Chương 12: Hôm nay chủ tử muốn làm mông của ngươi

“Không…… Không thể.” Xích Phong lắc đầu, nhưng mà dươиɠ ѵậŧ của y đã bị Trình Huyền Minh xoa nắn mấy cái.

“Ngươi là người của ta, là con sói của ta! Toàn bộ đều là của lão tử!” Trình Huyền Minh tới gần một bước, đôi mắt sáng như tuyết của hắn mang theo du͙© vọиɠ chiếm hữu đáng sợ.

“Ta…… Ta……” Hô hấp của Xích Phong dồn dập lên, y còn chưa đủ cường đại, vốn dĩ y chính là Lang Vương, đáng tiếc lại không có thời gian trưởng thành.

“Nghe lời, hôm nay chủ tử muốn làm mông của ngươi!” Bàn tay của Trình Huyền Minh đưa tới, tóm chặt lấy bờ mông căng tròn của Xích Phong.

“Ô ô……” Xích Phong chịu không nổi chậm rãi bị Trình Huyền Minh cởi hết quần áo, lộ ra bộ ngực cường kiện rắn chắc, cái bụng nhỏ, tiếp theo là âm mao đen tuyền và dươиɠ ѵậŧ thô dài đáng sợ.

“Ân…… Dươиɠ ѵậŧ không tồi”. Trình Huyền Minh vừa lòng liếʍ láp đầu vai của Xích Phong, Xích Phong đã khó chịu đưa đẩy dươиɠ ѵậŧ của mình ở trong lòng bàn tay của Trình Huyền Minh.

“Ngoan một chút, lên trên giường đi”. Trình Huyền Minh vỗ bờ mông của y.

Xích Phong đỏ mặt chảy đầy mồ hôi, cả người hơi run rẩy, tay chân của y muốn cúi xuống, bởi vì thời trẻ thói quen của y khi làm như vậy chính là sẽ đi vào trạng thái hưng phấn nhất.

“A?” Trình Huyền Minh ghé mắt nhìn y một cái, sự dạy dỗ nhiều năm làm cho cả người Xích Phong run lên, vội vàng đứng thẳng, loại phản ứng này làm đầu quả tim của y hơi nóng lên.

Trình Huyền Minh vừa lòng nhìn thấy y phản ứng như thế, lôi một hộp bạch ngọc cao từ trong ngăn tủ của mình ra, dưới ánh nến, bạch ngọc cao tản mát ra mùi hương nhàn nhạt.

“Ăn một chút đi”. Trình Huyền Minh dùng ngón tay dính một chút, duỗi tay đưa tới bên miệng Xích Phong đang nằm cuộn ở trên giường.

Xích Phong nhìn thoáng qua Trình Huyền Minh, ánh mắt né tránh nhìn sang bên cạnh, sau đó nhanh chóng liếʍ một cái rồi lập tức nhắm hai mắt lại.

Trình Huyền Minh biết chắc là y có chút sợ hãi, nhưng mà dươиɠ ѵậŧ kia của y lại không ngừng nói cho Trình Huyền Minh biết sự chờ mong của y!

Trình Huyền Minh mỉm cười, vuốt thân thể của y, làm y dần dần thả lỏng.

“Chỉ cần đêm nay ngươi ngoan ngoãn hầu hạ ta thì ngày mai ta sẽ mở xiềng xích ra giúp ngươi, thế nào? Làm cho ngươi được sống giống như người bình thường”. Trình Huyền Minh mỉm cười, hơi thở nóng ấm phun vào dái tai của Xích Phong.

Lỗ tai của Xích Phong cực kỳ mẫn cảm, không ngừng run rẩy vài cái, sau đó đột nhiên xoay người, trong mắt đều là sự kích động và không tin.

“Hiện tại, tới đây, hôn ta”. Trình Huyền Minh ngồi ở trên giường, chỉ vào miệng mình.

Bốn phía của chiếc giường treo minh châu loại nhỏ, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, cả người Trình Huyền Minh trắng nõn, bộ mặt tuấn lãng, giống như một người ngọc cao quý.

Đối với Xích Phong, Trình Huyền Minh là một đạo ánh sáng tốt đẹp, hắn có chút vụng về nửa quỳ xuống, sau đó nâng mặt Trình Huyền Minh lên chậm rãi hôn.

Đôi môi vụng về đυ.ng tới miệng Trình Huyền Minh, tiến tới từng chút một.

“Đồ ngốc, vẫn là để ta dạy cho ngươi vậy”. Trình Huyền Minh cười nghiêng đầu, dùng đầu lưỡi cạy ra khoang miệng Xích Phong, linh hoạt chui vào.

“Ô ô……” Xích Phong lập tức kêu lên, y không biết đặt tay ở nơi nào nên chỉ có thể giống như con rối gỗ mà bị Trình Huyền Minh hôn môi.

Trình Huyền Minh vừa hôn vừa áp đảo lên người Xích Phong, có lẽ là bạch ngọc cao có tác dụng khơi gợϊ ȶìиᏂ dục đã có hiệu quả, có lẽ là do Xích Phong vốn dĩ đã ôm một loại tìиɧ ɖu͙© đáng sợ với Trình Huyền Minh. Dù sao thì lúc Xích Phong bị áp đảo, dươиɠ ѵậŧ liền không ngừng co rút, dường như muốn bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra vậy.

“Hiện tại không thể được.” Trình Huyền Minh nhìn lang khuyển nhà mình, cực kỳ khát vọng lại không biết làm sao mà nhìn chính mình, nhịn không được tính dục lại càng thêm mạnh mẽ.

Hắn nhẹ nhàng lấy một cái khuyên sắt ra, khóa lấy dươиɠ ѵậŧ của Xích Phong.

“Ân?” Xích Phong khựng lại một chút, tròng mắt màu nhạt đột nhiên co rút lại, cơ bắp cả người đều căng chặt.

“Ta biết ngay là ngươi sẽ thích mà”. Trình Huyền Minh mỉm cười lại hôn tới lần nữa.