài.

Vốn dĩ cho rằng phải tốn chút tâm tư dỗ người uống hết, vừa ra thì thấy Cố Trân nằm lên ghế sô pha, im lặng mở to mắt phát ngốc, không uống say phát điên.

Cố Tích đi qua, vươn tay kéo làn váy bị cô ta cọ tới tận eo xuống, rất nhanh phát hiện chiếc váy này vốn rất ngắn hơn nữa...

Trong lòng cô bất ngờ bị dọa!

Cho rằng mình nhìn nhầm, cố gắng nhìn chăm chú, phát hiện trên đùi chị cô thật sự có dấu vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.

Tay cô run lên, suýt nữa làm rơi cốc trà!

Cố Trân đang nằm vẻ mặt say rượu nhìn cô: “Sao thế, chưa từng thấy à?”

Dù sao cũng uống say, đã quên đây là em gái bảo bối được mình và cha mẹ cưng chiều từ nhỏ tới lớn.

Ngón trỏ của Cố Trân nhẹ nhàng tra tấn ở bên ngoài qυầи ɭóŧ ướt đẫm, vô cùng quen thuộc chọc vào từ viền qυầи ɭóŧ.

Trong ngôi nhà yên tĩnh, Cố Tích nghe thấy tiếng tim đập rất nhanh, còn có ngón tay của chị gái cô quấy âʍ đa͙σ ra tiếng nước.