Chương 9: Nụ hôn của anh, cường thế, bá đạo, mãnh liệt

Trình Khả Hạ cảm thấy mình nghe rõ, nhưng lại giống như không nghe rõ.

Ánh mắt của anh nhìn thẳng vào cô, chóp mũi chạm vào nhau, gần đến mức cô có thể nhìn thấy rõ dáng vẻ của mình trong đôi mắt đen nhánh của anh.

Dáng vẻ của anh lúc này rất khác so với bình thường, cảm giác cực kỳ xâm lược, giống như một con báo biếng nhác nhìn chằm chằm vào con mồi của mình, đang từng bước từng bước đến gần, cảm giác áp bức khiến người khác không có chỗ nào lánh thân.

Trình Khả Hạ không nhịn được lui về phía sau: “Học trưởng Lăng, anh, anh sao vậy?”

Cô lùi anh tiến, như bóng với hình.

Gót chân cô đột nhiên vấp vào rễ cây nhô lên khỏi mặt đất, trong khoảnh khắc cô loạng choạng ngã về phía sau, cánh tay dài của anh đột nhiên nắm lấy, kéo cô vào trong l*иg ngực, ngực cô nhẹ nhàng chạm vào l*иg ngực căng chặt của anh, hai con thỏ trắng lớn tròn trịa bị ép thành hai miếng bánh quả hồng dày.

“Em đã ăn kẹo?” Anh ngửi ngửi hỏi.

Trình Khả Hạ ngơ ngác, đột nhiên nhớ đến viên kẹo trái cây mình ăn trên đường, gật đầu hỏi: “Anh muốn ăn à?”

Anh ừ một tiếng, giọng nói càng khàn khàn hơn nữa.

Trình Khả Hạ chuẩn bị mượn cớ lấy kẹo để rời khỏi l*иg ngực anh, nhưng cô vừa mới nhúc nhích thì người đang nhìn chằm chằm vào cô đột nhiên hơi nghiêng đầu lại, ghé sát vào, ngậm lấy đôi môi cô.

Trên cánh môi còn lưu lại hương vị ngọt ngào của trái cây, sau khi liếʍ láp, anh dùng sức mυ"ŧ mạnh, chẳng bao lâu sau, đôi môi của cô đã trở nên sưng to.

Trình Khả Hạ chưa bao giờ bị người khác nếm thử đôi môi giống như ăn kem thế này, đôi môi bị anh liếʍ láp đến mức hơi sưng đau, cô không nhịn được khẽ nức nở, đầu lưỡi đang lưu luyến trên môi thuận thế trượt vào trong miệng cô.

Khác với nụ hôn kiềm chế và dịu dàng bên ngoài căn phòng riêng kia, anh vừa mới tiến vào lãnh địa của cô đã giống như chỗ không người, đấu đá lung tung, tựa như muốn càn quét sạch sẽ tất cả vị ngọt trong miệng lưỡi cô.

Trong miệng, đầu lưỡi ẩm ướt nóng bỏng móc lấy đầu lưỡi cô, quấn quýt không ngừng khuấy động.

Ở phía trước, bàn tay phải của anh đặt ở sau gáy cô, hơi dùng sức nhấn về phía anh, tay trái cứng như sắt thép ôm chặt lấy eo cô.

Giống như nụ hôn của anh, cường thế, bá đạo, mãnh liệt.

Trình Khả Hạ không có bất cứ kinh nghiệm gì, không biết phải nên đáp lại như thế nào, chỉ có thể để mặc anh quấn lấy liếʍ mυ"ŧ.

Dần dần, cô bị hôn đến mức cả người mềm nhũn, lòng bàn chân ẩm ướt nóng bỏng, bụng dưới trào dâng một cảm giác trống rỗng hư không, cô thoáng thu hồi lại lý trí, không nhịn được kẹp chặt hai chân, sợ anh phát hiện ra.

Lúc này, cô mới nhận ra bàn tay đang siết chặt lấy eo mình không biết đã buông lỏng ra từ lúc nào, bàn tay ấy vuốt ve dọc theo mép váy cô, cởi bỏ rồi chui vào trong vạt áo, theo làn gió lạnh xoa xoa vòng eo cô.

Bàn tay anh rất lớn, cũng rất nóng, vuốt ve không theo một quy tắc nào cả, điều này khiến Trình Khả Hạ hơi run rẩy.

Vòng eo mềm mại của người thiếu nữ giống như trứng gà bóc vỏ, vô cùng trơn mịn.

Nơi đáy mắt Lăng Khàn Khai hơi u tối, đầu ngón tay chạm vào cúc cài sau áo ngực của cô.

Trình Khả Hạ vô thức nhận ra anh muốn làm gì, lý trí nói với cô rằng phải ngăn cản anh lại, nhưng cơ thể lại thành thật muốn nhiều hơn nữa.

Cô cảm thấy mình đã trở nên hư hỏng.

Sao có thể như vậy?

Bởi vì vòng một của cô khá lớn nên cô phải mua kiểu có cúc cài tứ phía, như vậy mới có thể ôm được bầu ngực.

Bản thân Trình Khả Hạ cởi bỏ cúc áo rất nhẹ nhàng, nhưng đối với Lăng Hàn Khai mà nói, việc cởi bỏ chính là một công trình lớn.

Nhưng anh không vội vàng chút nào, cởi bỏ từng bước từng bước một, trên miệng cũng không ngừng lại.

Đầu lưỡi hơi thô ráp quét qua vách tường trong khoang miệng cô, mang theo cảm giác tê dại ngứa ngáy, đầu lưỡi tinh tế liếʍ láp từng khẽ răng cô, bởi vì bàn tay vẫn còn có việc phải làm nên nụ hôn của anh biến thành cơn mưa phùn kéo dài, nhưng vẫn có tính xâm lược mãnh liệt.

Trình Khả Hạ bị anh hôn đến mức hồn bay phách lạc, hai tay không nhịn được leo lên người anh, khi cô gần như quên mất chuyện cúc áo phía sau thì bầu ngực đột nhiên thả lỏng, hai quả cầu sữa không còn bị ràng buộc nhảy lên hai cái giống như con thỏ nhỏ đang vui vẻ.

Sợi dây cung đang căng chặt trong lòng Trình Khả Hạ đã hoàn toàn bị chặt đứt trong khoảnh khắc nắm lấy một bên quả cầu sữa kia.